Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 321 - Chương 321 - Ác Nhân

Chương 321 - Ác Nhân
Chương 321 - Ác Nhân

Tại Tháp Võ Thánh.

Người phụ nữ phụ trách đăng ký nhìn xem thời gian, sau đó thò đầu nhìn ra cửa sổ.

Nàng lắc đầu nói thầm một câu: "Xin thì muốn xin mà gọi xếp hàng thì lại không đến. Ta thật không hiểu nổi những tiểu thanh niên hiện tại."

Nói xong nàng đem một cái tên là Lục Thánh trên màn hình máy tính dời qua một cái bảng khác.

Lúc này thang máy trong đại sảnh của Tháp Võ Thánh sáng lên.

Cửa thang máy mở ra, một thanh niên sắc mặt tái nhợt giống như mấy đêm không ngủ từ trong thang máy đi ra.

“Kết thúc rồi à?” Người phụ nữ đối với bộ dáng thanh niên này cũng là thấy nhưng không thể trách, thuận miệng hỏi một câu.

“Vâng, thật sự chịu không nổi......” Thanh niên cười khổ một tiếng, đưa thẻ sinh viên cho người phụ nữ.

Người phụ nữ một bên thao tác, một bên nói: "Không tệ nha, so với lần trước lại lên một tầng. Nếu ngươi lại nỗ lực thì không chừng sẽ phá kỷ lục của Thánh võ đại thứ bảy của ngươi đó."

Thanh niên thật sự không còn sức lực để cãi lại, hắn chỉ có thể lắc đầu để đáp lại lời trêu chọc của người phụ nữ.

Hắn âm thầm suy nghĩ sau khi trở về phải ngủ suốt ba ngày ba đêm, vì đầu hắn đang đau đến muốn nứt ra.

Thanh niên khó khăn lắm mới đợi được người phụ nữ làm xong thủ tục, hắn vội vàng tiếp nhận thẻ sinh viên của mình và bước nhanh ra ngoài Tháp Võ Thánh.

Nhưng tháp mới vừa đi tới cửa thì bỗng nhiên cảm giác trước mắt có một đạo thân ảnh xẹt qua.

Thanh niên theo bản năng nhìn lại, sau đó liền nhìn thấy mấy thân hình cao lớn khôi vĩ đang đứng ở trước mặt hắn và từ trên cao nhìn xuống hắn.

“Sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy à?” Thanh niên lui về phía sau vài bước, trên mặt lộ ra vài phần cảnh giác, tự hỏi.

Lúc này hắn mới thấy rõ bộ dáng của mấy người trước mặt, tuổi tác đều kém hắn không nhiều lắm, dẫn đầu là một người trẻ tuổi lạnh lùng mặc áo khoác cao bồi, lộ ra bên trong từng khối cơ bắp rắn chắc như sắt.

Thanh niên nhanh chóng hỏi: "Các ngươi là ai? Muốn làm gì ta?”

Thanh niên mặc áo khoác cao bồi vươn ra một tay, cũng không thấy hắn có động tác gì thêm vào.

Bàn tay hắn to như cái quạt một giây sau đã bóp cổ thanh niên và nhấc lên.

Thanh niên chỉ cảm thấy mình như bị một cái kìm sắt kẹp chặt cổ họng, cảm giác sợ hãi cùng hít thở không thông giống như thủy triều lao về phía hắn.

Hắn nhìn thấy thanh niên mặc áo khoác cao bồi kia kề sát mặt mình, đôi mắt lạnh như băng nhìn thẳng hắn và gằn từng chữ lạnh lùng: “Gọi mấy tên đứng đầu Lão Sinh bảng của Thánh Võ Đại thứ bảy các ngươi tới đây cho ta.”

“Ngươi nói với bọn hắn rằng Miêu Nhân Hùng của Thánh Võ Đại thứ tư hôm nay tới leo tháp.”

“Ngươi bảo bọn hắn mau tới đây mà nhìn.”

Đồng tử của thanh niên mãnh liệt co rút lại, một giây sau hắn đã bị một cỗ lực lượng khổng lồ ném ra ngoài cửa.

...

Tại thành phố Yến Hà của tỉnh Kinh Đô.

Trong một ga tàu cao tốc, một thanh niên tuấn tú thân hình cao lớn cân xứng đang chậm rãi đi ra khỏi ga tàu cao tốc.

Người trẻ tuổi này một tay kéo va li hành lý, một tay mang theo một bộ vải quấn màu lam đậm xinh đẹp.

Đây là Lục Thánh vừa mới chạy tới địa điểm làm nhiệm vụ.

Lục Thánh lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian, sau đó quét nhìn một vòng chung quanh, lẩm bẩm: "Ăn cơm trước rồi tìm chỗ đặt chân, sau đó mới đi tìm hai người kia."

Lục Thánh tiện tay chặn lại một chiếc taxi, hắn để cho tài xế taxi tùy tiện đưa mình đi tới một cái khách sạn, sau đó không đợi tài xế taxi mở miệng mà hắn liền khơi mào đề tài: "Bác tài, nghe nói chỗ các ngươi gần đây có người cướp ngân hàng phải không?"

“Làm gì có chuyện đó?” Tài xế taxi quay đầu nhìn Lục Thánh một cái rồi kêu lên: "Tiểu tử, ngươi từ đâu nghe được tin tức này? Ngươi không nên ăn nói lung tung a."

“Có thể là ta nhầm, có lẽ đây không phải tin tức của thành phố Yến Hà.”

"Đúng rồi, chuyện lớn như vậy nếu đã xảy ra thì ta làm sao có thể không biết? Nhất định là ngươi lầm rồi."

Lục Thánh cười cười, không tiếp tục đề tài này nữa.

"Xem ra đám tội phạm kia còn chưa kịp động thủ, vậy ta tới cũng không tính là muộn."

“Nhưng từ tình huống khẩn cấp của nhiệm vụ đến xem, ta đoán chừng cũng chỉ một hai ngày nữa là bọn chúng hành động thôi."

Lục Thánh im lặng ngồi ở ghế sau của xe taxi, hán mặc áo thun trắng và quần dài màu đen, nhìn qua tựa như sinh viên đại học bình thường đi du lịch.

Trong lòng Lục Thánh yên lặng nhớ lại tin tức liên quan đến nhiệm vụ lần này.

Mục tiêu chính của nhiệm vụ này là một băng cướp với số lượng không xác định, Cchỉ biết người đứng đầu của bọn chúng là một võ giả đạt tới cấp sáu có thực lực cường hãn, tâm ngoan thủ lạt, mà lại rất xảo trá đa đoan.

Đây là một nhóm tội phạm đã nhiều lần gây ra trọng án, tổng số tiền truy nã của bọn hắn lên tới hai tỷ Long tệ, trên lưng đeo mạng người vượt qua năm mươi người, trong đó bao gồm hơn ba mươi vị cảnh sát, đồng thời bọn chúng còn trang bị rất nhiều vũ khí nóng.

Có thể nói đây là một đám ác nhân tề tụ, là những kẻ cùng hung cực ác. Cho nên nhiệm vụ này đã được định là nhiệm vụ cấp A, cũng chỉ có sinh viên có thực lực từ võ giả cấp sáu trở lên mới có tư cách tiếp nhận nhiệm vụ này.

Bình Luận (0)
Comment