Lục Thánh vừa vặn xếp gần cuối cùng, hắn đi theo đám thí sinh phía trước tiến vào phòng thi.
Tiểu mập mạp xếp hàng phía sau Lục Thánh nhất thời thở dài một hơi. Ai xếp sau Lục Thánh quả thực là chịu tội. Hắn căn bản không dám tới gần Lục Thánh trong phạm vi một mét, vì một khi tới gần hắn lập tức chân tay run rẩy, trên người mồ hôi lạnh chảy ra ào ào. Nhưng người phía sau cứ chen chúc đẩy hắn đi về phía trước.
Nói thật nếu không phải thi tốt nghiệp trung học nhất định phải theo số thứ tự xếp hàng, vậy tiểu mập mạp đều muốn để cho người phía sau nhanh xếp hàng lên phía trước để ngăn cản giúp hắn.
Cũng may hiện tại sự tra tấn này rốt cục đã kết thúc. Nhưng trạng thái thi của hắn khẳng định sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Về phần có ảnh hưởng đến thành tích thi cuối cùng hay không thì hắn chỉ có thể tự cầu mình đa phúc.
Lúc Lục Thánh đi vào phòng thi, hắn nhìn thấy một căn phòng nho nhỏ làm bằng hai vật liệu nhữa đặc thù để tạm thời dựng thành.
Tính ổn định của nó thì không nói, chủ yếu là để che khuất tầm mắt cùng cách âm, phòng ngừa các phòng thi xung quanh gây ảnh hưởng lẫn nhau.
Trong phòng thi, hai vị giám thị nhìn thấy nhóm năm người Lục Thánh đi vào thì trước tiên lấy ra danh sách để điểm danh, sau đó mới kiểm tra chứng minh thư và “Bây giờ người nào gian lận xài thuốc cấm thì hãy tự mình đi ra, chúng ta có thể coi như ngươi vắng mặt trong kỳ thi, và cũng không ảnh hưởng đến kỳ thi đại học tiếp theo của ngươi." Một giám thị đảo mắt qua từng thí sinh ở đây, lạnh lùng nói.
Không ai bước ra nên hắn cũng không nói cái gì nữa mà liền tuyên bố khảo hạch bắt đầu.
“Vương Kim Dương!” Giám thị đọc đến tên thí sinh đầu tiên. “Lên đo khí huyết. Thí sinh phía sau chuẩn bị.”
Thí sinh được đọc tên lập tức đi tới trước dụng cụ kiểm tra khí huyết.
"Đưa ngón trỏ tay phải ra." Giám thị chỉ dẫn.
Thí sinh tên là Vương Kim Dương vội vàng đưa ngón trỏ tay phải của mình ra. Tay của hắn rõ ràng có chút run rẩy, sắc mặt cũng tái nhợt đến dọa người, trên trán tất cả đều là mồ hôi, tựa hồ hắn có tố chất tâm lý cực kỳ không tốt.
“Đừng khẩn trương, kỳ thật không khác gì ngươi làm kiểm tra bình thường, thả lỏng là được.” Giám thị an ủi vài câu, sau đó mở ra một bao lấy huyết châm, ở trên ngón trỏ tay phải của Vương Kim Dương nhẹ nhàng đâm một cái, lấy ra một giọt máu tươi đặt vào dụng cụ đo khí huyết.
Những thí sinh khác trong phòng thi không tự giác đem ánh mắt hội tụ đến dụng cụ.
Sau khi ánh sáng xanh quét qua, một hồi âm thanh cảnh báo bén nhọn đột nhiên vang lên.
Trên dụng cụ đo khí huyết có một cái đèn đỏ cấp tốc lóe lên, sau đó trên màn hình nhảy ra hàng chữ - kiểm tra đo lường được trong máu có chứa thành phần dược phẩm vi phạm quy định!
Trong phút chốc thí sinh tên là Vương Kim Dương này lập tức kêu to lên: “Ta chỉ uống chút canh gà do cậu của ta dùng phương thuốc cổ truyền để nấu, cậu của ta nói nó có ích cho cuộc thi."
Hai giám thị trong phòng lạnh lùng nhìn chăm chú thí sinh này, giám thị phụ trách đo chỉ số sức chiến đấu cũng mang vẻ mặt lạnh lùng dẫn thí sinh này đi ra ngoài.
"Vừa rồi ta đã nhắc nhở ngươi nhưng chính ngươi không muốn đứng ra, chi nên liền trách không được người khác."
“Các ngươi hãy thành thật một chút, nếu không các ngươi sẽ phải chịu đau khổ.”
Lục Thánh và các thí sinh còn lại trơ mắt nhìn thí sinh tên là Vương Kim Dương kia mang vẻ mặt tuyệt vọng bị giám thị kéo ra khỏi phòng thi.
Tuy rằng trường học đã luôn một mực nhắc tới quy định "Nghiêm cấm gian lận" nhiều lần, nhưng khi tận mắt nhìn thấy có người xúc phạm quy định này thì vẫn làm cho người ta cảm thấy thổn thức.
Lục Thánh cũng có chút kích động, so sánh với khảo hạch võ giả chính thức thì hắn chỉ trải qua một lần tại thành phố Bạch Hà. Lần đó không có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh, cho nên Lục Thánh gần như đã quên.
Dụng cụ đo khí huyết không chỉ có chức năng đo lường giá trị khí huyết, mà nó còn có thể đo ra các loại thành phần ẩn giấu trong máu.
Vừa rồi thí sinh tên là Vương Kim Dương kia không biết đã uống loại cấm dược trợ giúp tăng cường khí huyết nào mà đã trực tiếp bị xem là gian lận và bị đá ra ngoài.
Thi tốt nghiệp trung học một khi phát hiện gian lận thì cả đời đều không cách nào tham gia lần thứ hai, và cũng sẽ không trúng tuyển bất kỳ cái võ đại nào.
Phỏng chừng sau khi trở về hắn nhất định sẽ hận chết cậu ruột đã nấu canh gà cho hắn uống.
Lúc này, một thí sinh đột nhiên căng thẳng giơ tay, báo cáo: "Báo cáo giám thị, sáng nay ta mới uống một liều thuốc bổ, nếu bị kiểm tra ra thí có bị xử lý như gian lận hay không?”
Giám thị sắc mặt hòa hoãn nói: "Không sao, chỉ cần không có phục dụng cấm dược trong danh sách thì dụng cụ cũng sẽ không đo ra, và cũng sẽ không bị phán định là gian lận."
“Bởi vì trước kia các ngươi đã uống qua một ít bổ dược, trong cơ thể mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ lưu lại một ít, cho nên lúc nào uống cũng không quan trọng.”
Ngoại trừ Lục Thánh thì ba thí sinh còn lại đều thở phào nhẹ nhõm.
Cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, trên thị trường cho phép bán bổ dược võ đạo vốn là đã được chính phủ tán thành là một trong những thủ đoạn phụ trợ tu hành võ đạo.
Coi như ngươi tại trước một giây tiến trường thi uống bổ dược thì chỉ cần thân thể hấp thu đủ nhanh, giá trị khí huyết vừa tăng trưởng đều xem như thực lực của ngươi, tự nhiên sẽ tính vào thành tích của ngươi.
“Được rồi, các ngươi không cần bị ảnh hưởng, tiếp tục đi lên kiểm tra đi. Thí sinh kế tiếp, Phương Bình.”
Thí sinh tiếp theo bước lên, sau đó một người tiếp một người, ba thí sinh kia lục tục kiểm tra xong.
Trong lúc đó, giám thị mang thí sinh lúc nãy ra ngoài cũng đã trở lại. Trên mặt hắn không nhìn ra hỉ nộ, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.