“Lục Thánh, rốt cuộc ngươi có nghiêm túc nghe ta nói không?” Đông Tình Tuyết nhíu mày, thật sự nhịn không được mà mở miệng hỏi.
Hôm nay Lục Thánh rất kỳ quái, luôn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào mắt nàng thật lâu, thậm chí còn thất thần nhiều lần.
Ánh mắt hắn nhìn nàng cũng rất kỳ quái, nàng không cách nào hình dung.
Nói tóm lại Lục Thánh làm cho Đông Tình Tuyết cảm giác cả người đều có chút không được tự nhiên.
“À à, xin lỗi…” Lục Thánh phục hồi tinh thần, vội vàng xin lỗi.
Cũng bởi vì tối hôm qua sau khi biết Đông Tình Tuyết có thể trở thành vợ tương lai của mình, tâm tình Lục Thánh cho tới bây giờ đều rất phức tạp.
Trước kia hắn không có tâm tư này nên cũng không chú ý quan sát Đông Tình Tuyết. Hiện tại khi đã chú ý thì vẻ mặt lạnh như băng của Đông Tình Tuyết lúc trước tựa hồ cũng trở nên không giống nhau.
Đông Tình Tuyết trước mặt cao hơn một mét bảy, mặc quân phục màu xanh đậm, mang giày quân đội bằng hợp kim mới tinh, lưng đeo đai lưng, đôi chân dài miên man đem cặp đùi thon dài khác với người thường của nàng bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Khuôn mặt Đông Tình Tuyết dưới vành nón có hình trứng ngỗng hoàn mỹ, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ.
Chỉ là khí chất của Đông Tình Tuyết quá mức lạnh lùng như có một tầng băng ngưng kết ở bên ngoài thân thể nàng, đem tuyệt đại bộ phận nhan sắc cùng mị lực của nàng đều che dấu.
Lại nói Lục Thánh thật đúng là chưa từng thấy qua bộ dáng của Đông Tình Tuyết sau khi thay ra quân trang, hẳn là nàng sẽ rất đẹp.
Lục Thánh thầm nghĩ như vậy.
Lúc này âm thanh bất đắc dĩ của Đông Tình Tuyết lại vang lên.
“Lục Thánh!”
“Ách!” Lục Thánh vội vàng tỉnh ngộ.
Chết tiệt, nghĩ đi nghĩ lại đến mức thất thần luôn!
“Đông tổng giáo quan , ngươi nói tiếp đi. À không, ngươi nói lại đi.”
Đông Tình Tuyết dùng một loại ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Lục Thánh, nói: "Vậy ta sẽ lặp lại lần nữa. Nghi lễ khen thưởng của Khải Minh tướng tinh sẽ tiến hành sau ba ngày, sau đó chính là lúc các ngươi tiến vào Dị Huyết Trì và Dị Tủy Trì."
“Cá nhân ta đề nghị ngươi trong hai ngày nay hung hăng đè ép thân thể một chút, để cho toàn thân ở vào trạng thái thiếu hụt, đến lúc đó tiến vào Dị Tủy Trì sẽ có hiệu quả khá hơn một chút.”
“Còn nữa, chuyện đánh cược cùng Thượng Quan Lăng thì hắn nói trong vòng một tháng sẽ đem ba phần dị tủy đã hứa hẹn tới đây, đến lúc đó ta sẽ đưa cho ngươi.”
“Đông tổng giáo quan đưa cho ta một phần là được rồi.” Lục Thánh đề nghị.
Đông Tình Tuyết lắc đầu nói: "Không cần, trận đánh cược này vốn là ngươi thắng được, do đo ta phải đưa nó cho ngươi. Hơn nữa ta và Tần Thiệu Quân cũng không thiếu một phần tài nguyên dị tủy cấp năm như vậy.”
“Lần này ngươi đại biểu tỉnh Đông Ninh đoạt được Khải Minh tướng tinh cho nên hai người chúng ta cũng sẽ nhận được khen thưởng của quân bộ, nó còn nhiều hơn một phần dị tủy cấp năm."
Lục Thánh thấy Đông Tình Tuyết nói như vậy thì cũng không tiếp tục kiên trì.
Cái tên Thượng Quan Lăng đại ngốc kia xem như là kẻ ngoài ý muốn đưa cho Lục Thánh niềm vui, bởi vì thêm vào ba phần dị tủy thì ai cũng đều muốn.
Đông Tình Tuyết bỗng nhiên nhớ tới cái gì nên lại nói: "Khải Minh tướng tinh đã kết thúc, vậy ngươi kế tiếp hẳn là toàn lực ứng đối thi tốt nghiệp trung học nhỉ?"
“Ừm.” Lục Thánh gật đầu.
Tính toán thời gian khoảng cách hắn thi tốt nghiệp trung học cũng không còn bao nhiêu ngày, thời gian trôi qua thật nhanh.
"Ngươi đã nghĩ kỹ đăng ký thi vào trường đại học nào chưa?" Đông Tình Tuyết hỏi.
Lục Thánh nhìn ra trong lời nói của Đông Tình Tuyết có hàm ý nên hỏi: "Đông tổng giáo quan có đề nghị tốt gì sao?"
Đông Tình Tuyết nói: "Lấy thực lực của ngươi bây giờ thì tại cảnh nội của Long Quốc, bất luận trường võ đại nào ngươi cũng đều có thể tùy ý chọn lựa. Chỉ xem chính ngươi có ưa thích và có thích hợp hay không. Nếu như ngươi không muốn đi quá xa thì Võ Đại Đông Ninh chính là một lựa chọn không tồi.”
“Nếu là một tháng trước thì ta nhất định sẽ khuyên ngươi đi vào võ đại Đông Ninh, bởi vì bản thân ngươi là người của tỉnh Đông Ninh, nếu ngươi đi vào đó thì vô luận là phương diện gì cũng đều có thể đạt được ưu đãi cùng phúc lợi rất lớn. Nhưng bây giờ ta đề nghị ngươi đi tới tỉnh Kinh Đô."
Đông Tình Tuyết dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn xem Lục Thánh, nói: "Bởi vì tỉnh tỉnh Kinh Đô có tận bảy cái Thánh Võ Đại, là khởi nguồn võ đạo của Long Quốc nên cực kỳ phồn vinh."
“Toàn bộ thiên tài võ đạo cao cấp nhất ở Long quốc đều hội tụ tại nơi đó. Nơi đó chân chính là hổ cứ long bàn chi địa.”
“Nếu như ngươi có thể ở đó ma luyện vài năm thời gian, như vậy đối với tương lai phát triển võ đạo của ngươi sẽ có chỗ tốt lớn lao."
“Thánh Võ Đại của tỉnh Kinh Đô!” Đôi mắt Lục Thánh chớp động.
Đề nghị của Đông Tình Tuyết cùng suy nghĩ của hắn không kém nhiều lắm. Lúc trước hắn cũng dự định ghi danh thi vào Thánh Võ Đại tại tỉnh Kinh Đô.