Võ Thánh Đàm Trung Ngọc mặc dù đã rất nhiều năm đều không có lộ diện ở trước mặt đại chúng, nhưng cũng không có nghĩa hắn đã triệt để ngăn cách giao lưu với ngoại giới hay đình chỉ chú ý đối với Thánh võ đại thứ bảy.
Trên thực tế Võ Thánh đối với Thánh võ đại thứ bảy vẫn luôn có sự để ý. Triệu Khang Thái và các phó hiệu trưởng của Thánh võ đại thứ bảy đều là đôi mắt và lỗ tai của Võ Thánh, thay Võ Thánh tổng hợp thu thập những mầm non võ đạo tốt có tư cách tiến vào danh sách chú ý của Võ Thánh.
"Người ngoài đều nói sinh viên có thể tiến vào Thất Thánh bảng là một loại vinh quang, là sự tượng trưng cho thực lực cùng thiên phú tuyệt đỉnh."
“Mà trên thực tế sinh viên có thể tiến vào Thất Thánh bảng thì cũng sẽ tiến vào danh sách chú ý của Võ Thánh. Nhất là top 10 Thất Thánh bảng sẽ càng được Võ Thánh chú ý trọng điểm.”
“Top 10 Thất Thánh bảng đều được Võ Thánh trực tiếp hoặc là gián tiếp chỉ điểm. Cường giả càng mạnh sẽ càng thể hiện ra thiên tư cùng năng lực càng mạnh, và nhận được tài nguyên cùng trợ giúp cũng sẽ càng nhiều."
“Nhưng Thánh Võ Đại thứ bảy đã vài năm không có sinh viên tiến vào danh sách chú ý trọng điểm của Võ Thánh.”
Trước đây Triệu Khang Thái từng đề cử Trần Ý Huyền là top 1 lão sinh bảng, nhưng cuối cùng vẫn bị bỏ qua.
Thiên phú của Trần Ý Huyền trong mấy năm nay xem như không tệ, nhưng khoảng cách đạt được sự chú ý trọng điểm của Võ Thánh thì còn kém một chút.
Cũng may hiện tại đã sinh ra một vị.
Triệu Khang Thái nhìn xem tư liệu trong tay mà trên mặt lộ ra nụ cười.
Trước mắt Lục Thánh thể hiện ra năng lực đã vượt qua Trần Ý Huyền không ít. Tuy rằng Lục Thánh còn không vào top 10 Thất thánh bảng, nhưng có tuổi tác cùng thân phận tân sinh viên gia trì thì việc thông qua phê duyệt có khả năng phi thường lớn.
“Ta sẽ tìm thời gian đi Hiệp hội võ giả một chuyến.”
Võ Thánh Đàm Trung Ngọc cũng là tổng hội trưởng đương nhiệm của hiệp hội võ giả Long Quốc.
Triệu Khang Thái đang có tâm tình không tệ, hắn đem tư liệu trong tay đặt sang một bên để chuẩn bị xử lý những công việc khác.
Đúng lúc này điện thoại trên bàn làm việc vang lên.
“A lô.”
Triệu Khang Thái nhận điện thoại.
Bên kia truyền đến giọng nói của thư ký.
“Phó hiệu trưởng, bên Tháp Võ Thánh có điện thoại tìm ngài nói là có việc gấp báo cáo.”
“Tháp Võ Thánh sao?” Đôi mắt Triệu Khang Thái chớp động, mở miệng nói: "Tiếp điện thoại.”
Hai ngày nay Miêu Nhân Hùng của Thánh Võ Đại thứ tư đến leo tháp Võ Thánh tại Thánh võ đại thứ bảy thì hắn cũng có nghe thấy.
Hiện tại Tháp Võ Thánh gọi điện thoại tới thì chẳng lẽ trận leo tháp này đã kết thúc và kết quả đã có?
Nếu như Miêu Nhân Hùng leo tháp thành công thì......
Trong lòng Triệu Khang Thái toát ra một ý niệm rồi lại không có tiếp tục suy nghĩ.
Loại thi đấu công bằng giữa các sinh viên này hắn căn bản không có biện pháp can thiệp. Hắn không thể làm gì ngoài việc thụ động chấp nhận kết quả.
"Hy vọng là Thánh võ đại thứ bảy chúng ta không thua quá khó coi là tốt rồi." Triệu Khang Thái cúi đầu lẩm bẩm.
Thành thật mà nói khi hắn biết được Miêu Nhân Hùng đến leo tháp thì hắn cũng đã chuẩn bị tốt việc sẽ mất mặt, chỉ là nhìn xem rốt cuộc có quá mất mặt hay không.
Rất nhanh sau đó điện thoại từ Tháp Võ Thánh được thư ký chuyển tiếp. Đó là giọng nói của một người phụ nữ.
“Phó hiệu trưởng Triệu đấy à? Ta là tổng phụ trách tại Tháp Võ Thánh đây.”
“Ta biết rồi, ngươi nói đi.” Triệu Khang Thái bình tĩnh nói.
“Là như vầy, phó hiệu trưởng Triệu.” Người phụ nữ tại đầu bên kia điện thoại dừng một chút, rồi nàng dùng một loại ngữ khí mừng rỡ nhanh chóng nói: "Ngay vừa rồi có sinh viên đã phá vỡ kỷ lục leo Tháp Võ Thánh của Thánh Võ Đại thứ bảy chúng ta, hắn còn xông tới tầng thứ 24."
“Cái gì?” Triệu Khang Thái trầm mặt xuống, chửi bậy. “Chết tiệt, điều tồi tệ nhất đã xảy ra rồi.”
Miêu Nhân Hùng của Thánh Võ Đại thứ tư chẳng những leo tháp thành công mà còn phá kỷ lục của Thánh võ đại thứ bảy của hắn. Như vậy chẳng phải hắn sẽ không ngẩng đầu lên được nữa sao?
"Vậy phiền toái ngươi đợi lát nữa thuận tiện thông tri một chút cho Thánh Võ Đại thứ tư, chỗ ta không quá thuận tiện." Ngữ khí của Triệu Khang Thái có chút gượng gạo, đề nghị.
Hắn cũng không muốn đem mặt lại gần để cho người ta đánh.
Nhưng giọng nói ở đầu dây bên kia lại sửng sốt một chút.
“Vì sao chúng ta phải thông tri cho Thánh võ đại thứ tư a? Là sinh viên của Thánh võ đại thứ bảy chúng ta phá kỷ lục mà."
“Cái gì cơ?!!” Triệu Khang Thái lập tức sửng sốt, ngữ khí của hắn chợt trở nên vội vàng. “Là sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy chúng ta phá kỷ lục sao? Ai? Ai phá?”
Trong đầu Triệu Khang Thái liền xẹt qua mấy cái tên như Trần Ý Huyền, Tiêu Lan,...
Mấy người này đều là nhứng thiên tài có thực lực nhất tại lão sinh bảng và tích lũy đã lâu nên chưa chắc không có khả năng phá kỷ lục.
Võ đạo là loại chuyện một khi đốn ngộ thì sẽ nhất phi trùng thiên nên đâu ai có thể dám chắc.
“Phó hiệu trưởng Triệu, đó là một vị tân sinh viên!” Người phụ nữ bên kia kinh sợ, nói.