Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 306 - Chương 306 - Ngươi Đã Đủ Điều Kiện Tốt Nghiệp!

Chương 306 - Ngươi Đã Đủ Điều Kiện Tốt Nghiệp!
Chương 306 - Ngươi Đã Đủ Điều Kiện Tốt Nghiệp!

Sắc mặt Lục Thánh vẫn bình tĩnh, đôi mắt hắn tựa như đầm cổ vạn năm không thay đổi.

Lục Thánh một tay cầm thương, dáng người thẳng tắp, mơ hồ cùng trường thương trong tay dung hợp lại, giữa cả hai người như có sự ràng buộc.

“Cẩn thận nhé Vu lão sư.”

Vu Hải Ba nở nụ cười, không nói gì.

Vu Hải Ba tuy rằng không phải là tông sư, nhưng hắn đã nghiên cứu thương đạo mấy chục năm, một thân thương đạo của hắn sớm đã đạt đến ý cảnh, coi như tông sư nhìn thấy thì cũng muốn khen hắn vài câu.

Ý nghĩ trong đầu Vu Hải Ba còn chưa kết thúc thì hắn đột nhiên nhìn thấy một vệt hắc quang nhanh chóng phóng đại trước mặt hắn.

Đồng tử của Vu Hải Ba kịch liệt co rút lại, theo bản năng giơ thương lên phòng ngự.

Keng keng keng!!!

Sau vài tiếng va chạm liên tục, một thanh đại thương màu đen đã rơi trên mặt đất, nó lăn vài vòng mới dừng lại.

Thân thể Vu Hải Ba thì đã cứng ngắc, hắn vẫn đang duy trì động tác đứng tại chỗ, từng giọt mồ hôi từ thái dương hắn chảy xuống.

Lúc này có một mũi thương đang lẳng lặng lơ lửng ba cm trước cổ họng Vu Hải Ba, trên đầu thương trơn nhẵn bắn ra mũi nhọn cương khí lạnh thấu xương làm cho da đầu hắn tê dại, đỉnh đầu nóng lên.

Toàn bộ quảng trường nhỏ lặng ngắt như tờ, có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.

Đám sinh viên ngây ngẩn nhìn xem Lục Thánh một tay cầm thương, tất cả đều trở nên ngây dại.

Có học sinh cũ cầm điện thoại di động quay phim, miệng há to, cả người không nhúc nhích.

Thậm chí có người ngay cả thanh thương trong tay cũng không cầm nổi, khi nó rơi trên mặt đất thì mới phản ứng lại.

"Ngươi có nền tảng." Vu Hải Ba cố gắng làm cho vẻ mặt và giọng nói của mình bình tĩnh một chút, chậm rãi mở miệng.

Lục Thánh gật đầu rồi thu thương lại.

Trường thương màu đen giống như hắc xà về động, khi đám sinh viên còn không thấy rõ mà trường thương đã bị Lục Thánh nắm chặt trên tay phải, giống như nó chưa bao giờ chuyển động qua, để cho bọn họ càng thêm kinh hãi.

“Ta đã đắc tội với Vu lão sư rồi.”

Vu Hải Ba khoát tay, cười khổ một tiếng mà không nói gì. Nhưng trong lòng hắn đã sớm nhấc lên sóng to gió lớn, lôi đình vạn trượng.

Nhập Vi Cảnh!

Thương thuật của hắn là nhập vi cảnh.

Ở trên tay Lục Thánh ta ngay cả ba chiêu cũng chưa đi qua mà đã trực tiếp bị đánh rơi binh khí!

Nếu đây là sinh tử chi chiến thì ta lúc này cũng đã sớm chết, thi thể đều đã lạnh thấu!

Điều này chứng minh điều gì? Điều này chứng minh vị tân sinh viên trước mặt ta nhìn qua chỉ mới nhập học không quá hai ngày, nhưng trình độ thương thuật của hắn so với ta còn thâm sâu hơn, ít nhất cũng là nhập vi cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có thể là Khống Chế Cảnh!

Vu Hải Ba cũng không dám nghĩ ngợi quá nhiều, vì hắn sợ sẽ làm ảnh hưởng đến võ đạo chi tâm của mình, đến lúc đó hắn sẽ vô vọng đạt tới tông sư.

Lục Thánh bây giờ mới mấy tuổi? Vu Hải Ba so với Lục Thánh đã tu luyện thương thuật hơn nửa đời người, vậy mà bây giờ giống như không luyện.

Vu Hải Ba cân nhắc ngôn ngữ một chút, thần sắc phức tạp nói với Lục Thánh: "Trong bài học tu hành vũ khí lạnh này ngươi đã có thể tốt nghiệp rồi. Thương thuật của ngươi đã đại thành, chỉ còn lại thực chiến nữa thôi. Ngươi chưa từng dùng thương làm bị thương người khác phải không?”

Lục Thánh lắc đầu, đáp: "Không có.”

Trong không gian mộng cảnh Lục Thánh đã giết không ít zombie, còn trong hiện thực hắn một lần cũng chưa thử qua.

Vu Hải Ba nói: “Ta có thể ngửi ra trên người ngươi không có mùi máu tươi. Hiện tại nơi thích hợp nhất cho ngươi đi thực chiến chính là trung tâm học phần nhiệm vụ, còn có Tháp Võ Thánh. Hoặc là đi tới phòng tu luyện vũ khí lạnh cũng có thể. Để thương dính máu thì ngươi sẽ có nhiều thể ngộ khác nhau.”

Trung tâm học phần nhiệm vụ......

Tháp Võ Thánh......

Phòng tu luyện vũ khí lạnh......

Lục Thánh ghi nhớ ba địa điểm mà Vu Hải Ba nhắc tới, sau đó nghiêm mặt nói ra: "Đa tạ Vu lão sư chỉ điểm.”

Vu Hải Ba mang vẻ mặt phức tạp gật đầu.

Bà mẹ nó, ta cũng chỉ có thể chỉ điểm hắn chút đồ vật như vậy thôi sao?

Hắn vừa tới ngày đầu tiên mà ta đã phải tuyên bố hắn có thể tốt nghiệp!

Ta tại Thánh Võ Đại thứ 7 làm lão sư thương thuật nhiều năm như vậy mà đây là lần đầu tiên gặp phải loại sinh viên có thiên tư yêu nghiệt như vậy a!

Đúng là ngũ vị tạp trần!

Nếu như Vu Hải Ba đã nói Lục Thánh có thể tốt nghiệp thì Lục Thánh cũng không nói nhảm gì nữa.

Hắn đem trường thương huấn luyện trả về chỗ cũ rồi chuẩn bị rời đi.

Lúc đi ngang qua Lâm Trạch, Lục Thánh vỗ vỗ bả vai của hắn, chân thành nói ra: "Cố gắng lên. Kỳ thật ngươi có theo ta chọn một chuyên ngành vũ khí lạnh hay không cũng không quan trọng, bởi vì ta đều không thể học cùng ngươi. Bảo trọng.”

Nói xong Lục Thánh liền rời đi không quay đầu lại.

Lâm Trạch há hốc miệng đứng ngây ngốc tại chỗ. Hiện tại ở trong lòng hắn Lục Thánh quả thực chính là nhân vật như thần!

Mà những học sinh cũ kia ngay khi Lục Thánh rời đi thì bọn họ liền bạo phát ra từng đợt âm thanh than vãn, sợ hãi kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment