Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 210 - Chương 210 - Thật Là Vãi Đạn!

Chương 210 - Thật Là Vãi Đạn!
Chương 210 - Thật Là Vãi Đạn!

Tích!!!

Cùng với tiếng vang nhẹ phát ra từ dụng cụ, hơi thở của vài người trong phòng đều trở nên khẩn trương.

Rất nhanh sau đó hai con số đã nhảy ra trên màn hình.

Cường độ tinh thần lực: 435,87

Độ tinh khiết tinh thần lực: 126,02

Ong!!!

Tiếng còi báo động trong phòng không vang lên.

Đương nhiên đây chỉ là ảo giác của vài người, trong phòng vẫn yên tĩnh như cũ.

Khi bộ não của con người bị kích thích vượt xa khả năng chịu đựng của chính mình thì sẽ sinh ra các triệu chứng tương tự như ù tai, điếc, chóng mặt.

Thanh niên phụ trách khảo hạch cùng Tiết Phỉ hiện tại đang ở trong trạng thái này.

Nam nhân hói đầu thì khá hơn một chút, hắn chỉ đơn thuần là khiếp sợ. Chủ yếu là do hắn cũng không rõ lắm mấy con số này đại biểu hàm nghĩa cụ thể là gì. Hắn chỉ là cảm giác: Mẹ ơi, giá trị thật cao, gấp trăm lần của ta luôn!

Giang Tế Niên hẳn là người có biểu hiện trấn định nhất, nhưng đôi mắt hắn cũng muốn lồi ra ngoài.

Cường độ tinh thần lực hơn bốn trăm, đây là tinh thần niệm sư cấp bốn sao?

Con số này so với hắn còn cao hơn, mà điểm mấu chốt là Lục Thánh nhìn trẻ như vậy chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi.

Sau đó khi bọn hắn nhìn thấy độ tinh khiết tinh thần lực của Lục Thánh thì.

Hít khà!!!

Tiếng hít khí lạnh kéo dài vang lên, vì đó là một con số vô cùng khủng bố, so với cường độ tinh thần lực bốn trăm còn mang đến rung động lớn hơn gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần!

Phản ứng đầu tiên của Giang Tế Niên chính là:

Không thể nào!

Thiết bị đo hỏng rồi sao?

Giang Tế Niên thân là tinh thần niệm sư cấp bốn nên hắn quá rõ ràng độ tinh khiết tinh thần lực hơn một trăm đại biểu ý nghĩa gì.

Hiệp hội tinh thần niệm sư đưa ra độ tinh khiết tinh thần lực tiêu chuẩn đối với tinh thần niệm sư cấp hai là bao nhiêu?

Là 1!

Tinh thần niệm sư cấp bốn có độ tinh khiết tinh thần lực tiêu chuẩn là bao nhiêu?

Là 10!

Nói cách khác, người trẻ tuổi thoạt nhìn dáng dấp học sinh trung học trước mặt hắn có độ tinh khiết tinh thần lực gấp 126 lần tinh thần niệm sư cấp hai bình thường, dù là tinh thần niệm sư cấp bốn như hắn cũng gấp mười hai lần.

Điều đó có nghĩa là gì? Cái này đại biểu một đạo tinh thần lực của Lục Thánh đáng giá hơn mười hai đạo tinh thần lực của Giang Tế Niên và thậm chí càng nhiều hơn!

Có thể như thế sao?

Nếu như Lục Thánh là tinh thần niệm sư cấp bảy thì còn có khả năng, nhưng hắn chỉ mới cấp 4.

Thiết bị đo tuyệt đối đã hỏng rồi!

Giang Tế Niên nhanh chóng bình phục cảm xúc, sau đó mang vẻ mặt nghiêm túc nói với Lục Thánh: "Lục tiên sinh, ngươi không ngại thì để ta tìm người sửa chữa dụng cụ đo một chút nhé?"

Lục Thánh tựa hồ thấy rất bình thường đối với phản ứng của Giang Tế Niên, tùy ý gật đầu nói: "Xin cứ tự nhiên.”

Giang Tế Niên gật đầu, sau đó nhanh chóng đi tới cửa phòng khảo hạch, hướng về khu làm việc hô một tiếng: "Tiểu Lý, ngươi mau tới đây một chút.”

Chỉ chốc lát sau, một thanh niên mặc áo T - shirt rộng phối với quần cộc hấp tấp chạy tới.

"Hội trưởng, ngươi tìm ta hả?"

Thanh niên này cao to cường tráng, đứng ở trước mặt Giang Tế Niên khô gầy giống như một tên đầu gấu, khí thế lại giống như chó xù lè lưỡi.

"Kiểm tra dụng cụ do một chút, hình như nó hỏng rồi." Giang Tế Niên chỉ vào dụng cụ đo trong phòng và nói với thanh niên quần cộc.

Thanh niên quần cộc còn không có hướng trong phòng nhìn lại thì liền lập tức kêu lên: "Không có khả năng đó đâu hội trưởng, vì tháng trước dụng cụ vừa mới tới, dùng một tháng cũng không thấy có tật xấu gì, vậy làm sao nó có thể hỏng được?"

“Ta bảo ngươi kiểm tra thì cứ đi kiểm tra, người trẻ tuổi lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy?” Giang Tế Niên chắp tay sau lưng, không kiên nhẫn mà răn dạy.

“Vâng, hội trưởng.” Thanh niên quần cộc rụt cổ, bước nhanh vào phòng, ánh mắt lướt nhanh qua mấy người trong phòng, đi tới trước dụng cụ đo và ngồi xổm xuống.

"Làm sao lại hỏng được chứ, rõ ràng là còn tốt mà. Kiểm tra thủy tinh không có hư hao, màn hình hiển thị cũng bình thường."

Thanh niên quần cộc một bên nói thầm một bên sờ sờ dụng cụ đo, trong lúc lơ đãng hắn ngẩng đầu nhìn thấy giá trị trên màn hình mà nhất thời cả người sững sờ tại chỗ.

Vài giây sau, thanh niên quần cộc mãnh liệt từ dưới đất nhảy dựng lên: “Bà mẹ nó! Hội trưởng, thiết bị này có phải bị hỏng rồi không?”

"Cho nên ta mới gọi ngươi tới sửa a." Sắc mặt Giang Tế Niên rất khó coi, vẻ mặt đau đầu nhìn thanh niên quần cộc nói.

“A a, ta sẽ... sửa nó một chút.” Thanh niên quần cộc như là mới kịp phản ứng mà cúi đầu nhanh chóng kiểm tra lại dụng cụ đo.

Qua vài phút đồng hồ, thanh niên quần cộc mang thần sắc hoảng hốt đi tới trước mặt Giang Tế Niên, nói: "Hội trưởng, dụng cụ đo cũng không có hỏng, hết thảy đều rất bình thường."

Ánh mắt Giang Tế Niên hung hăng dao động một chút rồi trở nên vô cùng phức tạp.

“Được rồi, ta biết rồi, ngươi đi ra ngoài trước đi.” Giang Tế Niên khoát tay nói.

Thanh niên quần cộc đờ đẫn gật đầu, mãi cho đến khi đi ra ngoài cửa phòng khảo hạch thì hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ lại.

“Thật là vãi đạn!”

Hắn kêu to một tiếng làm cho ánh mắt mọi người trong khu làm việc đều bị hấp dẫn tới.

Thanh niên quần cộc biểu tình như thấy quỷ, gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt, gằn từng chữ nói ra: "Các ngươi có biết ta vừa mới nhìn thấy cái quái gì không?"

...

Bình Luận (0)
Comment