Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 243 - Chương 243 - Kẻ Quấy Nhiễu

Chương 243 - Kẻ Quấy Nhiễu
Chương 243 - Kẻ Quấy Nhiễu

"Chú ý trạng thái của các thí sinh, có tình huống gì trước tiên báo cáo để xử lý." Tiêu Ngọc Hà chắp hai tay sau lưng tuần tra trường thi, dặn dò từng vị giám thị.

“Tiêu hội trưởng, ngài đã làm tốt trách nhiệm.” Cục trưởng cục giáo dục của thành phố Thành phố Bảo Định đi theo bên cạnh cười khích lệ.

Tiêu Ngọc Hà lắc đầu, nói: "Có cái gì mà làm tốt trách nhiệm hay không làm tốt trách nhiệm a? Đây không phải đều là chuyện nên làm sao? Các thí sinh đã cố gắng tu hành suốt mười mấy năm chỉ chờ một ngày hôm nay, chúng ta tự nhiên không thể để cho bọn họ lưu lại tiếc nuối gì.”

“Hơn nữa chỗ của ta phải tận hết trách nhiệm hi vọng tổng giám thị phụ trách thành phố Bạch Hà cũng tận hết trách nhiệm, coi như là cầu phúc cho các thí sinh của thành phố Bạch Hà."

Cục trưởng cục giáo dục gật đầu, trong mắt dâng lên vài phần kính ý.

Đúng lúc này, thư ký của Tiêu Ngọc Hà vội vàng chạy tới, đưa điện thoại di động cho hắn.

"Hội trưởng, Lưu cục trưởng tại Thành phố Bạch Hà gọi tới, ngài ấy nói có tin tức tốt rất trọng đại cần thông tri cho ngài."

“Ồ?” Tiêu Ngọc Hà có chút ngoài ý muốn, cầm lấy điện thoại di động cười ha hả nói: "Lão Lưu đấy à, kỳ thi tốt nghiệp trung học còn chưa kết thúc mà ngươi đã có tin tức gì tốt muốn nói cho ta biết rồi sao?"

Cục trưởng cục giáo dục của Thành phố Bảo Định đứng bên cạnh cũng nổi lên tò mò, vểnh tai nghe ngóng.

Nhưng điện thoại di động có âm thanh quá nhỏ, mà cảm xúc của người nói chuyện ở đầu bên tựa hồ đang cực kỳ kích động, ho nên hắn cũng không nghe rõ đang nói cái gì, chỉ loáng thoáng nghe được vài chữ.

Cái gì mà "thánh” với "long" hay gì gì đó.

Sau đó Cục trưởng Cục Giáo dục của Thành phố Bảo Định liền nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Ngọc Hà từ bình tĩnh bỗng nhiên ngưng trệ.

Ngay sau đó một vẻ kích động cực lớn cùng mừng rỡ như điên liền dâng lên trên mặt Tiêu Ngọc Hà, hồng quang phủ kín cả khuôn mặt, cả người hắn giống như trẻ lại vài tuổi.

“Ha ha ha ha......” Tiêu Ngọc Hà phát ra một trận cười to.

Tiếng cười lớn của hắn ở trong trường thi yên tĩnh có vẻ đặc biệt đột ngột, rất nhiều thí sinh đang xếp hàng cùng các giám thị đều nghi hoặc nhìn lại.

Nhưng Tiêu Ngọc Hà giống như một chút cũng không phát hiện, tiếng cười của hắn vẫn vang dội như cũ, rồi kích động nói với người bên kia điện thoại: "Được được được, ta sẽ lập tức... À không, chờ chuyện bên này kết thúc ta sẽ lập tức chạy về. Chuyện này thật quá tốt.”

Ngay cả chào hỏi mà cũng không lên tiếng, Tiêu Ngọc Hà liền xoay người rời đi gần như là chạy.

Với thực lực của võ giả cấp 6 đỉnh phong như hắn thì thoáng cái đã không nhìn thấy người.

Cục trưởng cục giáo dục của Thành phố Bảo Định sững sờ tại chỗ, vẻ mặt kinh ngạc.

Đây là xảy ra chuyện gì?

Chuyện gì mà có thể để cho Tiêu Ngọc Hà hưng phấn đến như vậy?

Chẳng lẽ hắn già mới có con? Vợ của Tiêu Ngọc Hà sinh đứa thứ hai sao?

Ba người Lục Thánh về đến nhà vừa đúng giờ cơm.

Trịnh Ngọc Phân đã sớm chuẩn bị xong bữa trưa.

Nàng đi lên hỏi thăm tình huống kỳ thi của Lục Thánh trước tiên. Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định thì nàng cũng là cao hứng một trận.

Người một nhà vui vẻ ăn một bữa cơm trưa. Lục Đại Hải trực tiếp uống rượu cho thật đã và luôn miệng nhắc tới câu "Lục gia chúng ta sắp có Võ Trạng Nguyên rồi".

Lục Thánh cũng uống mấy ly rượu bồi tiếp Lục Đại Hải. Nhưng bởi vì thể chất của hắn quá cường hãn nên nửa điểm say cũng không có.

Cơm trưa còn chưa ăn xong thì điện thoại di động của Lục Thánh đã kêu lên không ngừng.

Người đầu tiên gọi điện thoại cho Lục Thánh dĩ nhiên là Hà Linh Tố.

Lục Thánh nhận máy, Hà Linh Tố báo cáo tình hình tiêu thụ linh cơ tráng huyết thang gần đây.

Mấy tháng nay dưới sự nỗ lực của Hà Linh Tố, công ty dược phẩm Linh Thánh đã có quy mô rất lớn.

Cả thành phố Bạch Hà đã mở ra tổng cộng mười hai chi nhánh, chủ yếu tiêu thụ linh cơ tráng huyết thang.

Mà mức tiêu thụ hàng tháng của Linh Cơ Tráng Huyết Thang vào tháng trước đã đột phá bảy triệu sản phẩm và còn đang từng bước tăng cao.

Hà Linh Tố đã bắt đầu chuẩn bị bước tiếp theo đi tới thành phố khác mở chi nhánh. Chủ yếu vẫn là do Linh Cơ Tráng Huyết Thang có giá bán tương đối cao mà lại chuyên nhằm vào võ giả cấp ba trở xuống, cho nên lượng tiêu thụ không tính là quá bạo. Nhưng ngay cả như vậy mà lợi nhuận của nó cũng đã cực kỳ đáng kể.

Sau khi báo cáo xong công tác, Hà Linh Tố bỗng nhiên chuyển đề tài mà hỏi thăm: "Ngươi thi đại học thế nào rồi?"

“Cũng được, xem như đã đạt tới mong muốn.”

“Vậy thì tốt rồi.”

Hà Linh Tố tựa hồ còn muốn nói gì đó nhưng lại không nói mà cúp điện thoại.

Hà Linh Tố nhìn xem điện thoại trong tay, trên mặt lộ ra vẻ rối rắm.

Bởi vì gần đây nàng đã nhận được số lượng lớn báo cáo ác ý cùng khách hàng khiếu nại, mười hai chi nhánh dưới trướng công ty dược phẩm Linh Thánh cũng không ngừng bị các võ giả tới cửa quấy rầy.

Hà Linh Tố vốn muốn cầu Lục Thánh hỗ trợ, nhưng suy nghĩ một chút cuối cùng nàng vẫn không mở miệng.

“Là Trần gia tại Kinh đô phải không nhỉ?”

Hà Linh Tố cũng không xác định những trở ngại này rốt cuộc có phải đến từ Trần gia bên mẹ nàng hay không, nhưng nàng mơ hồ cảm giác được gần đây xuất hiện đống chuyện phiền lòng này cùng với những kẻ ở trong bóng tối quấy nhiễu nàng hẳn là đến từ một thế lực.

"Trước tiên ta sẽ thử xem chính mình có thể giải quyết được hay không. Nếu thật sự không được thì ta lại tìm hắn cũng không muộn."

Trong lòng Hà Linh Tố vẫn có một tia hi vọng, nếu như nàng có thể dựa vào lực lượng của mình giải quyết được phiền toái đến từ Trần gia, vậy có lẽ nàng sẽ có cơ hội từ chỗ Lục Thánh lấy lại một thành "Phí bảo hộ".

Bình Luận (0)
Comment