Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 198 - Chương 198 - Đón Lấy Một Quyền Của Tông Sư

Chương 198 - Đón Lấy Một Quyền Của Tông Sư
Chương 198 - Đón Lấy Một Quyền Của Tông Sư

Một thiếu niên thân cao hai mét, khôi ngô cường tráng, làn da ngăm đen đang đưa lưng về phía hai người Cổ Hạo Nhiên mà mặc quần áo.

Cổ Hạo Nhiên chú ý tới dị huyết trong bể bồi dưỡng vẫn còn lại chừng một phần ba thì nhịn không được ngạc nhiên hỏi: "Hình Chí, ngươi lại chưa hấp thu hết dị huyết sao?”

Hình Chí nghe tiếng mà quay đầu, thản nhiên quét mắt nhìn hai người Cổ Hạo Nhiên nhưng không nói gì.

Quan quân bên cạnh dùng ngữ khí có chút phức tạp nói: "Ngươi lầm rồi, đây là bể thứ hai.”

“Bể thứ hai sao?”

Đồng tử của Cổ Hạo Nhiên và Khổng Tình hơi co rụt lại, trong lòng chấn động không thôi.

Quả nhiên khi hai người nhìn xem bên cạnh bể bồi dưỡng của Hình Chí thì nhìn thấy một cái bình thủy tinh đã để trống, bên trong còn lưu lại một ít dị huyết.

"Nói cách khác Hình Chí tại thời gian không kém chúng ta nhiều lắm mà liền hấp thu hơn chúng ta tròn hai phần ba dị huyết."

“Hấp thu nhiều hơn hai phần ba dị huyết thì có thể tưởng tượng được Hình Chí từ trong đó chiếm được bao nhiêu chỗ tốt cùng tăng lên.

Nhất định hắn đã vượt xa hai người chúng ta.”

“Chúng ta vốn chỉ kém Hình Chí một chút nhưng hiện tại chênh lệch đã càng lúc càng lớn.”

Ánh mắt Cổ Hạo Nhiên và Khổng Tình nhìn Hình Chí lập tức trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

Ngay khi Hình Chí vừa mới mặc xong quần áo, hắn còn chưa kịp cài nút áo thì tận cùng gian phòng bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng thở ra tập thể, thật giống như có rất nhiều người đang đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó bọn họ liền nghe được tiếng nghị luận khôgn ngớt.

“Xem như hấp thu xong rồi!”

"Tiểu tử này cũng quá kinh khủng đi, hắn tu luyện rốt cuộc là võ đạo gì?"

“Ai biết được!”

Đó là Lục Thánh!

Ba người Cổ Hạo Nhiên, Hình Chí, Khổng Tình lập tức phản ứng, vội vàng lao vào bên trong.

Bọn họ rất tò mò Lục Thánh tiến vào Dị Tủy Trì rốt cuộc có tình huống hấp thu như thế nào? Thực lực của hắn đến cùng sẽ tăng lên bao nhiêu?

...

Khi ba người này chạy tới thì vừa vặn nhìn thấy một đạo thân ảnh mạnh mẽ như rồng từ trong bể bồi dưỡng nhảy ra.

Ầm!!!

Hai chân rơi xuống đất thì trên sàn nhà lập tức nứt ra một mảng lớn vết rạn.

Một thân hình cao lớn đứng thẳng, từng giọt nước màu vàng kim theo khe hở cơ bắp chảy xuống và nhỏ trên sàn nhà.

Làn da hắn trắng nõn như ngọc, tựa hồ lộ ra ánh vàng kim mơ hồ.

Thân hình hắn hoàn mỹ như kiệt tác do ông trời một tay tạo ra, không kiêng nể gì mà tản ra cương dương chi khí.

Lúc này trong mắt tất cả mấy vị nữ quan quân đều tỏa ra dị sắc, nhìn hắn không chớp mắt.

Gương mặt Khổng Tình cũng đã đỏ bừng, kinh hô một tiếng rồi cuống quít quay đầu đi.

Du Phi Dực thì ánh mắt sáng quắc, bỗng nhiên mãnh liệt tiến lên một bước, sau đó đưa tay thẳng tắp hướng vào mặt thiếu niên kia đánh tới.

“Du sư tọa!” Có người kêu lên.

Lục Thánh cũng không tránh né, trên mặt hắn ngược lại còn lộ ra thần thái chờ mong cùng hưng phấn.

Tay phải của hắn căng lên cơ bắp, sau đó cũng mạnh mẽ ra quyền.

Phát lực hằng tinh gấp mười lần!

Tông sư kỹ, Thập Dương Đồng Thiên!

Lục Thánh trong mắt mọi người lúc này đã trở nên càng thêm chói mắt do bị một tần kim quang bao phủ. Mười vầng mặt trời hư ảo từ sau lưng hắn dâng lên, sóng nhiệt dâng trào.

Ầm!!!

Nắm tay trắng nõn cùng bàn tay dày rộng hung hăng va chạm vào nhau, làm bùng nổ ra sóng xung kích màu trắng có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Sóng xung kích nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, đem vô số dụng cụ trong phòng ngã trái ngã phải.

Lục Thánh lộp bộp lui về phía sau vài bước, giẫm ra từng vết rạn nứt trên sàn nhà cứng rắn.

Hắn lắc lắc cánh tay mỏi nhừ, cười khổ nói: "Du sư tọa, ngươi dùng sức quá lớn, mà ta chỉ vừa mới tiến vào cấp bốn."

“Cấp bốn sao? Ha ha ha ha......” Trong mắt Du Phi Dực tràn đây thần quang, cười lên ha hả, khí thế thuộc về võ đạo tông sư tựa như thủy triều khuếch tán ra bốn phía từ trên người hắn. "Kim cốt ngọc cơ, tông sư chi tượng, sức chiến đấu năm mươi vạn trở lên, vậy mà tiểu tử ngươi còn không biết xấu hổ nói là mình chỉ vừa mới tiến vào cấp bốn."

Lục Thánh nhún vai, bất đắc dĩ nói: "Nhưng ta đúng là cấp bốn.”

Du Phi Dực mặt đầy ý cười, mắng mỏ: "Lão tử không quan tâm ngươi có phải cấp bốn hay không, nhưng ngươi ăn của ta 15 tỷ dị tủy dịch mà ta chỉ đánh ngươi một chưởng là còn xem như là quá nhẹ rồi!"

A…

Trong phòng lập tức vang lên một mảnh âm thanh hít khí lạnh.

Đám quan quân nghe tin chạy tới và nhìn thấy bình dự trữ dị tủy cấp bốn trên mặt đất ngã trái ngã phải thì đều trợn mắt há hốc mồm.

“Du Sư Tọa thật đúng là cam lòng chơi lớn a!”

“Tiểu tử Lục Thánh này quả thật có thể hấp thu được hết tất cả!”

“15 bình dị tủy dịch này sợ là võ giả cấp sáu cũng sắp nổ tung, vậy mà tiểu tử này lại không có việc gì, rồi còn có thể cứng rắn tiếp lấy một chưởng của Du sư tọa!”

Cho dù bọn hắn biết rõ Du Phi Dực tuyệt đối không thể toàn lực ra tay, nhưng đó cũng là một chưởng chính diện của tông sư cấp bảy.

Cường giả cấp tông sư có sức chiến đấu thấp nhất cũng phải một trăm vạn trở lên, vậy một chưởng kia của Du Phi Dực làm sao dễ tiếp như vậy được.

Nếu nói sức chiến đấu của Lục Thánh hơn 50 vạn thật đúng là một chút cũng không khoa trương, mà điểm mấu chốt là Lục Thánh chỉ vừa mới tiến vào cấp bốn.

Ánh mắt của tất cả quan quân nhìn Lục Thánh đều thay đổi, trong lòng bọn hắn đều có chung một ý nghĩ, đó là lần này quân khu phía đông của bọn hắn rốt cuộc đã tuyển chọn được quái vật dạng gì đi ra làm Khải Minh tướng tinh, bởi vì Lục Thánh hiện tại so với bọn hắn còn mạnh hơn!

Bình Luận (0)
Comment