Tinh thần lực của Lục Thánh bị rút ra, thân ảnh mới chậm rãi xuất hiện.
Lục Thánh hoạt động thân thể một chút, một thanh trường thương từ trong tay hắn nhanh chóng hiện ra, rõ ràng là bộ dáng của Xích Tinh Long Văn Thương.
Không chỉ như thế, Vô Gian Đao Luân cũng xuất hiện bên cạnh Lục Thánh.
Hai vũ khí này hoàn toàn do tinh thần lực của Lục Thánh mô phỏng ra.
Sau khi Lục Thánh xông tới tầng này, tinh thần lực còn dư thừa của hắn dùng để xây dựng vũ khí.
Lục Thánh cầm Xích Tinh Long Văn Thương tiện tay kéo ra mấy đạo thương mang, và lưỡi đao của Vô Gian Đao Luân cũng lay động quanh người hắn.
"Làm nóng xong rồi."
Ánh mắt Lục Thánh bình tĩnh nhìn xem khí tức của Đàm Trung Ngọc càng ngày càng cường đại trước mặt như có sự ung dung cùng tự tin có thể chưởng khống hết thảy.
"Kế tiếp chính là lúc khảo nghiệm cực hạn chân chính của ta."
Nói xong Lục Thánh đi chậm về phía Đàm Trung Ngọc. Ánh sáng rực rỡ chói mắt trên người hắn đều đã rút đi, thay vào đó là băng hàn thấu xương, khí thế bàng bạc mênh mông như băng hà vạn năm.
Hàn Kích Tước Ngục! Giết!
…
Bên ngoài Tháp Võ Thánh, đầu người nhốn nháo.
Tất cả mọi người đều đang nhìn xem bảng xếp hạng bắt mắt trên màn hình lớn.
Lúc đầu còn có tiếng ồn ào và tiếng la hét, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào mà khu vực này liền rơi vào một mảnh yên tĩnh cùng ngưng trệ rất quỷ dị.
Tất cả mọi người đều mang thần sắc hoảng hốt, không cách nào xác định lúc này mình đang chứng kiến và trải qua một màn rốt cuộc là hiện thực hay là mộng cảnh.
Bọn họ bị đả kích quá lớn trong thời gian dài mà liền biến thành như vậy.
Khi một điều gì đó vượt quá khả năng chấp nhận của người thường thì đại não bọn họ sẽ rơi vào trạng thái ngừng hoạt động trong một thời gian ngắn ngủi. Đây là cơ chế tự bảo vệ của cơ thể đang phát huy tác dụng.
Nhưng thời gian chết lặng dài như vậy và quy mô còn lớn như thế thì quả thực là quá hiếm thấy.
Hơn nữa loại trạng thái này cũng giống như phóng xạ, trong phạm vi màn hình lớn của Tháp Võ Thánh có khả năng bao trùm thì ý thức của mọi người đều tạm thời ngừng hoạt động.
Ầm!!!
Một đạo thân ảnh bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, đứng vững bên trên bãi đất trống ở trước Tháp Võ Thánh.
Lực xung kích khi hắn rơi xuống đất làm nhấc lên từng trận bụi mù, khiến cho rất nhiều người ở đây bừng tỉnh.
Chuyện này giống như có một khối cự thạch rơi vào hồ nước yên tĩnh, làm cho gợn sóng nổi lên bốn phía.
Người tới có khí huyết nóng như lò lửa, tinh khí bốc lên như khói báo động, hắn mặc một thân áo sơ mi trắng bình thường cộng thêm quần tây, nhưng xung quanh hắn phảng phất như có lực trường vô hình gia trì làm vặn vẹo một tầng không khí chung quanh.
“Võ đạo tông sư tới! Là Phó...... Phó hiệu trưởng Triệu!”
Rốt cục đã có người tỉnh lại, nhỏ giọng nói ra.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Ầm!!!
Ầm!!!
Lại có hai đạo thân ảnh chẳng phân biệt được trước sau giáng xuống, khí thế cũng không kém gì người thứ nhất.
Ầm!!!
Đạo thân ảnh thứ tư giáng xuống. Thân hình vĩ ngạn của bốn người vừa tới lần lượt đứng ở bốn phương vị trên bãi đất trống.
Đám đông tản ra bốn phía, các sinh viên đều mang thần sắc động dung.
Phó hiệu trưởng tới! Bốn vị phó hiệu trưởng đều bị kinh động rồi!
Cẩn thận nghĩ lại hình như cũng rất bình thường, vì chuyện khoa trương như vậy đang xảy ra mà không kinh động đến bốn vị phó hiệu trưởng cấp tông sư mới là chuyện kỳ quái.
Triệu Khang Thái cùng ba đồng nghiệp còn lại liếc nhau và khẽ gật đầu. Sau đó ánh mắt bốn người không hẹn mà cùng hướng về phía màn hình lớn trước mặt.
Khi bọn họ thấy rõ chữ trên màn hình lớn thì đồng tử của bọn họ đều hung hăng co rút lại.
"Lục Thánh, Thánh Võ Đại thứ bảy, thành tích: Tháp Võ Thánh tầng thứ 27!"
A…
Bốn người Triệu Khang Thái liền hít sâu một hơi khí lạnh.
Tuy rằng bọn họ đều là sau khi biết được kết quả mà vội vàng chạy tới. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy sự thật này thì vẫn không khỏi bị đả kích lớn lao.
Hơn nữa Triệu Khang Thái nhớ rất rõ ràng lúc nãy người phụ trách Tháp Võ Thánh nói với hắn thành tích hình như là tầng 26, nhưng những gì hắn nhìn thấy bây giờ lại là tầng 27.
Người phụ trách báo cáo sai ư?
Không phải, lời giải thích duy nhất là trong khoảng thời gian bọn họ vội vã chạy tới thì Lục Thánh lại leo lên một tầng.
Bọn họ quá sốc. Bọn họ bị chấn động thật lớn không thể nói thành lời.
Cho dù là trái tim tông sư kiên cố hơn Bàn Thạch mà cũng bị kích động.
"Võ Thánh có nói người dưới ba mươi tuổi có thể leo lên tầng 23 thì có thể được ngài triệu kiến."
“Người có thể leo lên tầng 24 thì có thể được Võ Thánh chỉ điểm ba ngày.”
“Người có thể leo lên tầng 25 thì có thể tiến vào môn hạ của Võ Thánh và đạt được truyền thừa.”
“Còn Lục Thánh thì......” Triệu Khang Thái dừng lại một chút, thần sắc phức tạp nói tiếp: "Cũng đã là tầng 27."
Ba vị phó hiệu trưởng của Thánh Võ Đại thứ bảy trầm mặc không nói.
Hồi lâu sau mới có người chậm rãi mở miệng: "Việc này kết thúc chúng ta sẽ báo lên Võ Thánh đại nhân!"
“Có thể.”
“Vốn nên như thế.”
Ba người còn lại đều gật đầu đồng ý, sau đó bọn họ không nói thêm gì nữa mà bình tĩnh nhìn xem kỳ biến.