Tuy nhiên trạng thái “Không Minh” chỉ tăng cường cảm giác đối với bên ngoài, còn thập toàn võ đạo đệ nhất hình thái lại tăng cường sự khống chế đối với bản thân.
Hai trạng thái này tương tự nhau nhưng không giống nhau, cũng không xung đột lẫn nhau.
Sau khi xem xong ba môn công pháp cấp mười một, mỗi một môn đều cường đại đến nỗi làm cho Lục Thánh mê mẩn.
"Thi tốt nghiệp trung học xong đến khai giảng đại học tầm hai tháng thời gian, vừa vặn để cho ta đi làm chút chuyện, không phải nhàn nhã đến nhàm chán."
Lục Thánh cũng không trì hoãn, trực tiếp bắt đầu tu hành.
Đầu tiên chính là << Hằng Tinh Luyện Thể Thuật >> , tuy nhiên trước khi chính thức tu hành << Hằng Tinh Luyện Thể Thuật >> thiên thứ ba thì Lục Thánh dự định đem một chút chuyện cuối cùng làm xong.
“Đúng rồi, hoàn thành lần rèn luyện nội kình thứ ba ta sẽ chính thức đặt chân vào cấp năm nội kình hóa cương khí!”
...
“Ta đi đây, mẹ.”
“Ngươi cùng các bằng hữu liên hoan thật vui nhé, buổi tối nếu không trở về thì gọi điện thoại nói cho người nhà một tiếng.” Trịnh Ngọc Phân dặn dò Lục Thánh một câu rồi liền để hắn đi ra ngoài.
Trong thời gian mấy ngày sau khi thi đại học kết thúc và chưa có kết quả, các học sinh tựa hồ có được đặc quyền nào đó, cho dù là cả ngày chơi đùa điên cuồng thì cũng sẽ không bị phụ huynh trách cứ nửa câu, thậm chí có thể là cổ vũ.
Lục Thánh đáp ứng một tiếng rồi đi ra khỏi nhà.
Lúc hắn đi qua biệt thự bên cạnh thì nhìn thấy một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, tướng mạo trung bình đang cùng một cậu bé hơn mười tuổi chơi bóng trong sân.
Khi nhìn thấy Lục Thánh, thần sắc nữ nhân này nhanh chóng lạnh như băng liếc hắn một cái, sau đó đi tới cửa biệt thự vốn đang mở rộng nặng nề đóng lại, hình như là đề phòng hắn bất cứ lúc nào cũng có thể xông tới.
Lục Thánh vừa nhìn liền nhận ra nữ nhân này chính là người hàng xóm cay nghiệt đã vứt giỏ trái cây của cha hắn trước đó.
Vẻ mặt của Lục Thánh đối với nữ nhân này rất tệ, mà hành vi lúc này của nàng càng làm cho ấn tượng đối với hắn về nàng kém tới cực điểm.
Nhưng Lục Thánh cũng không làm cái gì mà chỉ cảm thấy xui xẻo, hắn thu hồi ánh mắt tựa như không hề coi trọng nữ nhân này nửa phần.
“Ta khỏe rồi.”
Lục Thánh vừa mới đi qua thì trong biệt thự liền đi ra một nam nhân trung niên mặc một thân trang phục thoải mái gồm quần kaki và áo thun trắng.
“Không phải ta sắp đi ra ngoài rồi ư, sao ngươi lại đóng cửa lại?” Nam nhân này nhìn thấy cánh cửa đóng chặt thì thần sắc nghi hoặc, hỏi.
Nữ nhân kia lạnh lùng không nói gì mà đưa mắt nhìn về hướng Lục Thánh rời đi.
Nam nhân này tựa hồ hiểu được cái gì mà nhíu nhíu mày, muốn nói cái gì đó. Nhưng khi ánh mắt hắn rơi xuống trên người con trai mình thì lông mày lại chậm rãi giãn ra.
“Quên đi, chúng ta đi thôi. Hôm nay khó có được một ngày nghỉ ngơi, cả nhà ta phải nghỉ ngơi thật tốt.”.
“Yeah!!!” Cậu bé cầm bóng cao hứng nhảy dựng lên, biểu tình trên mặt nữ nhân kia cũng hòa hoãn không ít.
Lục Thánh ra khỏi tiểu khu, dùng điện thoại di động gọi xe taxi.
Hai mươi phút sau hắn đến quảng trường ở trung tâm thành phố.
Ở địa điểm hẹn từ đằng xa Lục Thánh đã nhìn thấy Lưu Khải Minh đang đứng chờ ở cửa một quán cà phê.
“Lưu Khải Minh!” Lục Thánh hô lên một tiếng.
Lưu Khải Minh ngẩng đầu lên, thấy Lục Thánh đã đến thì trên mặt hắn lập tức lộ ra nụ cười vui sướng.
Lưu Khải Minh nhanh chóng đi lên nghênh đón, vừa cười vừa nói. “Lục Thánh, ngươi tới thật sớm. Ta cũng cừa mới tới.”
Trên thực tế Lưu Khải Minh đã sớm chờ Lục Thánh ở đây, vì hắn sợ Lục Thánh quên mất thời gian ước định nên hắn đã đến sớm hơn một giờ.
“Những người khác đâu?” Lục Thánh nhìn lướt qua chung quanh, hỏi.
Lưu Khải Minh nói: "Ở tiệm gà rán bên cạnh, để ta dẫn ngươi qua đó.”
Nói xong Lưu Khải Minh dẫn Lục Thánh đến một cửa hàng gà rán cách quán cà phê mấy chục mét.
Đang sáng sớm nên căn bản không có mấy người sẽ ăn gà rán, toàn bộ cửa hàng gà rán cơ hồ đều bị học sinh bao trọn.
Mấy chục người gọi bốn năm phần gà rán ngồi ở trong tiệm tùy ý trò chuyện.
Có người tinh mắt nhìn thấy hai người Lục Thánh tới mà lập tức kêu lên: "Lục Thánh tới rồi!”
Vụt!!!
Ngay sau đó mấy chục người đều đồng loạt đứng lên nhìn về phía cửa.
Nếu không là tất cả mọi người đều mặc đồ học sinh và bên trong còn có không ít nữ sinh, vậy chủ tiệm cơ hồ đều sẽ tưởng rằng là xã hội đen tụ tập trả thù, mà Lục Thánh chính là đối tượng trả thù của bọn họ.