Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 270 - Chương 270 - Nửa Bước Cấp 6

Chương 270 - Nửa Bước Cấp 6
Chương 270 - Nửa Bước Cấp 6

Lục Thánh đi xuống núi, nhìn như bước chậm nhưng tốc độ của hắn lại nhanh đến kinh người.

Bên người Lục Thánh bao quanh một tầng khí hiện ra màu vàng nhạt, nhưng ở dưới ánh mặt trời tươi sáng ban ngày thì người bình thường không nhìn kỹ căn bản sẽ nhìn không ra.

"Sau khi nội kình hóa cương khí, tốc độ phong chi hô hấp của ta đã tăng lên không ít."

Lục Thánh càng ngày càng cảm giác được chỗ tốt của cương khí, vì nó tăng cường thực lực toàn phương vị cho hắn.

Hơn một tháng qua Lục Thánh luôn một mực cố gắng tu hành ba đại công pháp cấp mười một thiên thứ ba.

Đối với hắn mà nói kỳ thi tốt nghiệp trung học chỉ là một sự kiểm nghiệm thực lực của bản thân và nhằm đột phá quyền hạn mở ra kho tài nguyên hỏa chủng. Ngay cả khởi điểm cũng không tính chớ nói chi là điểm cuối, vì vậy hắn vẫn chưa thể thư giãn.

Hơn một tháng thời gian trôi qua, Lục Thánh tại ba đại công pháp chủ tu đều có tiến triển.

Về Tông sư chi lộ trên Hằng Tinh Luyện Thể Thuật, hiện tại Lục Thánh đã có thể nhìn thẳng mặt trời buổi sáng lúc bảy tám giờ, mặt trời trong đầu hắn đã xuất hiện hình dáng, kế tiếp hắn chỉ cần tiến thêm một bước củng cố nó là được.

Khi nghĩ đến lần đầu tu luyện, lúc đó là mùa hè, cho nên bảy tám giờ sáng mặt trời cũng đã đủ chói mắt. Mỗi lần kết thúc tu hành đôi mắt Lục Thánh liền đau rát không chịu được, vừa đỏ vừa sưng, nước mắt chảy dài.

Điều này làm cho Lục Khinh Hòa nhìn hắn đều có chút là lạ, không biết hắn mỗi ngày trốn trong phòng làm gì.

Nhưng sau khi giai đoạn tu hành này kết thúc, Lục Thánh phát hiện thị lực của mình đã tăng cường rất nhiều.

Những vật ở ngoài năm mươi mét hắn đều có thể nhìn rõ, đôi mắt hắn vừa đen vừa sáng, phảng phất như chim ưng sắc bén kinh người.

Về trạng thái "Không Minh" của "Tự Nhiên Hô Hấp Pháp" thì Lục Thánh cũng đã mò được một chút đầu mối, xem như miễn cưỡng nhập môn. Nhưng hắn chưa bao giờ diễn luyện thực chiến, cho nên không biết hiệu quả cụ thể của nó như thế nào.

Về phần thủy tinh quán tưởng pháp, hình người kim cương của Lục Thánh đã có một phần năm bị chuyển hóa thành hình người kim diệu thạch.

Hai loại tông sư ý chí trong cơ thể hình người kim cương cuối cùng đã hoàn toàn trở nên ổn định, Lục Thánh đã không cần lại lo lắng nó bị xung đột mà sụp đổ.

Lục Thánh đoán chừng đợi đến khi hình người kim cương chuyển hóa thành hình người kim diệu thạch hơn một nửa, vậy hắn sẽ có thể thử tiếp dẫn loại ý chí tông sư thứ ba nhập thể.

Lục Thánh đã sâu sắc cảm nhận được hai loại ý chí tông sư mang đến chỗ tốt, trước đây át chủ bài Thập Dương Đồng Thiên đã sớm thoái vị, bởi vì Hàn Kích Tước Ngục Thương quá cường đại, nó thật sự vượt quá sự tưởng tượng của hắn.

"Đến thời điểm nhập học Thánh Võ Đại, tiến vào khóa học binh khí thứ nhất, ta có thể để cho Hạ Bình Nam hỗ trợ chọn lựa một thanh trường thương tiện tay. Ta còn không quên ông chủ Hạ Bình Nam còn nợ ta một phần lễ vật đăng long.”

"Hơn một tháng qua cương khí của ta có sự tiến bộ lớn nhất."

Lục Thánh nhìn xem hai tay mình, trong lòng bàn tay hắn có kim quang di động rất mỹ lệ.

Sau khi Bất Hủ kim thân giai đoạn thứ hai đã đi vào tu luyện chính quy, giả trị khí huyết của Lục Thánh liền một ngày đi ngàn dặm, ngay cả cương khí cũng đột nhiên tăng mạnh, bây giờ cương khí của hắn đã tăng cường gấp đôi so với lúc mới đột phá, hắn đã giẫm lên bậc cửa sắp bước vào cấp sáu.

"Cấp năm cùng cấp sáu đối với ta mà nói cũng không có khác biệt gì lớn, vì cả hai đều là quá trình tăng cường khí huyết, tu luyện cương khí."

“Ta hiện tại có nhiệm vụ hàng đầu chính là mau chóng tu luyện ra đầy đủ cương khí, sau đó lại lợi dụng Tự Nhiên Hô Hấp Pháp để tiến hành rèn luyện cương khí."

Lục Thánh không biết trong tương lai võ đạo một vạn năm có ai nếm thử giống như hắn hay không. Nhưng hắn có thể khẳng định khi phối hợp với << Tự Nhiên Hô Hấp Pháp >> để tu luyện ra Hằng Tinh Cương Khí thì tuyệt đối mạnh hơn so với người bình thường tu luyện << Hằng Tinh Luyện Thể Thuật >>, và cường đại hơn rất nhiều lần.

Lục Thánh xuống núi, tiện tay gọi tới một chiếc xe taxi.

“Bác tài, phiền ngươi đưa ta tới Cty Dược Phẩm Linh Thánh tại con dường ven sông.”

“Được!”

Tài xế taxi nhìn Lục Thánh qua kính chiếu hậu, khi đối diện với đôi mắt sắc bén như đao kiếm của Lục Thánh đã làm cho mắt hắn đau nhức, trong lòng hắn không hiểu sao lại cảm thấy hoảng sợ, cứng rắn đem lời nói "Tiểu tử, ta thấy ngươi hình như có chút quen mắt" đã đến bên miệng nuốt xuống.

Lục Thánh tựa vào cửa sổ xe taxi nhìn xem phong cảnh bên ngoài lướt qua, trong lòng yên lặng suy nghĩ.

Đợi đến khi lên đại học có phải ta cũng nên mua cho mình một chiếc xe ô tô hay không nhỉ?

Bằng lái ngược lại là dễ dàng đối với Lục Thánh, bởi vì kiếp trước hắn chính là một vị lão tài xế.

Bình Luận (0)
Comment