Sau khi nói xong, Tiết Phỉ phát hiện ngoại trừ Lục Thánh ra những người khác đều dùng một loại ánh mắt phức tạp mà kỳ dị để nhìn nàng.
Tiết Phỉ đột nhiên kịp phản ứng, vội vàng cúi đầu xuống như chim cút.
“A...... Không đúng, Lục tiên sinh.”
“Được rồi.” Lục Thánh không thèm để ý, nói: "Giang hội trưởng không cần tiễn, buổi tối gặp lại.”
“Buổi tối gặp lại. Lục tiên sinh đi thong thả.” Giang Tế Niên cười híp mắt vẫy tay nhìn đám người Lục Thánh đi ra đại sảnh hiệp hội.
Lúc quay đầu hắn liền nhìn thấy mười mấy đôi mắt đang nhìn hắn chằm chằm.
“Buổi tối mọi người liên hoan ăn mừng......” Giang Tế Niên dừng một chút, dùng một loại ngữ khí có chút kiêu ngạo lớn tiếng nói: "Hiệp hội tinh thần niệm sư tỉnh Đông Ninh chúng ta đã sinh ra vị tinh thần niệm sư cấp bốn thứ hai!"
Ầm!!!
Đám người kia lập tức nổ tung, bọn họ hoàn toàn bị khiếp sợ và tò mò chi phối.
“Tinh thần niệm sư cấp bốn! Bà mẹ nó, hội trưởng nói thật chứ?”
“Trời ạ! Là tiểu tử vừa mới đi ra kia sao?”
“Hội trưởng, rốt cuộc là tình huống như thế nào, ngài mau nói cho chúng ta biết đi.”
Giang Tế Niên đã bị bao vây trong đám đông.
...
Từ trong hiệp hội đi ra, không có Giang Tế Niên ở bên người, cả người Tiết Phỉ rõ ràng đã thả lỏng không ít.
Thái độ chào hỏi của thanh niên canh cửa hiệp hội cũng tốt hơn nhiều: “Phỉ Phỉ, hôm nay đã qua cấp hai chưa?”
“Ta qua hay không qua thì liên quan gì tới ngươi? Ngươi lo nhìn kỹ cửa lớn của ngươi đi, mỗi ngày đều ít quan tâm chuyện của người khác.”
“....”
Đến cửa hiệp hội, người đàn ông trung niên hói đầu chủ động tách ra hai người, mang bộ dáng ta rất thức thời mà chạy đi.
Tiết Phỉ dẫn Lục Thánh đến trước siêu xe thể thao đỏ rực của nàng, lại còn chủ động mở cửa cho hắn.
“Lục tiên sinh, ngài lên xe đi.”
Lục Thánh gật đầu.
Ngay lúc hắn lên xe, một chiếc xe taxi vừa vặn dừng lại cách đó không xa, đưa một hành khách xuống xe.
Tài xế taxi trong lúc vô tình hướng về phía Lục Thánh liếc mắt một cái, nhất thời hô to: “Định mệnh!”
Hắn trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt khiếp sợ. Tài xế taxi này vừa vặn chính là tài xế taxi vừa mới đưa Lục Thánh đến hiệp hội.
Lúc trước hắn từng lái xe đua với Tiết Phỉ cho nên đã có ấn tượng sâu sắc đối với chiếc siêu xe thể thao màu đỏ rực của nàng, đồng thời cũng có ấn tượng sâu sắc đối với vị hành khách Lục Thánh kia.
Kết quả bây giờ hắn nhìn thấy cái gì?
Lục Thánh thế mà leo lên chiếc siêu xe thể thao màu đỏ rực mà hắn từng đuổi theo, hơn nữa Lục Thánh còn được mỹ nữ chủ xe tự mình mở cửa mời vào.
Tài xế taxi trong nháy mắt liền mơ hồ, cả thể xác và tinh thần của hắn đều bị đả kích lớn lao.
Hai người Lục Thánh tự nhiên cũng chú ý tới tài xế taxi, nhưng cũng không có để ý tới hắn mà liền rời đi.
Siêu xe thể thao màu đỏ rực nổ vang đi xa, tài xế taxi nhìn theo đèn xe dần dần biến mất mà run tay đốt cho mình một điếu thuốc, biểu tình mê man nỉ non: "Tía má ơi, hiện tại học sinh trung học tán gái đều lợi hại như vậy sao? Lúc này mới qua có mấy giờ mà đã tán đổ rồi sao?”
...
Trên đường đi Lục Thánh đều không nói gì, Tiết Phỉ cũng không dám mở miệng, nàng chỉ có thể thông qua kính chiếu hậu mà len lén đánh giá Lục Thánh ngồi tại ghế phụ.
Đến bây giờ Tiết Phỉ còn có chút không thể tin được hôm nay trải qua hết thảy đều là sự thật, chủ yếu là do Lục Thánh nhìn qua còn quá trẻ tuổi.
Lục Thánh mặc một thân trang phục năng động thoải mái, một tay chống cửa xe nghiêng đầu nhìn xem phong cảnh đang cấp tốc xẹt qua bên ngoài cửa sổ.
Nhìn qua hắn chính là một tên tiểu bạch kiểm, nhưng ai có thể nghĩ ra hắn dĩ nhiên lại là một vị thiên tài tinh thần niệm sư cấp bốn mà ngay cả hội trưởng hiệp hội tinh thần niệm sư tỉnh Đông Ninh cũng phải tôn kính.
Lục Thánh trẻ tuổi như vậy, dáng dấp lại đẹp trai như thế, dáng người còn vô cùng tốt, mà điểm mấu chốt thiên tư của hắn lại cực kỳ khủng bố.
So với Lục Thánh thì Tiết Phỉ bình thường gặp được những tên phú nhị đại tự xưng là tinh anh kia quả thực chính là cặn bã, là một đống phân không hơn không kém!
Lúc này Lục Thánh đột nhiên quay đầu nhìn Tiết Phỉ một cái.
Tiết Phỉ đột nhiên đỏ mặt lên, trái tim nhỏ của nàng đập thình thịch thật nhanh.
Ánh mắt vừa rồi của Lục Thánh là có ý gì? Chẳng lẽ là......
Một ý nghĩ lớn mật và ngượng ngùng đột nhiên xuất hiện trong đầu Tiết Phỉ.
"Không có khả năng, ta mới cùng hắn quen biết chưa được bao lâu a."
"Kỳ thật cũng không hoàn toàn không có khả năng, vì bình thường nam nhân tại tuổi dậy thì đều sẽ thích các đại tỷ tỷ, mà dáng dấp của ta cũng rất tốt, vừa vặn lại là dạng ngự tỷ."
Tiết Phỉ càng nghĩ càng cảm thấy có thể, thậm chí nàng còn bất giác vuốt tóc.
Nếu như chỉ là tiểu nam sinh bình thường thì Tiết Phỉ cũng lười liếc mắt một cái, nhưng nếu là Lục Thánh thì lại hoàn toàn khác.
Lục tiên sinh là dạng người mà tiểu nam sinh bình thường có thể so sánh được sao?
Lúc này Lục Thánh lại bỗng nhiên quay đầu nhìn Tiết Phỉ một cái.
Oa oa oa, đã rất rõ ràng rồi!
Tiết Phỉ, ngươi phải nắm chắc cơ hội a!
Trong lòng nàng vang lên một âm thanh phấn khởi.
Khuôn mặt Tiết Phỉ đã ửng đỏ, đưa tay vén lên tóc mai, ho nhẹ một tiếng. Nàng đang chuẩn bị mở miệng bắt chuyện với Lục Thánh thì đúng lúc này Lục Thánh lại lên tiếng.
“Tiết Phỉ, bình thường ngươi đều lái xe như vậy sao?”
“Hả?” Tiết Phỉ sửng sốt.
Sau đó nàng liền nhìn thấy Lục Thánh dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn mình, nói: "Ngươi có biết là ngươi vừa mới liên tục vượt qua ba cái đèn đỏ không? Hiện tại đã có hai chiếc xe cảnh sát đang đuổi theo phía sau chúng ta rồi đó."
“...”