Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 241 - Chương 241 - Chân Long Xuất Thế

Chương 241 - Chân Long Xuất Thế
Chương 241 - Chân Long Xuất Thế

"Lại kiểm tra chỉ số sức chiến đấu."

Từ Diệu Đông dù sao cũng là hội trưởng của một hiệp hội võ giả thành phố, đã gặp qua biết bao lần gió to sóng lớn, cho nên hắn rất nhanh liền trấn định lại hạ đạt chỉ lệnh.

Giám thị kiểm tra chỉ số sức chiến đấu lập tức tiếp nhận mệnh lệnh để cho Lục Thánh đi tới kiểm tra máy đo chiến lực tông sư mới được đưa tới từ hiệp hội võ giả thành phố Bạch Hà, tối tân không gì sánh được.

Máy đo chiến lực tông sư này hầu như chẳng bao giờ bị sử dụng qua. Bởi vì toàn bộ thành phố Bạch Hà số người cần dùng đến cái máy này đều không có mấy cái, đến nỗi ngay cả một vị cũng đều không đạt tới tiêu chuẩn Tông Sư chân chính.

Hiện nay máy đo chiến lực tông sư này bị đẩy tới cho một vị thí sinh thi đại học sinh sử dụng, hơn nữa còn là người vô cùng có khả năng cho thấy giá trị thực sự của nó, cho nên chuyện này thật sự khiến cho người ta không biết nên dùng ngôn ngữ gì để thuyết minh nội tâm phức tạp của mình.

Lục Thánh đứng ở phía trước máy đo chiến lực, chậm rãi hít sâu một hơi. Không khí trong phòng thi cấp tốc bị hắn hít cho mỏng manh, sau đó có một cỗ khí tức khiến cho người ta kinh hãi từ trên người Lục Thánh phát ra.

Đám người trong phòng sắc mặt chấm động, bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì Lục Thánh đã xuất thủ.

Hắn đang trong trạng thái toàn lực khai hỏa, đồng thời sử dụng phát lực Hằng Tinh gấp hai mươi lần và tông sư kỹ thập dương đồng thiên!

Ngay sau đó, trong mắt đám người phảng phất như xuất hiện mười vầng mặt trời sáng chói, khí tràng cùng uy áp bao phủ cả phòng thi.

Nhưng còn không chờ bọn họ run rẩy thì một tiếng nổ thật lớn ầm ầm bạo phát.

"Ầm!!!"

Khí kình hướng ra bốn phương tám hướng, Lưu cục trưởng và hai vị giám thị đều bị khí kình không ngừng chấn lui, chỉ có Từ Diệu Đông vẫn như cũ đứng thẳng như một thanh trường thương.

Cuồng phong thổi cho y phục trên người Từ Diệu Đông bay phất phới, cũng thổi cho hắn rung động trong lòng như kinh đào hãi lãng, chập trùng kịch liệt.

"Là ý chí Tông Sư! Đây tuyệt đối là Tông Sư ý chí không sai!" Trong lòng Từ Diệu Đông đang cuồng hô.

Cảnh giới mà hắn đau khổ truy cầu nhiều năm vậy mà hiện giờ lại xuất hiện trên thân một vị thiếu niên không tới mười tám tuổi. Như vậy hắn làm sao có thể không khiếp sợ và chấn động.

"Thiếu niên này đã đi thông con đường khí huyết cấp bảy, giờ đây rõ ràng hắn đã triệt để đi thông con đường cấp bảy. Đợi một thời gian nữa hắn nhất định sẽ là một vị thiếu niên Tông Sư a!"

Sau khi khí kình tán đi, ánh mắt đám người gắt gao nhìn chằm chằm vào máy đo chiến lực.

Trên màn hình con số đang điên cuồng nhảy lên. Trong nháy mắt nó từ năm trăm ngàn đạt tới một trăm ngàn, rồi mấy trăm ngàn. Sau đó con số đã đột phá chín trăm ngàn, lúc này trái tim của đám người trong phòng đã treo lên thật cao.

Đợi đến khi con số chính thức đột phá 999.999 để đạt tới bảy chữ số thì nội tâm đám người bỗng nhiên hạ xuống, giống như bọn họ rốt cuộc đã chứng thực được một chuyện nào đó.

Kế tiếp chính là từng con số im lặng hiện ra.

1.100.000!

1.200.000!

Tốc độ dao động của con số chậm lại, cuối cùng nó dừng lại ở 1.305.700.

Bên trong phòng thi nho nhỏ lúc này đã hoàn toàn yên tĩnh, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Chỉ số sức chiến đấu lên tới hơn 1 triệu 300 ngàn đang đánh thẳng vào mắt đám người ở đây.

Trong lòng bọn họ lập tức nhấc lên một cơn sóng thần thoả thích tàn sát bừa bãi tâm lý của bọn họ.

Từ Diệu Đông đã triệt để không biết nói cái gì cho phải.

Lục Thánh có được khí huyết tông sư và ý chí Tông Sư thì đã có thể đi thông con đường tông sư cấp 7, nhưng ngay cả chỉ số sức chiến đấu của hắn cũng đạt tới tông sư.

Mặc dù những phương diện khác của Lục Thánh còn kém Tông Sư một chút, nhưng cũng đã là chuẩn Tông Sư.

Mười tám tuổi chuẩn Tông Sư.

Thiếu niên chuẩn Tông Sư!

Từ Diệu Đông mang thần sắc phức tạp nhìn xem Lục Thánh thu quyền, hắn bỗng nhiên giống như nhớ tới cái gì mà mãnh liệt thốt ra: "Cương Khí đâu? Ngươi vì sao không có Cương Khí?"

Lục Thánh lắc đầu, nói: "Ta còn không phải cấp 5 thì lấy đâu ra Cương Khí."

Bịch bịch bịch!

Từ Diệu Đông trong lòng đại chấn, một mạch lùi về sau ba bước, đầu hắn choáng váng tựa như bị một thanh đại chuỳ vạn tấn hung hăng đập xuống.

Không phải cấp 5!

Chưa có Cương Khí!

Lục Thánh nói ra một cách rất bình tĩnh, nhưng ở trong tai Từ Diệu Đông nó lại như sấm sét nổ vang.

Hắn không phải cấp 5 mà lại có thể đánh ra chiến lực tông sư. Nếu như thiếu niên Lục Thánh này chân chính đặt chân vào Tông Sư Cảnh thì sẽ còn khủng bố đến cỡ nào?

Vậy chẳng phải là nói khi hắn đạt tới Đại Tông Sư thì chiến lực sẽ trực tiếp phá mười triệu sao?

Từ Diệu Đông há hốc mồm, hắn muốn nói cái gì mà một chữ cũng nói không ra.

Sau khi trầm mặc một hồi, Từ Diệu Đông quay đầu dặn dò hai vị giám thị đang ngây ngốc bên cạnh: "Đừng quên ghi chép thành tích."

Sau đó Từ Diệu Đông vỗ vỗ bả vai Lưu cục trưởng, cảm khái nói: "Lưu cục trưởng, chúc mừng thành phố Bạch Hà của ngươi đã sinh ra chân long."

Nói xong Từ Diệu Đông liền xoay người rời đi, thân ảnh hắn có vẻ cô đơn không gì sánh được.

"Đúng là thiên kiêu như đao chặt đứt tâm kiêu ngạo của Võ Giả tiền bối a!" Lưu cục trưởng âm thầm nỉ non mấy chữ, đồng thời tinh quang trong mắt hắn cũng càng ngày càng thịnh. "Đăng Long! Thành phố Bạch Hà chúng ta sắp có người Đăng Long rồi."

Lúc này hai vị giám thị cũng đã phục hồi lại tinh thần, vội vã ghi chép thành tích của Lục Thánh.

Bình Luận (0)
Comment