Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 323 - Chương 323 - Căn Cứ Tội Phạm

Chương 323 - Căn Cứ Tội Phạm
Chương 323 - Căn Cứ Tội Phạm

“Ta là Lục Thánh.” Lục Thánh nhìn hai người, bình tĩnh mở miệng nói.

Từ Mộng Dao nhìn xem Lục Thánh, khóe miệng giật giật. Nàng không nói gì mà chỉ đưa cho thanh niên bên cạnh một ánh mắt rồi cả hai đi đến đầu phố.

Lục Thánh cũng không nói gì mà đi theo sau hai người ra khỏi ngõ nhỏ.

Hai người Từ Mộng Dao cùng Mạnh Kiến Phi đi lên một chiếc xe màu trắng đỗ ở ven đường.

Lục Thánh cũng lên ngồi ở hàng sau, đem túi binh khí đặt ở chỗ ngồi bên tay phải.

Từ Mộng Dao khởi động ô tô, Mạnh Kiến Phi ngồi tại ghế phụ bên trên quay đầu hỏi Lục Thánh: "Tư liệu của mục tiêu trong nhiệm vụ lần này ngươi đã xem qua chưa?"

“Đã xem qua.”

Mạnh Kiến Phi gật đầu, xoay người lại không nói gì nữa.

Cả ba người một đường không nói gì.

Chiếc xe màu trắng chạy như bay trên đường cái vào ban đêm, linh hoạt xuyên qua dòng xe cộ.

Rất nhanh bọn họ đã ra khỏi thành, chạy về phía vùng ngoại ô.

Từ Mộng Dao lái xe càng lúc càng nhanh, tốc độ xe đạt tới một trăm tám mươi km/h trở lên, ghế ngồi trong xe đều hơi run rẩy.

Lục Thánh mặt không chút thay đổi, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.

Hắn quay đầu nhìn qua cửa sổ xe, hắn nhìn thấy hai bên xuất hiện mảng lớn đồng ruộng.

Rốt cục chiếc xe dừng lại ở một vùng ngoại ô hoang vắng.

“Xuống xe thôi.” Mạnh Kiến Phi nói với Lục Thánh.

Ba người xuống xe, Từ Mộng Dao không nói một lời mà bỏ lại chiếc xe đi về một hướng.

Mạnh Kiến Phi và Lục Thánh đi theo phía sau nàng.

Ba người đều là võ giả cấp sáu nên bước chân rất nhanh.

Không bao lâu trong tầm mắt Lục Thánh liền xuất hiện một khu nhà xưởng bỏ hoang, bên ngoài còn có mấy chiếc xe đang đậu.

Bước chân Từ Mộng Dao rốt cục cũng dừng lại.

"Có mang theo vũ khí không?" Đây là câu đầu tiên Từ Mộng Dao nói với Lục Thánh.

Lục Thánh gật đầu nhìn túi binh khí trên tay.

Mạnh Kiến Phi bên cạnh cũng từ túi quần rút ra một sợi roi thật dài màu đen kịt.

"Hiện tại ba người chúng ta cũng coi như là đồng đội tạm thời, ta trước tiên sẽ đem kế hoạch nói một lần cùng ngươi." Từ Mộng Dao mang vẻ mặt nghiêm túc, chỉ vào khu nhà xưởng bỏ hoang xa xa nói với Lục Thánh: "Căn cứ vào manh mối đáng tin cậy, mục tiêu nghi phạm Mã Quá Vân đang ở bên trong khu nhà xưởng bỏ hoang kia."

“Bản thân hắn là võ giả cấp 6 đỉnh phong, tình huống thủ hạ của hắn thì tạm thời còn chưa rõ ràng lắm.”

“Chúng ta hôm nay tới đây mục đích chủ yếu chính là triệt để thăm dò thực lực của bọn chúng. Nếu như có thể thì hôm nay liền trực tiếp giải quyết bọn chúng luôn.”

“Nếu mà thủ hạ của Mã Quá Vân có thực lực vượt qua dự đoán, vậy chúng ta sẽ chờ ngày mai phối hợp với cảnh sát địa phương, hoặc là kêu gọi trợ giúp rồi lại đến.”

“Ta trịnh trọng nhắc nhở ngươi một câu. Đây là nhiệm vụ tiêu diệt tội phạm chân chính, không phải là những trận đấu hay huấn luyện đặc biệt mà ngươi từng tham gia.

Bên trong đó đều là những tên sát nhân giết người như ngóe, không từ thủ đoạn hung tàn nào cả.”

“Đây là nhiệm vụ nguy hiểm chết người, cho nên ngươi phải suy nghĩ thật kỹ. Bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra trong lúc hành động thì ngươi ngàn vạn lần đừng trách ta không nói trước với ngươi.”

Lời nói của Từ Mộng Dao lạnh như băng giống như song đao trong tay nàng, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Thánh.

Đôi mắt Lục Thánh vẫn bình tĩnh, không có bất kỳ cảm xúc dao động nào, gật đầu nói: "Ta hiểu.”

“Hy vọng ngươi thật sự hiểu được.”

Từ Mộng Dao không quản Lục Thánh nữa mà gọi Mạnh Kiến Phi một tiếng. Sau đó hai người dẫn đầu đi về phía khu nhà xưởng bỏ hoang.

Hiển nhiên hai người Từ Mộng Dao cùng Mạnh Kiến Phi đều là là lão làng đã trải qua rất nhiều nhiệm vụ, nếu không bọn họ cũng không dám nhận loại nhiệm vụ cấp A này và cũng không thể được nhà trường xét duyệt.

Chỉ nhìn cách bước đi thì Lục Thánh liền nhìn ra sự lão luyện chuyên nghiệp trên thân bọn họ.

Vô luận là Từ Mộng Dao hay là Mạnh Kiến Phi thì lúc đi lại đều chỉ dùng nửa bàn chân chạm đất, trông giống như mèo đi không một tiếng động.

Thân thể bọn họ đi qua bụi cây mà chỉ phát ra tiếng sột soạt rất nhỏ.

Lục Thánh đi theo sau hai người với thần sắc thản nhiên.

Trên đường đi Từ Mộng Dao có xoay người liếc nhìn Lục Thánh một cái, nàng phát hiện biểu lộ của hắn rất thành thật, hành động cũng rất an tĩnh, vì thế nàng cũng không nói gì, ánh mắt cũng trở nên có chút hòa hoãn.

Ba người rất nhanh liền tới gần khu nhà xưởng bỏ hoang, Từ Mộng Dao cùng Mạnh Kiến Phi tìm được một khối xi măng bị hư hại mà trốn ở phía sau, vụng trộm quan sát về phía khu nhà xưởng.

Bình Luận (0)
Comment