“Qua...... qua rồi!”
Nhìn trên màn hình hiển thị khổng lồ, phía sau cái tên Miêu Nhân Hùng là chữ số tầng 21 lặng lẽ biến thành tầng 22.
Đám sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy sắc mặt đều thay đổi. Có vẻ khiếp sợ nhưng nhiều hơn vẫn là vẻ khó chịu.
Thành tích này của Miêu Nhân Hùng cùng kỷ lục tốt nhất của Tháp Võ Thánh từ trước tới nay của sinh viên Thánh Võ Đại thứ bảy đã phi thường tiếp cận.
Nếu như Miêu Nhân Hùng lại vượt qua một tầng nữa mà xông tới tầng 23 thì hắn sẽ san bằng lịch sử kỷ lục của Thánh Võ Đại thứ bảy. Như vậy lần thủ tháp này đám sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy không chỉ mất đi đặc quyền tiến vào Tháp Võ Thánh suốt một năm, mà bọn họ sẽ còn rất mất mặt.
Bởi vì sau khi kỷ lục bị đổi mới thì cái tên Miêu Nhân Hùng sẽ vĩnh viễn treo cao trên bảng kỷ lục của Tháp Võ Thánh tại Thánh Võ Đại thứ bảy, ép cho toàn bộ sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy không ngẩng đầu lên được, mà bọn họ cũng sẽ trở thành "Tội đồ" của Thánh Võ Đại thứ bảy!
Chuyện này quá nhục nhã, quá mất hết mặt mũi, nhưng bọn họ lại lực bất tòng tâm!
“Ý Huyền......”
Đám sinh viên cũ vây quanh Trần Ý Huyền đều có chút nóng nảy.
“Yên tâm đi, Miêu Nhân Hùng còn chưa mạnh đến mức đó.”
“Tầng 22 là một cái đạo khảm. Đàm Võ Thánh tại thời kỳ cấp 6 đỉnh phong và đao đạo tiểu thành cũng không phải người nào cũng có thể tùy tiện đánh bại. Miêu Nhân Hùng không thể làm được.”
Trần Ý Huyền mặc dù nói như vậy nhưng sắc mặt hắn vẫn rất ngưng trọng.
Hắn chỉ đang lấy thực lực bản thân làm cơ sở để phỏng đoán chứ không có cùng Miêu Nhân Hùng giao thủ, cho nên hắn căn bản không cách nào phán đoán chính xác thực lực hạn mức cao nhất của Miêu Nhân Hùng.
Trong trường hợp Miêu Nhân Hùng thật sự may mắn vượt qua thì sao?
Đàm Trung Ngọc tuy là Võ Thánh nhưng lại là thiên tài thành đạt muộn, thực lực của hắn tại thời kỳ thanh niên cũng không tính là cực độ nổi bật.
Võ đạo có bước chân phát triển không ngừng, cho nên vẫn sẽ có thiên kiêu cá biệt kinh tài tuyệt diễm có thể càng mạnh hơn so với Đàm Trung Ngọc tại cùng giai đoạn.
Ví dụ như vị tiền bối của Thánh Võ Đại thứ bảy đã từng lập kỷ lục tại Tháp Võ Thánh chính là minh chứng tốt nhất.
Nếu như Miêu Nhân Hùng cũng là tồn tại như vậy thì…
Trần Ý Huyền cũng không dám suy nghĩ nhiều nữa.
Vào lúc này đột nhiên bên tai hắn truyền đến từng trận tiếng hô nhỏ kinh ngạc.
"Lục Thánh phá ải với tốc độ quá nhanh đi. Hắn đều đã đạt tới mười mấy tầng rồi."
Thần sắc Trần Ý Huyền khẽ động nhìn về phía màn hình lớn.
Hắn nhìn thấy cái Lục Thánh trước đó còn xếp ở cuối cùng mà lúc này đã chạy đến chính giữa.
Tầng 13!
Trần Ý Huyền nhìn thấy thành tích này thì cũng sửng sốt một chút.
Quá nhanh! Hắn thật sự vượt ải quá nhanh!
Từ lúc Lục Thánh tiến vào tháp Võ Thánh đến giờ chỉ mới có mấy phút, mà Miêu Nhân Hùng cũng chỉ vừa mới thông qua tầng 21.
Coi như là những cửa ải phía trước có độ khó tương đối thấp nhưng tốc độ này không khỏi cũng quá nhanh đi!
Trần Ý Huyền đang suy nghĩ thì tên của Lục Thánh lại nhảy lên.
Tầng 14!
“Bà mẹ nó, Lục Thánh leo tháp quá nhanh a!”
Càng nhiều người phát hiện điểm này thì trong miệng càng phát ra âm thanh chấn kinh.
Tầng 15!
Con ngươi Trần Ý Huyền co lại một chút.
Tầng 16!
“Thần linh ơi!” Có người kinh hô lên, vẻ mặt khó hiểu. “Tốc độ leo tháp này nhanh đến mức có chút thái quá rồi đó!”
Tầng 17!
Khi Lục Thánh đạt tới tầng 18 thì đám người lập tức chấn động.
“Đậu má! Đây là loại tốc độ phá ải gì? Lục Thánh biết bay à? Hắn mới tiến vào Tháp Võ Thánh được 8 phút thôi đó!”
Có sinh viên cũ ghi lại thời gian, lúc hắn nhìn xem điện thoại di động mà trên mặt lộ ra biểu tình kinh hãi, không thể tưởng tượng nổi.
Lục Thánh trung bình vượt qua một tầng mà ngay cả một phút cũng không tới!
Rất nhiều người đều biểu tình trở nên khoa trương Vừa rồi bọn họ chỉ có cảm giác Lục Thánh leo tháp rất nhanh, nhưng cuối cùng hắn leo tháp nhanh tới trình độ nào thì tất cả chỉ là một khái niệm mơ hồ.
Mà hiện tại con số cụ thể đã bày ra trước mắt, ngay cả đám người Trần Ý Huyền mà sắc mặt cũng vô cùng chấn động.
“Vãi cả lồng! Chưa đầy một phút mà hắn đã từ tầng 17 vọt lên tầng 18! Lục Thánh là trực tiếp đi thang máy lên sao?”
Ngay khi mọi người đang cảm thán thì…
Vụt!!!
Thành tích xếp hạng của Lục Thánh bỗng nhiên liên tục biến ảo mà lao thẳng lên tầng 21.
Tiếng ồn ào của đám người vây xem đột nhiên ngừng lại.
Sau khi im lặng suốt mấy giây thì ầm một tiếng, đám người ở đây đã hoàn toàn nổ tung.
“Vãi! Vãi! Vãi! Vãi! Vãi!” Có sinh viên cũ trợn mắt há hốc mồm thốt lên, vẻ mặt hắn khó có thể tin nổi mà nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, trong miệng ngoại trừ tiếng chửi bậy ra thì cái gì cũng không nói ra được.
“A! Lục Thánh trực tiếp leo lên tầng 21!” Có người điên cuồng hít khí lạnh, thần sắc hoảng sợ, nói.
“Trần Ý Huyền cũng không thể vượt qua được tầng 20 mà Lục Thánh đã vượt qua tần 21?”
“Trời ạ, ta không bị hoa mắt chứ. Lục Thánh xếp thứ hai và sẽ lập tức đuổi kịp Miêu Nhân Hùng sao?”
"Nhéo ta một cái đi! Ta nghi ngờ ta đang nằm mơ a!"
Rất nhiều người đều bị kinh sợ đến ngây người, thần sắc phát điên.
Trần Ý Huyền cũng là biểu tình bộ dáng hít thở không thông nhìn xem bảng xếp hạng trên màn hình lớn, cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
Về phần đám sinh viên cũ của Thánh Võ Đại thứ tư đi cùng Miêu Nhân Hùng đến đây, khi nhìn thấy một màn khủng khiếp như vậy thì bọn họ liền đồng loạt đứng lên.
"Đậu xanh rau má! Thánh Võ Đại thứ bảy các ngươi chơi không lại bọn ta thì liền làm giả thành tích của Tháp Võ Thánh Tháp rồi phải không?” Có người há miệng rống loạn.
Những người khác đều dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc mà nhìn xem hắn và cũng không trả lời hắn.