Ầm!!!
“Thôi quên đi.” Lục Thánh nhẹ nhàng một quyền liền đem thiếu niên trước mặt đã sắp bằng tuổi hắn đánh cho nát bấy, lắc đầu nói: "Những vấn đề này đối với ta bây giờ mà nói còn quá mức xa xôi, trước tiên ta cứ đi tốt mỗi một bước rồi lại nói."
Lục Thánh hít sâu một hơi, đem ý niệm hỗn loạn trong đầu tạm thời vứt ra sau đầu, sau đó đem lực chú ý tập trung đến thí luyện phía trước.
"Lấy võ thánh làm khuôn mẫu thí luyện, thể hội khoái cảm cùng võ đạo thánh giả tranh hùng tại các thời kỳ khác nhau làm cho ta có chút hưng phấn a."
Đôi mắt Lục Thánh hơi sáng nhìn xem hình người trước mặt đã không biết ngưng tụ bao nhiêu lần, chiến ý trong lồng ngực hắn từng chút lại từng chút bị đốt lên.
Lục Thánh tại Không Gian Mộng Cảnh chiến đấu qua với không ít Tông Sư, nhưng dù sao cũng chỉ là Tông Sư, còn Võ Thánh cấp 9 thì là lần đầu tiên, hơn nữa đây còn là hoàn mỹ phục khắc, có được toàn bộ thực lực tại từng thời kỳ.
Cảm nhận đi Võ Thánh! Xem thử khi còn trẻ ngươi và ta chênh lệch lớn bao nhiêu?
Lần này trong không gian ngưng tụ ra hình người có tuổi tác không chênh lệch nhiều lắm so với Lục Thánh.
Hình người có dáng dấp thon dài, ngũ quan bình thường, nhưng đôi mắt lại cực kỳ sáng lạn. Hắn nhanh chóng hướng về phía Lục Thánh mà vọt tới tựa như mũi tên rời cung.
Lục Thánh vẫn đứng tại chỗ bất động, khẽ lắc đầu một cái, quyền phong sát gò má của hắn gào thét đi qua.
Sắc mặt Lục Thánh vô cùng bình tĩnh, trong đầu hắn lướt qua đủ loại tư liệu liên quan đến Đàm Trung Ngọc.
"Võ Thánh Đàm Trung Ngọc, mười tuổi đã luyện võ, thiếu niên đã thành danh, mười bảy tuổi đạt tới cấp bốn 4, danh chấn toàn tỉnh."
Thân hình Lục Thánh không ngừng biến ảo, thiếu niên kia không ngừng ra quyền với hắn, nhưng ngay cả một mảnh góc áo của hắn cũng đều không thể chạm tới.
Đột nhiên thân hình Lục Thánh dừng lại, tay phải của hắn nhẹ nhàng bắt lấy nắm đấm của thiếu niên, lẩm bẩm: "Đây là thực lực cấp bốn tiếp cận đến cấp năm. Ta hiện tại đang đánh với Đàm Trung Ngọc lúc mười bảy mười tám tuổi."
Lục Thánh tiện tay vỗ ra một chưởng, lồng ngực thiếu niên lập tức sụp đổ, cả người thiếu niên như diều đứt dây mà bay ngược ra ngoài.
Khi thiếu niên lại xuất hiện thì hắn đã tăng thêm vài tuổi. Ánh mắt sáng rực, gương mặt đã mất đi vẻ ngây ngô.
Hình người này vừa mới ngưng tụ ra thì thân ảnh Lục Thánh cũng đã như quỷ mị mà xuất hiện ở trước mặt và đưa tay hung hăng bóp cổ nó.
"Đây là thực lực cấp năm tiếp cận cấp sáu. Đây là Đàm Trung Ngọc hơn hai mươi tuổi và đã lên đại học."
Lục Thánh tiện tay bẻ gãy cổ "Đàm Trung Ngọc". Khi Đàm Trung Ngọc xuất hiện lần nữa thì trong tay hắn ta đã cầm một thanh trường đao, bắt đầu bộc lộ tài năng và khí chất.
"Đây là lúc hắn ta đã bắt đầu luyện đao." Thân hình Lục Thánh lóe lên, vừa nói vừa ra quyền.
Quyền phong gào thét xé rách không khí, Lục Thánh đánh nát cả người lẫn đao của Đàm Trung Ngọc.
“Đây là đao đạo tiểu thành! Hắn ta lại đột phá một bước nữa!"
…
Kế tiếp Lục Thánh cứ đánh chết Đàm Trung Ngọc ở những thời kỳ khác nhau. Mỗi một Đàm Trung Ngọc ở trên tay hắn chống đỡ không quá một chiêu, chính là vừa đi ra đã bị miểu sát.
Cho đến khi một thanh niên chừng ba mươi tuổi xuất hiện trước mặt Lục Thánh.
Thanh niên này mang vẻ mặt bình tĩnh, khí tức trầm ổn, cầm trong tay song đao, đôi mắt ôn nhuận như ngọc làm cho người ta có một loại phong mang bất lộ, rửa sạch cảm giác duyên hoa.
Lục Thánh vừa nhìn thấy thanh niên thì đôi mắt sáng lên.
“Đàm Trung Ngọc 32 tuổi, cấp 6 đỉnh phong, đao đạo đại thành, được khen là người đệ nhất nhân dưới Tông Sư!”
“Được được được!”
Lục Thánh vừa nói vừa chậm rãi cử động mười ngón tay.
"Nghe nói Võ Thánh Đàm Trung Ngọc đại khí thành đạt muộn, mãi cho đến lúc sắp đặt chân vào Tông Sư cảnh thì mới hiện ra Thánh giả chi khí."
“Vậy ngươi hãy để cho ta nhìn xem thật tốt cái gọi là đệ nhất nhân dưới Tông Sư và Thánh giả chi khí đến cùng có thực lực gì."
Quanh người Lục Thánh tỏa ra kim quang chói mắt, khí thế đáng sợ tựa như núi thở biển gầm từ trên người hắn phun trào ra, cả người hắn giống như một vầng mặt trời mọc lên rất nhanh.
Cho dù là Đàm Trung Ngọc tuổi thanh niên mà trong mắt cũng lộ ra vài phần động dung.
Kim quang xông ra như thủy triều, Lục Thánh đạp không lao đến.
Nhìn xem Đàm Trung Ngọc tuổi thanh niên trước mặt mà hắn mỉm cười.
“Đều là cấp 6 mà nếu ta dùng thương thì xem như ta quá “coi thường” ngươi, vậy ta sẽ dùng tay không xé nát ngươi đi.”
...