Đại khái lái xe chừng hai mươi phút, xe taxi đi tới nơi nào đó tại trung tâm thành phố Bạch Hà, dừng lại trước một cửa hàng treo bảng dược phẩm Linh Thánh.
Lục Thánh trả tiền xe rồi bước xuống xe. Hắn đi vào hiệu thuốc, mấy nữ nhân viên trẻ tuổi xinh đẹp lập tức nghênh đón hắn.
Khi thấy Lục Thánh tất cả nhân viên đều cung kính chào hỏi: "Chào mừng ngài đến.”
Nhân viên tiệm thuốc dưới trướng công ty dược phẩm Linh Thánh phần lớn đều là những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. Lục Thánh thường lui tới cửa hàng này cho nên nhân viên hiệu thuốc rất quen thuộc đối với hắn.
Bọn họ đều biết Lục Thánh chính là Võ Trạng Nguyên Đăng Long chấn động toàn bộ Thành phố Bạch Hà thời gian trước.
Công ty dược phẩm Linh Thánh thậm chí đều trực tiếp lấy danh tiếng của Lục Thánh ra quảng cáo.
Hiệu quả thực sự không tệ, mức tiêu thụ tháng này liền trực tiếp tăng lên năm lần.
Quan hệ giữa Lục Thánh và cô chủ Hà Linh Tố không nhỏ, đám nhân viên cửa hàng đều rõ ràng nên tuyên bố với bên ngoài Lục Thánh là em họ phương xa của Hà Linh Tố.
Nhưng có nhân viên cửa hàng lén nhìn thấy Hà Linh Tố khi nói chuyện riêng với Lục Thánh hoàn toàn không giống như chị em họ bình thường, ngược lại giống như quan hệ cấp dưới và cấp trên.
Điều này cũng dẫn đến đám nhân viên tại cửa hàng ở trước mặt Lục Thánh càng thêm cung kính, thậm chí còn cung kính hơn cả cô chủ Hà Linh Tố.
"Chị họ ta có ở đây không?" Lục Thánh đi vào liền hỏi.
“Hà tiểu thư biết ngài muốn tới nên đã sớm ở phòng điều chế thuốc chờ ngài.”
“Ừm.” Lục Thánh thản nhiên gật đầu, sau đó đi vào trong hiệu thuốc.
Chờ Lục Thánh rời đi, nữ nhân viên vừa mới trả lời kia lập tức thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ lồng ngực, kéo tới một vị đồng nghiệp qua nói: "Uy thế của ngươi chủ đúng là càng ngày càng lớn, ta đứng ở trước mặt ngài đều cảm giác chân tay run rẩy. Võ giả cấp năm lần trước tới mua thuốc cũng không cho ta cảm giác như vậy.”
“Nói nhảm, ngươi chủ chính là võ trạng nguyên Đăng Long, vậy võ giả cấp năm bình thường có thể so sánh được với ngài à?”
“Lại nói, ngươi chủ còn quá trẻ tuổi, bộ dạng lại rất đẹp trai, tiền đồ bất khả hạn lượng. Nếu ta được ngươi chủ coi trọng thì quá tốt rồi, ta sẽ bay lên cao và biến thành phượng hoàng a."
“Nằm mơ đi, ngươi cũng xứng với cậu chủ sao? Hà tiểu thư còn được.”
Lục Thánh nghe bên tai truyền đến tiếng xì xào bàn tán mà lắc đầu, đẩy cửa đi vào phòng điều phối thuốc.
“Ngươi đến rồi đấy à?” Trong phòng điều phối, Hà Linh Tố đang chuyên tâm nghiên cứu cái gì đó, nàng cũng không ngẩng đầu lên chào hỏi hắn.
Lục Thánh liếc mắt một cái liền nhìn ra Hà Linh Tố đang thử nghiên cứu chế tạo Dưỡng Tủy Đan.
Cô nàng này từ khi Công ty dược phẩm Linh Thánh đi vào chính quy, mà Trần gia tại Kinh Đô cũng không có động tĩnh gì, dã tâm của nàng cũng liền bắt đầu chậm rãi bành trướng khi dám ở trước mặt hắn nghiên cứu dược phẩm mà hắn chưa cho phép.
Lục Thánh cũng thấy không sao cả, trực tiếp coi như không phát hiện, dù sao Hà Linh Tố làm thao tác này mười bước đã sai chín bước, có cho nàng làm một trăm năm thì phỏng chừng đều làm không ra.
“Những thứ ta muốn đều đã đưa đến chưa?” Lục Thánh hỏi.
Hà Linh Tố mang vẻ mặt ảo não dừng lại động tác trên tay vì nàng lại chế dược thất bại, sau đó nàng chỉ vào một cái rương lớn đặt trong góc, nói: "Toàn bộ đều ở bên trong cái rương kia.”
Lục Thánh dùng tinh thần lực quét qua, sau đó gật đầu một cái rồi nói: "Giúp ta thay quần áo.”
Hà Linh Tố sửng sốt một chút rồi bước nhanh tới.
“Được.”
Hà Linh Tố lấy ra một bộ y phục chế dược sư, còn có cả găng tay chuyên dụng mang vào cho Lục Thánh. Hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên nàng làm loại chuyện này.
Sau khi thay đồ xong cho Lục Thánh, Hà Linh Tố phát giác Lục Thánh đang lẳng lặng nhìn nàng.
“Ta biết rồi.”
Hà Linh Tố mang vẻ mặt buồn bực xoay người đi ra khỏi phòng điều chế thuốc, còn thuận tay hung hăng đóng cửa lại.
Trong khoảng thời gian này Lục Thánh rất thường xuyên tới tìm nàng để nhờ nàng hỗ trợ mua dược liệu, hắn còn mượn phòng điều phối dược phẩm.
Hà Linh Tố dùng gót chân để nghĩ thì cũng có thể biết Lục Thánh tất nhiên lại đang chế tạo bổ dược mới. Hơn nữa lần này hắn càng thêm quá đáng vì ngay cả chút bã thuốc mà cũng không nỡ để lại cho nàng, mỗi lần dùng qua dụng cụ thì đừng nói rửa sạch mà hắn liền trực tiếp tiêu hủy.
“Tiểu tử thối đáng giận!”
Hà Linh Tố đứng ở cửa oán hận giậm chân một cái, phát tiết sự bất mãn của nàng đối với Lục Thánh.
Nhưng Hà Linh Tố bất mãn thì bất mãn, nàng không thể làm gì khác bởi vì trong lòng nàng rất rõ ràng nàng rất cần Lục Thánh.
Hà Linh Tố không chỉ cần Lục Thánh về phương diện dược phẩm, mà còn cần sự bảo hộ của Lục Thánh.
Hà Linh Tố đã từng cố gắng thoát khỏi điều này, nhưng trước đó khi Công ty dược phẩm Linh Thánh vừa mới khởi sắc thì liền không ngừng bị các thế lực khắp nơi quấy rầy, mỗi ngày đều có võ giả lưu manh tới hiệu thuốc gây sự.
Hà Linh Tố đều vì thế mà đau đầu, thậm chí nàng còn lén lút tìm tới mấy vị giáo đầu của võ quán có thực lực không tệ, nhưng căn bản là không làm nên chuyện gì, mà đối phương ngược lại còn làm trầm trọng thêm.
Tuy nhiên sau khi tin tức Lục Thánh trở thành võ trạng nguyên Đăng Long hiện ra, đám người làm cho Hà Linh Tố chán ghét như ruồi bọ kia ngay lập tức liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ngay cả một kẻ khiếu nại cũng không có.
Hà Linh Tố lúc này mới sợ hãi khi phát giác Lục Thánh nói không sai, đó là đang có người ở trong tối theo dõi Hà gia.
Mặc kệ những người này đến từ nơi nào, Hà Linh Tố bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng cường đại của Lục Thánh mà thôi.
...