Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 358 - Chương 358 - Mãnh Long Quá Giang

Chương 358 - Mãnh Long Quá Giang
Chương 358 - Mãnh Long Quá Giang

Hàng trăm chiếc xe taxi chạy băng băng trong tỉnh Kinh Đô, cuối cùng chúng dừng lại ở trước cổng trường của Thánh Võ Đại thứ năm tại Tây Khu.

Lúc này tại cổng trường của Thánh Võ Đại thứ năm cũng đã sớm đứng đầy người.

Nhìn thấy cảnh tượng phô trương như vậy, rất nhiều người đều trực tiếp bối rối, trong miệng thì thào.

Khá lắm! Thật đúng là Đại ma vương xuất hành a!

Các sinh viên của Thánh Võ Đại thứ năm đã bị chấn động thật lớn. Tuy nói xã hội hiện nay là cường giả vi tôn, nhưng làm sinh viên của Thánh Võ Đại thì đặt ở bên ngoài người nào không phải là thiên tài đỉnh cấp.

Bọn họ dù đụng phải cường giả bên trên lão sinh bảng hay thậm chí Thất Thánh bảng, kính nể thì kính nể nhưng cũng không đến mức giống như hầu vua mà đi ủng hộ một người nào đó.

Có người nhịn không được lắc đầu, dùng ánh mắt thương hại nhìn xem sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy từ trên xe taxi lục tục đi xuống.

"Đám sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy đã nhập ma rồi, hoàn toàn không có kiêu ngạo cùng cốt khí của võ giả nữa."

“Trách không được tại sao Thánh Võ Đại thứ bảy từ trước đến nay luôn luôn lót đáy, giáo dục như thế chẳng trách không thể sinh ra đỉnh cấp cường giả."

"Đúng vậy, coi như là top 1 Thất Thánh bảng thì cũng không đến mức đi vây quanh như thế a."

Có sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy vừa mới từ trên xe taxi đi xuống, khi nghe được những lời này hắn không khỏi cười lạnh, nói: “Các ngươi thì biết cái quái gì! Top 1 Thất Thánh bảng thì hàng năm đều có, nhưng Lục Thánh chỉ có một mà thôi!"

Nghe vậy các sinh viên của Thánh Võ Đại thứ năm liền sửng sốt. Ngay sau đó bọn họ lập tức nhìn thấy một đạo thân ảnh cao lớn chậm rãi hướng bọn họ đi ra từ bên trong đám sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy tràn đầy ánh mắt cuồng nhiệt.

Sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy đồng tử co rụt lại, vì lúc thấy rõ dung mạo người kia thì bọn họ phảng phất như nhìn thấy một ngọn núi, một ngọn lửa, một bóng đen vô cùng to lớn nặng nề đang chậm rãi đi về phía bọn họ.

Đôi mắt bình tĩnh trên khuôn mặt tuấn tú sáng rực của hắn nhìn chăm chú vào bọn họ, giống như hai vầng mặt trời mãnh liệt từ sau mây đen thật dày chiếu xuống quang huy nóng rực chói mắt, làm cho bọn họ nhịn không được mà nheo mắt lại.

Đám người chậm rãi tản ra, tự động nhường ra một lối đi, Lục Thánh chậm rãi bước tới như mãnh hổ xuống đồng bằng.

Lúc này sắc trời âm u, đang có từng mảng lớn mây đen tụ tập trên bầu trời giống như di chuyển theo bước đi của hắn.

Đại ma vương Lục Thánh đã xuất hiện!

Tràng diện này quá mức rung động, rất nhiều sinh viên của Thánh Võ Đại thứ năm đều nhìn mà choáng váng, bất tri bất giác lui về phía sau.

Cuối cùng họ cũng biết vừa rồi sinh viên kia của Thánh Võ Đại thứ bảy nói đều là sự thật. Top 1 Thất Thánh bảng hàng năm đều có, nhưng Lục Thánh của Thánh Võ Đại thứ bảy chỉ có một rốt cuộc là có ý gì.

Lục Thánh thật sự quá kinh khủng, chỉ nhìn khí thế của hắn cũng đã đủ kinh người, lại kết hợp với những chiến tích do hắn sáng lập quả thực làm cho người ta tê cả da đầu.

Lúc này ngay cả top 1 Lão Sinh Bảng của Thánh Võ Đại thứ năm là Lâm Cảnh Dư cũng vô cùng chấn động.

Những sinh viên bên cạnh hắn đều lui về phía sau, chỉ còn lại một mình hắn đứng ở phía trước nhất, cho nên ánh mắt Lục Thánh tự nhiên liền đặt ở trên người hắn.

Bị ánh mắt của Lục Thánh nhìn tới, Lâm Cảnh Dư có cảm giác như bị một con dị thú cấp 7 theo dõi mà lập tức rùng mình, tóc gáy dựng thẳng.

Trách không được tại sao Miêu Nhân Hùng sẽ bị hắn đánh đến thảm như vậy. Bà mẹ nó rốt cuộc là từ đâu toát ra một con mãnh long quá giang a?

Lục Thánh trước khi đến đã đơn giản nhìn qua tư liệu về lão sinh bảng của Thánh Võ Đại thứ năm, do đó hắn rất dễ dàng nhận ra thân phận của Lâm Cảnh Dư.

Vì thế Lục Thánh đi tới trước mặt Lâm Cảnh Dư, mở miệng nói: "Ngươi biết ta tới Thánh Võ Đại thứ năm để làm gì không?”

Lâm Cảnh Dư gật đầu đáp: "Biết. Câu hỏi này quá vô nghĩa, vì toàn bộ bảy cơ sở Thánh õ đại đều biết ngươi muốn làm gì!”

“Vậy ngươi dẫn đường và chuẩn bị thủ tháp đi.” Lục Thánh hài lòng nói.

Lâm Cảnh Dư nghe vậy liền khẽ cắn môi, cô gắng tiến lên một bước. Sau đó hắn dùng âm lượng chỉ có hắn cùng Lục Thánh mới có thể nghe được để đem chủ ý mà hắn đã sớm nghĩ kỹ nhanh chóng nói một lần.

Lâm Cảnh Dư nói xong liền nhìn chằm chằm vào Lục Thánh không chớp mắt, ánh mắt hắn vừa khẩn trương vừa thấp thỏm.

Nhưng nằm ngoài dự liệu của Lâm Cảnh Dư vì Lục Thánh đáp ứng rất dứt khoát: "Có thể.”

Lâm Cảnh Dư lập tức thở phào nhẹ nhõm, biểu tình trên mặt cũng trở nên trầm tĩnh lại.

“Vậy là tốt rồi. Vậy là tốt rồi. Mời đi bên này.”

Hơn nửa giờ sau, Lục Thánh rời khỏi Thánh Võ Đại thứ năm.

Vẫn là giống như trước, hắn lại đem kỷ lục leo Tháp Võ Thánh tại Thánh Võ Đại thứ năm đổi mới khi leo tới tầng 28.

Đám sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy hất cằm ưỡn ngực theo sát phía sau hắn mà rời đi.

Lúc này Lâm Cảnh Dư đã trở thành "anh hùng" trong cảm nhận của đám sinh viên Thánh Võ Đại thứ năm.

“Thật sự chỉ có ngươi mới có thể nghĩ ra biện pháp này! Ngươi không hổ là top 1 lão sinh bảng, đầu óc chuyển động quá nhanh!”

“Lâm Cảnh Dư trâu bò!”

“Khặc khặc khặc, đều là bị ép buộc chứ ta cũng không có biện pháp khác a!” Lâm Cảnh Dư mang vẻ mặt ngượng ngùng, ngoài miệng nói lời khiêm tốn nhưng khóe mắt lại mang theo vài phần đắc ý không thể che giấu được.

Kỳ thật Lâm Cảnh Dư cũng không có làm gì, thậm chí hắn cũng không tiến vào Tháp Võ Thánh.

Lâm Cảnh Dư chỉ là mặt dày đi tìm Lục Thánh để thương lượng có thể chỉ để cho một mình Lâm Cảnh Dư đi vào xông tháp, còn những người khác đều ở bên ngoài chờ, và rồi Lục Thánh đáp ứng.

Đây đã là biện pháp bảo tồn mặt mũi lớn nhất cho Thánh Võ Đại thứ năm mà Lâm Cảnh Dư có thể nghĩ đến, dù sao số người tận mắt nhìn thấy là rất ít.

...

Bình Luận (0)
Comment