Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 341 - Chương 341 - Rơi Vào Tầm Mắt Của Võ Thánh

Chương 341 - Rơi Vào Tầm Mắt Của Võ Thánh
Chương 341 - Rơi Vào Tầm Mắt Của Võ Thánh

Lúc này hình người của tầng 26 đã ngưng tụ ra.

Đứng ở trước mặt Lục Thánh là một nam nhân trung niên bình thường không có gì đặc biệt. Người này mặc một thân áo sơ mi quần tây đơn giản, lưng đeo song đao lẳng lặng nhìn xem Lục Thánh.

Có điều đôi mắt của người này cực kỳ sáng chói tựa như ngôi sao trên trời, điểm xuyết trên khuôn mặt bình thường của hắn ta trở nên không tầm thường.

Lục Thánh cùng nam nhân trung niên đối mặt, hai mắt hắn có chút đau đớn, cảm giác như hắn đang nhìn vào một thanh đao và bị đao phong trên lưỡi đao cắt qua.

Tông Sư chân chính thật sự rất mạnh!

Lục Thánh hít sâu một hơi, hắn hiện tại cũng không phải là người mới tu võ, nên hắn hiểu được Tông Sư đạo cũng có mạnh có yếu.

Nam nhân trung niên trước mặt Lục Thánh có Tông Sư đạo rất mạnh, vượt xa võ đạo Tông Sư cấp bảy bình thường, có tư chất thông hướng cấp 9.

Võ Thánh Đàm Trung Ngọc lúc 42 tuổi đột phá Tông Sư cảnh. Liên tục chiến đấu với 8 vị Tông Sư đạt kết quả bảy thắng một hòa!

Lục Thánh nhớ lại tư liệu có liên quan đến Đàm Trung Ngọc. Trong đôi mắt của hắn có kim quang rực rỡ nở rộ tựa như hai vầng mặt trời.

Trong đầu Lục Thánh hình dáng mặt trời càng lúc càng rõ ràng, cả người hắn cũng trở nên "chói mắt".

Lục Thánh giãn người ra, từng ngọn lửa màu vàng từ trong cơ thể hắn lao ra.

Vì đây là không gian tinh thân lực cho nên Lục Thánh cũng không lo lắng về việc ngọn lửa sẽ đốt cháy quần áo.

Lúc này Lục Thánh đã hoàn toàn hóa thành một vầng mặt trời rực cháy.

“Để ta thử xem rốt cuộc là đao của ngươi sẽ bổ ra vầng mặt trời này của ta hay là ngươi bị ta thiêu sống trước!”

Nói xong Lục Thánh thế như thiêu đốt thiên địa mà nhanh chóng phóng về phía Đàm Trung Ngọc tuổi tung niên.

Ngọn lửa màu vàng ở sau lưng hắn kéo ra một cái đuôi lửa thật dài, tựa như một bộ áo choàng sáng lạn đón gió mà bay.

Lục Thánh cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình. Hắn có chiến lực vô địch cùng cấp, cho nên hôm nay hắn phải thử lấy cấp 6 quyết chiến Tông Sư cấp bảy có tiềm chất cấp 9!

Chiến nào Võ Thánh tại thời kỳ Tông Sư!

Ầm!!!

Hỏa quyền ngập trời, cương khí màu vàng kết hợp hỏa diễm khống chế cảnh cấp bốn hình thành ra long quyển kim sắc hỏa diễm đánh thẳng về phía Đàm Trung Ngọc.

Đàm Trung Ngọc biểu tình lãnh đạm, một tia đao quang từ lòng bàn tay hắn nở rộ lên.

Đao mang vô hình xẹt qua, Lục Thánh nhìn thấy giữa mình và Đàm Trung Ngọc dường như xuất hiện một khoảng trống.

Trong khoảng trống này cương khí cùng hỏa diễm của Lục Thánh đều bị tán loạn, ngay cả cánh tay của hắn cũng có loại cảm giác đau đớn như bị cắt đứt chảy máu.

Lục Thánh có chút chấn kinh, thân thể hắn lập tức xoay chuyển theo một góc độ quỷ dị.

Đao khí vô hình sượt qua bả vai của Lục Thánh và bay ra ngoài, nó chém ra một đạo gợn sóng vặn vẹo thật dài trong không khí mà mắt thường có thể thấy được.

Quá mạnh!

Lục Thánh sửng sốt một chút ồi bất chợt mừng rỡ.

"Đối thủ mạnh như vậy mà ta có thể giết chết thì ta sẽ có bao nhiêu sảng khoái a?"

Lục Thánh liếm môi tự hỏi, trong mắt hắn bắn ra tinh quang rực rỡ.

Đại Nhật Bôn Tẩu Pháp!

Vừa rồi thân pháp của Lục Thánh đã đột phá đến Khống Chế Cảnh. Nhưng không chỉ có như thế, vì hắn còn có vài loại võ học tại áp lực sinh tử kích thích mà đột phá đến nhập vi cảnh.

Lúc này Lục Thánh cách thập toàn võ đạo đệ nhị hình thái đã gần hơn.

Tại phòng làm việc của phó hiệu trưởng Thánh Võ Đại thứ bảy.

Triệu Khang Thái đang ngồi trước bàn làm việc, hắn cầm trong tay một phần tư liệu vừa mới được đưa đến và nhìn đến mí mắt điên cuồng nhảy dựng.

“Tiểu tử này......”

Phần tư liệu trong tay Triệu Khang Thái chính là do văn phòng chính quyền của tỉnh Kinh Đô vừa mới gửi tới. Đây là thông báo tổng kết cho quá trình điều chỉnh học phần nhiệm vụ cấp AA thành cấp AAA, và còn có một bức thư cảm ơn gần một vạn chữ do cục trưởng cục cảnh sát của thành phố Yến Hà tự mình viết.

Trong thư bày tỏ sự vui mừng cùng lời tán thưởng đối với một vị sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy.

"Tội phạm cầm đầu có được thiên phú khống chế nguyên tố và đã là cấp 6 đỉnh phong. Đồng thời gần như tất cả tội phạm đều bị hắn một thương giết chết.”

Sau khi Triệu Khang Thái xem xong toàn bộ tư liệu, phản ứng đầu tiên của hắn chính là tự hỏi mình có nhìn lầm hay không.

Sau đó hắn lại nghiêm túc nhìn chăm chú từng câu từng chữ lại từ đầu, và cũng mở ra cơ sở dữ liệu của sinh viên rồi tỉ mỉ đối chiếu lại.

Lúc làm xong tất cả, Triệu Khang Thái thả lỏng thân thể ngồi ở trên ghế, dùng một loại ngữ khí phức tạp không biết là thán phục hay là bất đắc dĩ để nhẹ giọng đọc ra một cái tên.

Lục Thánh!

Đúng vậy, chính là Lục Thánh, là một trong những vị tân sinh viên được Thánh Võ Đại hứ bảy tuyển chọn năm nay, là Võ Trạng Nguyên Đăng Long.

Trong thời gian nhập học hai tháng, Lục Thánh đã hành hung tất cả tân sinh viên, hành hung luôn cả sinh viên cũ, thậm chí ngay cả lão sư dạy vũ khí lạnh cũng bị hắn đánh bại.

Và Luc Thánh cũng là đối tượng trọng điểm mà Triệu Khang Thái luôn luôn chú ý chặt chẽ.

"Ta vốn còn tưởng rằng hắn sẽ lắng đọng một đoạn thời gian rồi mới lại ngẩng đầu lên. Nhưng thật không nghĩ tới hắn hiện tại liền cho ta một cái đại kinh hỉ như vậy." Triệu Khang Thái quét mắt nhìn văn kiện trong tay, cảm thán. “Tám tên tội phạm cấp sáu, hơn nữa còn không phải là cấp 6 bình thường, vì từng tên đều là lưỡi đao liếm máu, tâm ngoan thủ lạt, kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú.”

“Đừng nói là tân sinh viên, coi như là những sinh viên cũ thành danh đã lâu thì kih đối mặt với loại trận thế này cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra. Nhưng bọn hắn lại bị Lục Thánh một người một thương quét sạch, hơn nữa còn là cục diện nghiền ép, hoàn toàn nghiêng về một phía.”

"Hắn đã có vài phần phong thái đệ nhất nhân dưới Tông Sư của Võ Thánh đại nhân năm đó."

"Phần chiến tích này cộng thêm biểu hiện lúc trước của hắn thì có lẽ hắn đã có tư cách tiến vào tầm mắt của Võ Thánh đại nhân."

Bình Luận (0)
Comment