Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 324 - Chương 324 - Nhiệm Vụ Cấp S?

Chương 324 - Nhiệm Vụ Cấp S?
Chương 324 - Nhiệm Vụ Cấp S?

"Trước cửa có tổng cộng bốn chiếc xe hơi, có ba người đang trông chừng, cách quá xa nên nhìn không ra bọn hắn có thực lực gì." Thanh niên Mạnh Kiến Phi nheo mắt nhìn về phía khu nhà xưởng bỏ hoang, mở miệng nói.

"Vậy thì đến gần hơn một chút." Từ Mộng Dao nói xong liền nhìn Lục Thánh một cái, nghiêm túc nói: "Hai chúng ta đi lên dò xét tình huống một chút, ngươi ở chỗ này thành thật chờ nhé."

Lục Thánh không nói gì, thậm chí cũng không nhìn Từ Mộng Dao, vì hắn lúc này đang thả ra tinh thần lực hướng về nhà xưởng bỏ hoang mà dò xét.

Mấy đạo thân ảnh khí huyết như lửa xuất hiện ở trong cảm giác của hắn.

Thấy Lục Thánh không trả lời, ánh mắt Từ Mộng Dao có chút lạnh lẽo, giọng nói lớn thêm: “Ngươi có nghe thấy ta nói không?”

Lục Thánh rốt cục quay đầu lại, hắn nhìn xem Từ Mộng Dao mà khẽ nhíu mày.

Động tác nho nhỏ này rơi vào trong mắt Từ Mộng Dao, không biết vì cái gì trái tim của nàng đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp, có loại cảm giác hoảng hốt khó hiểu.

Nhưng đôi lông mày đẹp đẽ của Lục Thánh lại rất nhanh liền giãn ra, thản nhiên gật đầu: "Hai người đi đi.”

Lúc này trong lòng Lục Thánh có chút hối hận, sớm biết vậy hắn đã trực tiếp một mình tới đây hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi.

Nhưng hắn cũng chỉ tiếc nuối trong chốc lát rồi cũng cảm thấy không sao cả.

Từ Mộng Dao thấy Lục Thánh nói chuyện thì sắc mặt nàng mới ổn định lại. Cảm giác hoảng hốt kia cũng biến mất vô tung, phảng phất như nó chưa bao giờ xuất hiện.

"Bởi vì lần đầu tiên nhận nhiệm vụ cấp A, hơn nữa còn dẫn theo người mới, cho nên thần kinh của ta có chút khẩn trương quá độ sao?" Từ Mộng Dao thầm nghĩ, nhưng nàng rất nhanh liền đem loại cảm xúc này ném ra sau đầu.

Từ Mộng Dao liếc mắt ra hiệu cho Mạnh Kiến Phi, hai người cực kỳ ăn ý mà đi về phía trước.

Bọn họ đều là võ giả cấp 6, cộng thêm xuất thân từ Thánh Võ đại, do đó thực lực của bọn họ đều vượt xa cùng thế hệ.

Ba người trông chừng kia căn bản không thể phát hiện bọn họ đang tới gần, còn đang chăm chú tán gẫu hút thuốc.

Từ Mộng Dao và Mạnh Kiến Phi nhẹ nhàng nhảy lên bức tường rào của khu nhà xưởng bỏ hoang nằm gần một cửa sổ vỡ nát, sau đó bọn họ từ cửa sổ vỡ nát này nhìn vào bên trong khu nhà xưởng.

Bên trong khu nhà xưởng đèn đuốc sáng trưng, có mười mấy người đang ngồi vây quanh.

Khi cảm thụ được trên người thân bọn hắn tỏa ra khí huyết dao động không chút che giấu, đồng tử hai người đều hung hăng co rút lại một chút.

Cấp 6! Rất nhiều võ giả cấp 6 đang tề tụ bên trong!

“Chúng ta nhiều người như vậy cùng làm việc với ngươi thì dựa vào cái gì một mình ngươi muốn độc chiếm ba thành?” Một gã tráng hán mặc áo ba lỗ, cả người cơ bắp đập mạnh xuống bàn, rống to với người đối diện.

Người bị rống là một nam nhân trung niên tóc ngắn, nhìn qua hơn bốn mươi tuổi.

Người này có thể trạng cường tráng, dáng ngồi như mãnh hổ, đôi mắt hiện lên hình tam giác, thường thường còn tỏa ra hàn quang nhè nhẹ, trông hắn như một con rắn độc vậy.

Đối mặt tráng hán chất vấn, nam nhân trung niên không chút tức giận, chỉ là nhàn nhạt mở miệng nói: "Kế hoạch là do ta định, gia hỏa kia là ta thả ra, tất cả giai đoạn đầu của công việc đều là do ta làm. Các ngươi chỉ ra sức giơ tay xách mấy thứ, giết có mấy người, vậy ngươi nói xem ta có nên lấy ba thành hay không?”

"Nhưng ba thành là quá nhiều, tối đa chúng ta chỉ có thể cho ngươi hai thành, nếu không chúng ta bây giờ liền quay đầu rời đi."

“Đúng vậy! Mã Quá Vân, không có chúng ta thì con mẹ nó một mình ngươi căn bản ăn không được đống hàng này!”

Nhìn thấy đám tội phạm trong khu nhà xưởng bỏ hoang thảo luận càng ngày càng kịch liệt, Từ Mộng Dao cùng Mạnh Kiến Phi lặng lẽ rút lui.

Bọn họ vốn là muốn đường cũ trở về nhưng lúc này có hai tên tội phạm đi tới, cởi bỏ đai lưng quần bắt đầu xả nước.

"Những tên vương bát đản kia lão đại đã cho bọn hắn cơ hội gia nhập, nhưng một đám còn muốn ăn to. Như thế mà còn không no chết bọn hắn a?"

“Bà mẹ nó bọn hắn đều là đám tạp chủng. Bọn hắn sẽ không nhảy nhót được mấy ngày nữa đâu. Chờ chúng ta cướp được số xe vận tải vật tư chiến lược kia, lão đại sẽ bằng vào số tài nguyên này để thăng cấp tông sư, vậy những tên đó ăn vào bao nhiêu thì ngay cả xương cốt cũng đều phải nhổ ra lần nữa."

“Cũng đúng a. Ha ha ha ha......:”

Hai người Từ Mộng Dao cùng Mạnh Kiến Phi mặt không chút thay đổi mà nghe xong hai tên tội phạm kia đối thoại, sau đó cả hai liền đổi phương hướng thối lui cách khu nhà xưởng bỏ hoang mấy trăm mét.

“Những tên này đều điên hết rồi. Bọn hắn thế mà dám cướp xe vận tải vật tư chiến lược!” Vừa dừng bước thì Từ Mộng Dao liền nhịn không được nói ra.

Mạnh Kiến Phi cũng biểu tình có chút ngưng trọng, nói: "Hơn nữa tên Mã Quá Vân kia rất có nhân lực, chúng ta căn bản không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này.”

"Trách không được tại sao Mã Quá Vân lại không kiêng nể gì như thế, hắn tuyệt đối không sợ bị chúng ta phát hiện tung tích a."

“Hắn không hề lo lắng về việc chúng ta sẽ tìm ra hắn, tám tên tội phạm cấp 6 cộng với vũ khí nóng mà bọn hắn đang nắm giữ trong tay thì đã đủ để san bằng toàn bộ thành phố Yến Hà rồi!”

Từ Mộng Dao sắc mặt khó coi, nói: "Loại người này mà lại còn muốn mưu toan đột phá tông sư sao? Quả thực là người si nói mộng mà!”

"Chúng ta phải nhanh chóng đem tin tức này báo lên ban lãnh đạo, vì nhiệm vụ này đã vượt qua phạm trù cấp A, chỉ sợ nó đã có thể đạt tới cấp S."

“Nhiệm vụ này chúng ta căn bản không thể hoàn thành được, sau khi trở về phải bàn bạc kỹ hơn.” Mạnh Kiến Phi đề nghị.

Từ Mộng Dao gật đầu, sau đó hai người nhanh chóng rời đi.

Nhưng bọn họ vừa mới đi ra ngoài không bao lâu thì bỗng nhiên đồng loạt dừng bước, hai mặt nhìn nhau.

“Khốn kiếp!” Thanh niên Mạnh Kiến Phi nhịn không được mắng lên một tiếng, vỗ vào ót của mình một cái, cười khổ nói: "Chúng ta đã quên đem tiểu tử của Thánh võ đại thứ bảy kia trở về."

Từ Mộng Dao cũng không nói gì vì nàng cũng quên.

Chủ yếu là vừa nãy đạt được tình báo quá mức kinh người, cho nên nàng đã theo bản năng mà xem nhẹ Lục Thánh vốn không có cảm giác tồn tại.

"Thật sự là phiền toái. Ta hi vọng tiểu tử kia ngoan ngoãn nghe lời, đừng làm ra chuyện thiêu thân gì là tốt rồi." Từ Mộng Dao lắc đầu nói, rồi nàng cùng Mạnh Kiến Phi đổi phương hướng nhanh chóng trở về khu nhà xưởng bỏ hoang.

...

Bình Luận (0)
Comment