Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 193 - Chương 193 - Võ Thánh

Chương 193 - Võ Thánh
Chương 193 - Võ Thánh

Tỉnh Kinh Đô nằm ở vị trí trung tâm của Long quốc, cũng là thánh địa võ đạo của Long quốc, nghe nói Võ đạo Thánh Giả hiện có của Long quốc đều ẩn cư trong tỉnh Kinh Đô.

Tỉnh Kinh Đô có tổng cộng hơn hai mươi võ đại đỉnh cấp, và còn có bảy cái Thánh Võ Đại.

Võ Đại có tư cách được xưng là Thánh Võ Đại thì ít nhất phải có một vị Võ Đạo Thánh Giả từ trong trường học này đi ra.

Võ đạo phát triển đến nay hơn ba trăm năm, số Võ đạo Thánh giả hay gọi tắt là Võ Thánh được sinh ra chỉ có tổng cộng chín vị.

Bọn họ lưu lại truyền thừa và sáng lập ra bảy cái Thánh Võ Đại, hai cái võ quán cấp thế giới tất cả đều ở tỉnh Kinh Đô.

Giống như Đông Tình Tuyết đã nói, tỉnh Kinh Đô chính là nơi khởi nguồn chân chính của võ đạo tại Long Quốc, đó là nơi cực kỳ phồn vinh, là nơi hổ cứ long bàn.

Không biết có bao nhiêu thiên tài võ đạo, cao thủ võ đạo đang chiếm cứ ở đó. Tùy tiện xách ra một cái thì đều là đại nhân vật dậm chân một cái liền có thể chấn động cả một thành, một tỉnh.

Bảy cái Thánh Võ Đại kia Lục Thánh bây giờ còn chưa nghĩ ra đến cùng muốn ghi danh vào cái nào. Nhưng bất kể là cái Thánh Võ Đại nào thì Lục Thánh cũng đều cảm thấy không sao cả, hắn đều có thể tiếp nhận.

"Kỳ thật ta làm tổng giáo quan tại quân khu đông bộ thì ta hẳn là khuyên ngươi ở lại đông bộ mới đúng. Bởi vì như vậy sau này ngươi mới có thể gia nhập vào quân khu đông bộ. Nhưng mà...” Đông Tình Tuyết yên lặng nhìn xem Lục Thánh, nghiêm túc nói. "Ta cảm thấy ngươi về sau vẫn sẽ trở về đúng không?"

Lục Thánh nhìn khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo tuyệt mỹ của Đông Tình Tuyết mà bỗng nhiên lại nghĩ đến hàng chữ phối ngẫu trên tư liệu cá nhân của mình lúc ở bên trong không gian mộng cảnh, hắn không hiểu sao có cảm giác xấu hổ.

Lục Thánh lơ đãng tránh đi ánh mắt Đông Tình Tuyết, nhưng ngữ khí vẫn là rất khẳng định: "Đông tổng giáo quan, chúng ta là võ giả, cố gắng tu hành để cường đại bản thân với mục đích cuối cùng không phải là vì một ngày sẽ ra chiến trường chém giết dị thú, bảo vệ quốc gia sao?"

Trên mặt Đông Tình Tuyết lộ ra nụ cười vui mừng, gật đầu nói: “Ngươi nói đúng, ta không nhìn lầm ngươi, Lục Thánh.”

“Nếu không còn chuyện gì thì ta về trước đây.” Lục Thánh thật sự không muốn lại cùng Đông Tình Tuyết đơn độc ở lại, vì hắn luôn cảm thấy bầu không khí có chút kỳ lạ, dễ dàng nghĩ lệch.

Aiii, sớm biết như vậy ngày hôm qua ta đã không có việc gì mà chạy đi lật xem lý lịch nhân sinh làm gì. Dù sao sớm muộn gì nó cũng sẽ thay đổi, nhìn cũng là nhìn không công!

Được rồi, trở về chuẩn bị cho tốt!

Đông Tình Tuyết đưa mắt nhìn Lục Thánh "trốn" đi mà trong lòng hơi có nghi hoặc, nhưng nàng cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Đông Tình Tuyết cho rằng Lục Thánh có thể là do vội vã trở về đè ép tiềm năng thân thể, để chuẩn bị tốt cho ba ngày sau tiến vào dị tủy trì.

Lục Thánh đi không bao lâu thì cửa nhỏ phía sau Đông Tình Tuyết từ bên ngoài mở ra, một thân ảnh từ bên ngoài đi vào.

“Du sư Tọa.” Đông Tình Tuyết nhanh chóng đứng lên chào hỏi.

Du Phi Dực khẽ gật đầu, nhìn hướng Lục Thánh rời đi, hỏi: "Lục Thánh suy nghĩ thế nào?”

"Cùng ta suy đoán kém không nhiều lắm, thi tốt nghiệp trung học xong hắn muốn đi vào Thánh Võ Đại để đào tạo chuyên sâu." Đông Tình Tuyết đáp.

"Hạt giống như hắn mà không đi tỉnh Kinh Đô thì quá lãng phí. Ta muốn biết cũng không phải là chuyện này, mà là con đường tương lai của hắn tính toán đi như thế nào? Hắn rốt cuộc là muốn vào võ quán hay là ra chiến trường." Du Phi Dực lạnh lùng nói.

Điểm này rất quan trọng nên Đông Tình Tuyết liền mang vẻ mặt nghiêm túc nói: "Từ vừa rồi Lục Thánh chính mình biểu đạt ra ý tứ, và còn có ta đối với hắn hiểu rõ thì hắn đại khái hẳn là sẽ lựa chọn ra chiến trường."

“Lục Thánh không phải là loại võ giả cực đoan trong lòng chỉ có võ đạo. Hắn có ràng buộc, có vướng bận, hắn rất quan tâm người nhà cùng bằng hữu của hắn, cho nên võ đạo của hắn là để thủ hộ.”

“Du sư tọa không tin có thể xem phần tư liệu của hắn mà ta thu thập được.”

Nói xong Đông Tình Tuyết lấy ra một phần tư liệu đưa cho Du Phi Dực.

Phần tư liệu này ghi lại một số việc mà Lục Thánh đã làm trong mấy tháng nay.

Chuyện lớn thì Lục Thánh trở về trường Tam Trung Bạch Hà và nghe xong một tiết văn hóa cuối cùng. Chuyện nhỏ thì hắn mua cho cha của hắn một cái máy đo máu 3000 Long tệ.

Có rất nhiều chuyện và tất cả đều được ghi chép!

Du Phi Dực tùy ý lật xem phần tư liệu này, biểu tình trên mặt hắn dần dần hòa hoãn.

Du Phi Dực tiện tay đem tư liệu khép lại, mở miệng nói: "Ta hi vọng cảm giác của ngươi không sai."

Những cái gọi là võ đạo khổ tu được hưởng thụ số lượng lớn tài nguyên cùng quyền lực mà quốc gia chính phủ ban cho, nhưng lại co đầu rút cổ ở bên trong võ quán nho nhỏ, lấy mỹ danh thanh tâm đoạn dục, truy cầu cực hạn võ đạo. Nhưng võ đạo cực hạn chó má của bọn hắn lại không được phát huy ra, không ra trận giết địch, không bảo vệ quốc gia, vậy bọn hắn cùng sâu mọt trong kho gạo có gì khác nhau?”

“Chân chính là nam nhi thiết huyết, là cường giả võ đạo thì nên đi chém giết cùng dị thú, vì tương lai Nhân tộc mà vẩy máu ném sọ.”

“Lịch vị Võ Đạo Thánh Giả của Long Quốc chúng ta người nào không phải ở trên chiến trường giết ra? Dưới chân bọn họ số lượng hài cốt dị thú đều có thể chồng chất thành núi.”

“Phía đông chúng ta khó được sinh ra một vị thiên tài võ đạo có tư chất đại tông sư, cho nên ta cũng không hy vọng đến cuối cùng hắn lại chui vào tường của võ quán."

Du Phi Dực cảm thán thật sâu, sắc mặt Đông Tình Tuyết cũng rất nghiêm nghị.

...

Bình Luận (0)
Comment