Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 340 - Chương 340 - Phá Kỷ Lục

Chương 340 - Phá Kỷ Lục
Chương 340 - Phá Kỷ Lục

Sắc mặt sinh viên kia biến ảo một hồi, cắn răng oán hận nói: "Được rồi, ta sẽ tự đi vào điều tra.”

Hắn bước ra một bước dài vọt vào bên trong Tháp Võ Thánh.

Nửa phút sau hắn mang sắc mặt khó coi đi ra, không nói một lời mà chỉ cúi đầu ngồi xuống.

Kết quả như thế nào thì vừa nhìn liền hiểu.

Trong đám người, nữ sinh tóc vàng nhìn vào cái tên chói mắt trên màn hình lớn mà trong miệng thầm than: “Tía má ơi. Vị Lục Thánh kia rốt cuộc có thực lực gì a? Hắn mạnh thái quá đi. Ách..."

Nàng mới nói được một nửa thì bỗng nhiên hung hang đưa tay che miệng lạic đôi mắt đẹp của nàng trừng to, tròng mắt đều sắp từ trong hốc mắt chui ra.

Xung quanh ồn ào như thủy triều nhanh chóng biến mất và lâm vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị.

Bởi vì lúc này cái tên Lục Thánh đã lên đỉnh, thành tích của hắn đã là tầng 25 của Tháp Võ Thánh.

Bầu không khí tại hiện trường dường như hoàn toàn trống rỗng, tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn lên màn hình lớn, một câu cũng nói không nên lời, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm đang xoay quanh.

Phá kỷ lục rồi! Lục Thánh phá kỷ lục rồi!

Thành tích tốt nhất trong lịch sử leo Tháp Võ Thánh của Thánh Võ Đại thứ bảy tại thời khắc này đã bị một vị sinh viên mới nhập học chưa đầy hai tháng hoàn toàn đổi mới.

Lúc này cả khuôn mặt của nữ sinh vác đao đứng bên cạnh nữ sinh tóc vàng đã nở rộ hào quang, hai tay nàng nắm thật chặt, trong lòng rống to: Ta biết mà, ta biết mà! Ta đã biết sẽ là như vậy!

Ở xa xa đang có một số sinh viên chạy về phía Tháp Võ Thánh.

Khi tầm mắt có thể nhìn rõ màn hình lớn thì bọn họ đột nhiên dừng lại, đứng ngây ngốc tại chỗ. Giống như có một cỗ lực lượng vô hình lấy màn hình lớn làm trung tâm đang chậm rãi khuếch tán ra bốn phía.

Phàm là người bị lực lượng này quét qua thì tất cả đều rơi vào trạng thái trầm mặc và hóa đá.

Một thiếu niên sau lưng vác một cây đại thương, trong tay còn xách theo va li hành lý thở hồng hộc chạy tới.

Khi hắn chạy đến khoảng cách có thể thấy rõ chữ trên màn hình lớn thì liền phanh mạnh một cái.

Hành lý trong tay hắn rơi xuống đất, há to miệng nhìn vào cái tên bắt mắt mà quen thuộc, trong miệng lẩm bẩm: "Đậu má, Thánh ca lại siêu thần rồi!"

Ầm!!!

Nắm đấm trắng nõn có lực của Lục Thánh đánh mạnh vào cái trán trơn bóng của Đàm Trung Ngọc tuổi thanh niên, vị trí sau ót của hắn ta liền nổ tung một đoàn hỏa diễm màu vàng.

Đôi mắt của Đàm Trung Ngọc tuổi thanh niên nhanh chóng ảm đạm xuống, nửa cái đầu của hắn ta cơ hồ bị Lục Thánh đập bẹp. Hắn ta lung lay lắc lư, song đao cầm không vững, và cuối cùng ngã xuống.

Lục Thánh chậm rãi thu hồi nắm đấm, cương khí cùng ngọn lửa màu vàng trên tay hắn rút về như nước.

Sắc mặt Lục Thánh vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt lại ẩn chứa sự thán phục.

"Đàm Trung Ngọc lúc này đã hoàn toàn ngưng tụ ra ý chí tông sư thuộc về hắn, đao pháp của hắn cũng đặt chân vào khống chế cảnh. Hắn không hổ tại lúc ấy được xưng là đệ nhất nhân dưới tông sư."

Lục Thánh tự hỏi nếu là mình hơn một tuần trước và còn không có tại phòng tu luyện vũ khí lạnh hoàn thành khống chế tinh diệu lực lượng thân thể, căn cơ võ đạo không có đầm chặt, vậy lúc này hắn sợ là mình căn bản không có khả năng dưới tình huống không dùng thương, cũng không dùng bất kỳ ý chí tông sư nào mà có thể đánh chết Đàm Trung Ngọc tuổi thanh niên.

Trận chiến vừa rồi ngoại trừ mấy cái át chủ bài ra thì Lục Thánh gần như đã dùng hết thủ đoạn.

Ngay cả thập toàn võ đạo đệ nhất hình thái cùng trạng tháo không minh thì hắn cũng đều sử dụng, nhưng cũng chỉ mới miễn cưỡng hình thành cục diện nghiền ép Đàm Trung Ngọc tuổi thanh niên.

Võ Thánh không hổ là Võ Thánh, cuối cùng vẫn là có chút tài năng!

Lục Thánh vừa cảm thán xong thì liền cảm thấy trong đầu co rút lại. Một đạo tinh thần lực vượt xa lúc trước bị mạnh mẽ rút ra.

Mẹ nó!

Sắc mặt Lục Thánh có chút khó coi vì thu phí cửa ải tiếp theo cũng quá đắt, phỏng chừng sẽ là Đàm Trung Ngọc tông sư cảnh.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì cũng không có vấn đề gì, vì Tháp Võ Thánh cũng không hạn chế tông sư tiến vào.

Nếu muốn mô phỏng ra phân thân tinh thần lực cấp tông sư thì coi như là Tháp Võ Thánh phỏng chừng cũng có gánh nặng rất lớn.

Hơn nữa người vào tháp sẽ được lĩnh hội tông sư đạo của Võ Thánh thì làm sao có thể không thu nhiều "tiền" một chút.

"Cũng may chính là ta, vì nếu đổi thành sinh viên cũ khác đến thì đừng nói là đi đến cửa ải này, dù chỉ bị rút đi tinh thần lực thì cũng đều có thể trực tiếp đem bọn họ rút sạch."

Ngẫm lại mỗi lần từ tháp Võ Thánh đi ra thì những người kia đều là sắc mặt trắng bệch như chết mấy ngày thì Lục Thánh không khỏi có chút thương cảm đối với bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment