"Thôi quên bạn học cũ của ngươi đi, Dương Diên sư muội. Chúng ta khó có được cơ hội đến Thánh Võ Đại thứ bảy một lần, lại còn được gặp thiên tài của Thánh Võ Đại thứ tư đến leo tháp, không bằng chúng ta qua đó xem náo nhiệt a." Nam thanh niên đề nghị.
Dương Diên lắc đầu, nói: "Sư huynh muốn xem thì tự mình đi đi, ta phải đi tìm bạn học cũ của ta, nếu không tìm được thì ta sẽ trực tiếp trở về.”
Dương Diên rất phiền phức vì nam thanh niên trước mặt này. Hắn là một học trưởng năm ba làm trong hội sinh viên của Võ Đại Kinh Hà. Lúc nhập học hắn đã gặp qua nàng một lần trong một buổi tụ họp tập thể, sau đó hắn liền giống như kẹo dẻo mà gắt gao dây dưa với nàng.
Lần này Dương Diên đến Thánh Võ Đại thứ bảy tìm Lục Thánh mà tên này cũng mặt dày mày dạn đi theo.
Nếu như không phải hắn có thực lực tạm được, còn âm thầm giúp đỡ Dương Diên không ít, vậy Dương Diên phỏng chừng đã sớm trở mặt với hắn. Nhưng ngay cả như vậy thái độ của nàng đối với hắn vẫn luôn rất lãnh đạm.
Nam thanh niên vừa thấy Dương Diên muốn tách mình ra thì lập tức nóng vội.
Đầu óc hắn xoay chuyển rất nhanh mà bỗng nhiên có một đạo linh quang lóe lên, thốt ra: "Dương Diên sư muội, Miêu Nhân Hùng đá sân mạnh như vậy, sự tình này liên quan đến thể diện của Thánh võ đại thứ bảy, ngay cả sinh viên của các trường khác nghe được tin tức này cũng chạy tới xem náo nhiệt.
Ngươi nói xem sinh viên của Thánh võ đại thứ bảy có thể đi xem hay không?”
Dương Diên sửng sốt một chút, dừng bước lại.
"Ý của ngươi là bạn học cũ của ta có thể cũng đang ở Tháp Võ Thánh xem náo nhiệt?"
“Tám phần...... À không, mười phần là vậy. Chứ tại sao hắn lại không trả lời tin nhắn của ngươi?” Nam thanh niên nhanh chóng nói: “Chúng ta qua đó tìm thì nhất định có thể tìm được hắn.”
Đôi mắt Dương Diên chớp động, do dự một chút. Nàng cảm thấy nam thanh niên nói rất có đạo lý, vì thế chậm rãi gật đầu.
“Được, vậy chúng ta đi tới Tháp Võ Thánh xem một chút.”
“Oke.”
Nam thanh niên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra nụ cười. “Đến lúc đó tìm được người thì sư muội cần phải thay sư huynh giới thiệu thật tốt một chút võ đại kỳ tài của Thánh võ đại thứ bảy a.”
Tuy nói vậy nhưng trong lòng hắn lại cười lạnh không ngừng.
Bà mẹ nó. Ta ngược lại rất muốn nhìn xem rốt cuộc đó là dạng nhân vật ba đầu sáu tay gì mà có thể khiến cho một mỹ nữ cực phẩm như Dương Diên khăng khăng một mực nhớ nhung!
Ta nghe nói Dương Diên đến võ đại Kinh Hà chính là vì theo đuổi tiểu tử kia. Nàng mỗi ngày ở phòng ngủ cái gì cũng không làm mà chỉ ôm điện thoại di động chờ hắn trả lời tin nhắn!
Khốn kiếp, chuyện này làm ta quá khó chịu đi!
“Dương Diên sư muội đi theo ta, Tháp Võ Thánh kia ta đã tới rất nhiều lần nên biết đường!” Nam thanh niên dẫn Dương Diên một đường đi về phía Tháp Võ Thánh.
Rất nhanh sau đó hai người đã đi tới chỗ Tháp Võ Thánh và nhìn thấy cảnh tượng trước mắt rộn ràng nhốn nháo, tụ tập ba tầng ngoài ba tầng trong, còn có bốn đạo thân ảnh có khí huyết nóng như lò lửa, tinh khí bốc lên như khói báo động.
Nam thanh niên thần sắc chấn động, không khỏi cảm thán: "Khá lắm, chuyện lần này nháo đến thật sự có chút lớn a. Ngay cả bốn vị phó hiệu trưởng của Thánh Võ Đại thứ bảy là võ đạo tông sư cũng đều bị kinh động.”
Nam thanh niên quay đầu nhìn lại thì phát hiện Dương Diên không biết từ lúc nào đã dừng bước không đi nữa.
Nàng đứng lặng tại chỗ, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào một cái tên sáng chói trên màn hình lớn phía xa xa.
Dương Diên hít sâu một hơi, dùng giọng điệu có chút kiêu ngạo, lại có chút phức tạp chậm rãi mở miệng nói: "Ta tìm được bạn học cũ kia của ta rồi.”
“Hả?!!”
Nam thanh niên chớp chớp hai mắt, vẻ mặt mờ mịt nhìn theo ánh mắt Dương Diên.
...
Tầng 28!!!
Bên ngoài Tháp Võ Thánh, đám người yên tĩnh không một tiếng động, tất cả đều lâm vào sự chấn động thật sâu.
Lúc này đã không còn ai để ý đến trò chơi leo tháp cùng thủ tháp nữa.
Miêu Nhân Hùng sao? Hắn là cái thá gì?
Miêu Nhân Hùng đã sớm bị người ta quên lãng ở sau đầu rồi!
Cho dù là đám sinh viên cũ của Thánh Võ Đại thứ tư đi theo Miêu Nhân Hùng tới đây thì lúc này cũng đều sững sờ nhìn lên màn hình lớn, trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ mê man cùng hoảng hốt.
Bao gồm cả bốn vị phó hiệu trưởng võ đạo tông sư ở bên trong, ánh mắt của tất cả mọi người chỉ đặt ở hai nơi. Một là màn hình lớn hiển thị thành tích, hai là cửa ra vào của Tháp Võ Thánh.
Bọn họ đang chờ đợi thành tích cuối cùng của Lục Thánh, và cũng đang chờ vị thiên tài yêu nghiệt xuất sắc nhất Thánh Võ Đại từ trước tới nay của Thánh Võ Đại thứ bảy đi ra.
Thời gian dường như bị kéo dài vô hạn, nhưng lại giống như chỉ là một cái chớp mắt.
Rốt cục cái tên đứng đầu trên màn hình lớn lặng lẽ biến thành màu xám, nó dừng lại tại tầng 28 của Tháp Võ Thánh.
Con số này làm cho thể xác và tinh thần của người nhìn rung động.
Vào giờ khắc này kỷ lục mới đã chính thức sinh ra!
Tâm tình của mọi người đều trở nên kích động, một cỗ cảm giác kỳ dị trước nay chưa từng có từ trong lòng bọn họ tự nhiên sinh ra.
Rất nhiều người đã nhận ra điều này, đó là hiện tại bọn họ đã trở thành người chứng kiến lịch sử.
Nhìn xem cái tên Lục Thánh treo cao trên đỉnh Tháp Võ Thánh và được ghi vào sách kỷ lục của Thánh Võ Đại thứ bảy, bọn họ cảm thấy mình vô cùng may mắn bởi vì bọn họ cũng được trở thành một dấu chấm câu trong đó.
Trải nghiệm này khiến cho bọn họ có cảm thấy rất vinh dự.