Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua. Rất nhanh đã đến ngày chính thức biểu dương Khải Minh tướng tinh.
Sáng sớm ngày hôm nay, Lục Thánh liền bị tiếng gõ cửa đánh thức, có quan quân cầm một bộ quân phục mới tinh đưa đến cửa phòng hắn.
“Thay quần áo xong thì nửa giờ sau ta sẽ lại đến đón ngươi.”
Viên quan quân bỏ quần áo xuống rồi vội vã rời đi.
Lục Thánh vừa tắm rửa xong không bao lâu, bởi vì đêm qua hắn từ trong không gian mộng cảnh đi ra về sau thì vẫn tu luyện 《 hằng tinh luyện thể thuật 》 cho đến bình minh.
Thể lực của hắn đã bị ép sạch sẽ, hắn cũng không có sử dụng 《 tự nhiên hô hấp pháp 》 để khôi phục dẫn đến bây giờ còn có vài phần suy yếu.
Sau khi lau khô mái tóc ướt sũng, Lục Thánh thay quần áo mới mà quan quân đưa tới.
Bộ quân phục mới tinh này cùng quân phục của quân khu phía đông tương tự, nhưng lại có chút bất đồng.
Nó gồm áo khoác và quần dài màu xanh đậm, bên trong là áo sơ mi trắng vừa vặn, cổ tay áo và cổ áo đều có hoa văn màu vàng rực rỡ, phối hợp với giày chiến làm bằng hợp kim màu đen nhìn qua thập phần đẹp trai tinh mỹ, hơn nữa còn có đẳng cấp rất cao.
Bộ quân phục này của Lục Thánh và quân phục của Đông Tình Tuyết cùng Tần Thiệu Quân có kiểu dáng không khác nhau nhiều lắm, chỉ là trên vai của hắn không có quân hàm. Cổ áo và cổ tay áo của bọn họ thì có hoa văn màu bạc.
Lục Thánh mặc vào quân phục và quan sát mình trong gương.
Thiếu niên trong gương có vóc dáng ước chừng một mét tám lăm, quân phục vừa người càng lộ ra dáng người cao lớn thẳng tắp. Khuôn mặt trắng nõn tuấn tú của hắn dưới sự phụ trợ của quân phục càng nhiều thêm vài phần khí chất của thiếu niên quan quân.
Nếu như cha mẹ và em gái của ta nhìn thấy bộ dạng này của ta thì hẳn là sẽ rất vui vẻ!
Lục Thánh yên lặng suy nghĩ.
…
Nửa giờ sau, viên quan quân lúc trước tới đưa quần áo lại lần nữa gõ cửa phòng của Lục Thánh.
“Rất vừa người a.” Quan quân nhìn thấy bộ dáng Lục Thánh sau khi mặc quân phục thì trên mặt lộ ra vài phần ý cười, ánh mắt tựa hồ cũng thân cận hơn một chút. “Đi thôi, Du sư tọa đã sớm chờ ngươi.”
Lục Thánh gật đầu, đi theo sau quan quân tiến vào bên trong căn cứ.
Bọn hắn đi thẳng đến cửa chính của một phòng hội nghị to lớn. Lúc đẩy cửa đi vào thì mọi người bên trong đều nhìn về phía Lục Thánh.
Lục Thánh liền nhìn thấy Đông Tình Tuyết cùng Tần Thiệu Quân, còn có Thượng Quan Lăng cùng thiếu niên Triệu Liệt kia.
Các thiếu niên cùng tổng giáo quan của bọn họ tham gia tuyển chọn lần này đều đang ở đây, bao gồm ba người Hình Chí trước đây Lục Thánh đã gặp qua trong thông đạo tuyển chọn.
Bọn họ mỗi một người đều mặc quân phục đặc chế của quân khu phía đông, chỉ là màu sắc hoa văn trên quần áo có chỗ bất đồng, đại đa số đều là màu đồng, ba người Hình Chí là màu bạc, chỉ có một mình Lục Thánh là màu vàng.
Khổng Tình mặc một thân nhung trang đứng thẳng tắp, mắt nhìn về phía trước, không nhìn bất luận kẻ nào. Nhưng khi ánh mắt Lục Thánh rơi vào trên người nàng thì gương mặt của nàng rõ ràng đã bắt đầu đỏ lên, cánh tay tựa hồ còn đang run nhè nhẹ.
Lục Thánh còn nhìn thấy một nam nhân trung niên mặc quân phục, trên vai có một ngôi sao màu vàng, tỏa ra khí thế không giận tự uy.
Lục Thánh ở trong lòng suy đoán người này hẳn là người phụ trách cao nhất của tuyển chọn lần này, chính là thiếu tướng Du Phi Dực của quân khu phía đông.
Du Phi Dực nhìn thấy Lục Thánh đi vào thì giống như trưởng bối nhìn thấy vãn bối nhà mình, vẻ mặt hắn tươi cười hòa ái đi qua chào hỏi.
"Không tệ không tệ, ngươi rất có vài phần dáng vẻ thiếu tướng của quân khu phía đông chúng ta."
Trong hội trường, đông đảo giáo quan nghe nói như thế thì tất cả đều run rẩy theo bản năng.
Thiếu tướng của quân khu mà Du sư tọa cũng dám nói sao?
Lúc này ánh mắt của mọi người trong phòng hội nghị cơ hồ đều tập trung trên người Lục Thánh. Có đủ loại vẻ mặt hiện ra như ngạc nhiên, ngưỡng mộ, kính sợ, tò mò,...
Rất nhiều người vẫn là lần đầu tiên gặp được Lục Thánh. Bởi vì bọn họ vừa mới tiến vào thông đạo tuyển chọn thì sau đó mơ mơ hồ hồ mà tuyển chọn kết thúc.
Cuối cùng bọn họ đã từ trong miệng tổng giáo quan của mình biết được chiến tích huy hoàng của Lục Thánh.
Chín quyền thông quan!
Một quyền miểu sát dị thú cấp năm Kim Đồng Ma Viên!
Thiếu niên tông sư!
Tinh thần niệm sư cấp ba!
Thậm chí Lục Thánh còn to gan lớn mật ngụy trang thành người thủ quan và đem 3 vị thiên tài top đầu hung hăng đùa giỡn một trận!
Mà ba người kia ở trong tay Lục Thánh thậm chí ngay cả một chiêu cũng không đỡ được!
Sự tích này giống như yêu quái, nghe như tiểu thuyết huyền huyễn vậy.
Thật sự bọn họ rất khó đem mấy thành tích ly kỳ này liên hệ với thiếu niên tuấn tú cao lớn trước mặt mình.
Hai người Thượng Quan Lăng và Triệu Liệt thì hoàn toàn xứng đáng nhận thầu danh hiệu “tổ hợp sắc mặt thối nhất toàn trường”.
Biểu tình của bọn hắn quả thực vô cùng khó coi như vừa mới ăn mấy cân phân.
Hình Chí và Cổ Hạo Nhiên thì mang sắc mặt phức tạp, ánh mắt nhìn Lục Thánh tràn ngập sự oán hận, nhưng phần nhiều vẫn là vẻ sợ hãi và bất đắc dĩ.
Tuy là Lục Thánh đã đùa giỡn bọn hắn, nhưng một thân thực lực của hắn quả thật quá cường hãn.
Hiện tại trong lòng bọn hắn vẫn còn có bóng ma tâm lý.
Về phần Khổng Tình thì nàng từ đầu tới cuối không hề ngẩng đầu lên, phỏng chừng trong lòng nàng chỉ còn lại một cái ý nghĩ: Hắn không nhìn thấy ta! Hắn không nhìn thấy ta! Tất cả mọi người đều không nhìn thấy ta!
…