Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 322 - Chương 322 - Gặp Mặt Đồng Đội

Chương 322 - Gặp Mặt Đồng Đội
Chương 322 - Gặp Mặt Đồng Đội

Tuy nhiên phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ cấp A cũng cực kỳ phong phú.

"Bắt hoặc giết một tên tội phạm thưởng mười triệu tiền mặt và mười điểm học phần."

“Bắt hoặc giết thủ lĩnh bọn cướp là Mã Quá Vân thưởng một trăm triệu tiền mặt và một trăm điểm học phần!”

"Nếu có thể liên tục hoàn thành mấy cái nhiệm vụ cấp A trở lên thì học phần của ta sẽ rất nhanh liền có thể đầy điểm." Lục Thánh thầm nghĩ.

Lúc này xe taxi chậm rãi dừng lại, tài xế phía trước thông qua kính chiếu hậu nhắc nhở Lục Thánh: "Chàng trai, đến nơi rồi. Tiền xe năm mươi.”

Lục Thánh quay đầu nhìn ra bên ngoài, phát hiện tài xế đưa hắn đến một khách sạn có chút xa hoa, hình như còn có tầng lầu, ngược lại rất phù hợp yêu cầu của hắn.

“Cám ơn bác tài, không cần thối tiền.”

Lục Thánh bỏ lại một trăm đồng, xách túi binh khí và hành lý xuống xe.

Khách sạn Quốc Tân thành phố Yến Hà.

Lục Thánh ngẩng đầu nhìn xem bảng hiệu rồi lập tức đi vào khách sạn.

Bên trong khách sạn trang hoàng xa hoa nhưng lại hơi cũ kỹ, kết cấu phong cách cũng hơi cũ, hẳn là loại khách sạn xa hoa vào mười năm trước, mà hiện tại đã xuống dốc.

Lục Thánh cũng không có gì ghét bỏ, trước tiên hắn ở tại quầy làm thủ tục vào ở, cất hành lý xong hắn trực tiếp mang theo túi binh khí đi lên lầu.

Tại đại sảnh lầu một Lục Thánh gọi đầy một bàn thức ăn. Hắn vừa ăn vừa đem một tờ giấy viết tư liệu cá nhân đặt ở trước mặt chậm rãi xem.

[ Từ Mộng Dao, sinh viên năm tư của Thánh Võ Đại thứ ba.

Thực lực: Võ giả cấp 6.

Vũ khí lạnh: Double Knife (song đao)

Tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ: 67% ]

Mạnh Kiến Phi, sinh viên năm tư của Thánh Võ Đại thứ ba

Thực lực: võ giả cấp 6

Vũ khí lạnh… ]

Hai người này đều là sinh viên năm tư của Thánh Võ Đại thứ ba, phỏng chừng đều quen biết lẫn nhau!

Lục Thánh thản nhiên nhìn xem tư liệu, ghi nhớ dung mạo của hai người này.

Sau đó hắn vươn ngón trỏ nhẹ nhàng đặt lên tờ giấy, đầu ngón tay hắn có ngọn lửa nhỏ hiện ra, rất nhanh liền đem mảnh giấy đốt cháy.

Trong nháy mắt mảnh giấy liền cháy thành một đống tro tàn, rồi nó bị Lục Thánh tiện tay vung bay.

Lục Thánh dùng thìa múc một muỗng cơm rang thịt bò lớn đưa vào miệng nhai kỹ, mắt hắn tĩnh như nước lặng.

Hy vọng là nhiệm vụ lần này không có kỳ đà cản mũi ta!

...

Dọc theo đường phố, tại một con hẻm nhỏ hoang vắng không người.

Một ngọn đèn đường cũ kỹ lẳng lặng sáng lên, ném xuống ánh đèn màu vàng sậm. Trong ánh sáng có muỗi bay múa, tại nơi xa mấy mét chính là một đống rác.

Nơi này là ngõ sau của một quán bar, thỉnh thoảng có người say rượu tràn đầy mùi rượu lảo đảo đi tới bên dưới đèn đường nôn mửa một hồi lâu, hoặc là tùy ý tè vào tường dơ bẩn không chịu nổi. Ngay cả kẻ lang thang cũng rất ít đến chỗ này qua đêm.

Từ Mộng Dao mặc trên người áo ngắn màu trắng, hạ thân mặc quần cao bồi, trang điểm nhẹ nhàng. Nàng từ đằng xa nhìn xem một gã hán tử ngáy o o sau khi nôn mữa mà trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.

Không biết đây là lần thứ mấy Từ Mộng Dao lấy điện thoại ra kiểm tra, ngoài miệng không kiên nhẫn thúc giục: "Tên kia rốt cuộc khi nào thì đến?"

“Chờ một chút đi.” Thanh niên gầy gò bên cạnh Từ Mộng Dao hít một hơi thuốc lá thật sâu, sau đó tiện tay ném xuống đất và giẫm tắt.

Dưới chân thanh niên khắp nơi rải rác tàn thuốc dài ngắn không đồng nhất.

"Ngươi có thể bớt hút một chút được không? Sặc chết người ta rồi a." Từ Mộng Dao mang vẻ mặt ghét bỏ đưa tay vung qua vung lại hai cái ở trước mặt, nói.

Thanh niên dùng vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: "Ta ngược lại rất muốn bỏ thuốc lá, nhưng lúc này thật sự quá nhàm chán đi. Võ giả cấp 6 có dung lượng phổi lớn như thế nào thì ngươi cũng biết mà, một điếu thuốc cũng không đủ cho ta hút a.”

“Thảo nào ta thấy rất nhiều người đều hút xì gà, trước kia không hiểu nhưng hiện tại đã hiểu, vì xì gà hút rất lâu!” Từ Mộng Dao lười cùng hắn nói nhảm, nàng nhấn vào màn hình điện thoại di động, lạnh lùng nói: "Người này còn không đến thì ta dự định sẽ tự mình động thủ, dù sao hắn cũng không giúp được gì."

Thanh niên biểu lộ có chút do dự, nói: "Như vậy không được đâu, tốt xấu gì người ta cũng là đồng đội của chúng ta mà. Hắn từ phương xa chạy tới nên cũng không thể để cho hắn tay không trở về a."

“Đồng đội á? Ta thấy hắn là kẻ vướng víu mới đúng.” Từ Mộng Dao cười lạnh, nói: "Ngươi xem qua tư liệu chưa? Hắn là tân sinh viên, hiệu suất nhiệm vụ hoàn thành 0% nên hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn làm nhiệm vụ."

“Loại tiểu nhi này ngay cả máu cũng chưa từng thấy qua làm cho ta không hiểu nổi ban lãnh đạo của Thánh Võ Đại thứ bảy suy nghĩ như thế nào mà có thể cho hắn được nhận nhiệm vụ.”

“Bọn họ cố ý phái hắn tới để gia tăng độ khó cho nhiệm vụ của chúng ta chăng?”

Thanh niên trầm ngâm nói: "Tốt xấu gì hắn cũng là cấp sáu a. Ta đã nghe qua tên của hắn, đó là Lục Thánh, là võ trạng nguyên đăng long của kỳ thi đại học năm nay. Ở độ tuổi này mà có thực lực như vậy thì thiên tư của hắn rất kinh khủng.”

“Ha ha ha, trách không được a.” Từ Mộng Dao cười to trào phúng, ý tứ coi thường Lục Thánh càng đậm, nói: "Thì ra là kẻ chạy tới mạ vàng. Thánh Võ Đại thứ bảy vậy mà có ý tứ như thế, bọn họ muốn mang ra thiên tài của trường mình để đi hỗn loạn nhiệm vụ, quăng cho chúng ta kéo điểm hắn lên ấy mà.”

“Lão nương cũng không có thời gian giúp bọn họ trông trẻ a, vì nhiệm vụ này sẽ chết người đó!”

“Đi thôi!”

Nói xong Từ Mộng Dao cũng không nói nhảm nữa.

Vụt một cái nàng từ sau lưng rút ra hai thanh đao dài một mét.

Lưỡi đao ở trong bóng tối hiện lên hai tia hàn quang, cũng không biết lúc trước nàng đã đem chúng giấu ở nơi nào.

Đúng lúc này thanh niên kia liền đứng thẳng người, giương mắt nhìn về một phương hướng, mở miệng nói: "Hắn đến rồi.”

Từ Mộng Dao cũng nghe được tiếng bước chân từ xa tới gần và theo tiếng nhìn lại.

Chỉ thấy một thân ảnh cao lớn từ lối vào đường phố chậm rãi đi về phía bọn họ.

Ánh đèn đường kéo cái bóng đối phương ra thật dài bên trên mặt đường ẩm ướt.

Khi người này đến gần hai người mới thấy rõ đó là một nam sinh cao lớn có tướng mạo tuấn tú, trong tay mang theo một túi binh khí màu xanh đậm, ánh mắt bình tĩnh thâm thúy.

Bình Luận (0)
Comment