Sau khi từ Thánh Võ Đại thứ năm đi ra, Lục Thánh lại ngựa không dừng vó mà đi tới Thánh Võ Đại thứ ba.
Hắn vẫn bình bình đạm đạm đem kỷ lục đổi mới, hung hăng thu hoạch một đợt khiếp sợ cùng "cừu hận" từ đám sinh viên của Thánh Võ Đại thứ ba.
Lục Thánh ngược lại là không thèm để ý chút nào, hắn thậm chí còn ở tại Thánh Võ Đại thứ ba ăn một bữa cơm trưa.
Bảy cơ sở Thánh Võ Đại đều cho sinh viên trong các cơ sở sử dụng chung, điểm này làm cho Lục Thánh rất hài lòng. Hơn nữa mùi vị thức ăn của căn tin nơi đây cũng không tệ lắm, so với Thánh Võ Đại thứ bảy còn ngon hơn nhiều.
Chỉ là lúc Lục Thánh đi lấy cơm đã xảy ra chút nhạc đệm, nhân số dùng cơm đã vượt qua mức bình thường quá nhiều.
Có một chút sinh viên chỉ vì chuyện xếp hàng lấy cơm mà giữa sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy và Thánh Võ Đại thứ ba còn đánh nhau.
Lục Thánh không quá chú ý tới bọn họ, lúc ăn cơm hắn vẫn yên lặng tiêu hóa thu hoạch sau hai lần xông tháp vào buổi sáng.
"Thập Toàn Võ Đạo tiến vào hình thái thứ hai về sau thì tiến độ của nó lập tức biến chậm. Không chỉ là độ khó đột phá tăng cao mà tích lũy của ta cũng có chút không đủ."
Lục Thánh mặc dù ở trong không gian mộng cảnh hấp thu rất nhiều ký ức võ đạo, nhưng trong đó vượt qua chín phần chín đều bắt nguồn từ võ giả cấp bảy trở xuống.
Thập Toàn Võ Đạo hình thái thứ ba phải là một thân võ học đều tiến vào Khống Chế Cảnh mới được.
Khống chế cảnh đối với võ giả dưới cấp bảy mà nói là yêu cầu quả thực là có chút cao.
Sau này ta phải tận lực thu hoạch ký ức của võ giả từ cấp sáu trở lên, và việc xây dựng hình người Kim Diệu Thạch là việc cấp bách hiện tại của ta.
Nhưng nếu như ý nghĩ của ta là khả thi, vậy mặc dù hình người Kim Diệu Thạch không có hoàn thành, nhưng phỏng chừng cũng có thể dung nạp nhiều thêm ý chí tông sư.”
“Còn nếu như không thể thì..."
Lục Thánh bưng chén canh trong tay chậm rãi uống một ngụm, đôi mắt hắn trở nên sắc bén.
"Vậy ta cũng chỉ đi hấp thu ký ức của tông sư bình thường, tạm thời không cần đi quan tâm ý chí tông sư nữa."
Sau khi thập toàn võ đạo của Lục Thánh đạt tới hình thái thứ hai, trong đầu hắn liền có một cái ý nghĩ mơ hồ.
Sau hai lần leo tháp tiếp theo và giao thủ với hình chiếu ý chí tông sư của Võ Thánh, ý tưởng này của hắn dần dần trở nên rõ ràng.
Kỳ thật Lục Thánh đã nghĩ tới một biện pháp giải quyết rất đơn giản, đó chính là hắn sẽ ngưng tụ ra một loại ý chí tông sư mạnh hơn vượt qua cấp 11 để áp đảo tất cả ý chí tông sư khác và nó sẽ là tông sư đạo của hắn.
Lục Thánh trực tiếp đem loại tông sư đạo này đặt tên là "Thập Toàn Võ Đạo".
Ta sẽ quét ngang chư giới, hoành tảo vô địch!
Thập toàn võ đạo, hoàn mỹ vô khuyết, hải nạp bách xuyên, bao hàm toàn diện, không gì không có!
Đây là cực hạn chân chính của võ đạo!
Nếu như có thể ngưng tụ ra loại tông sư đạo kia, vậy Lục Thánh thật sự có thể làm được chuyện kinh khủng này.
Vấn đề mạnh yếu, cân bằng đều không thành vấn đề. Bởi vì bất kể là ý chí tông sư của cường giả cấp 11 Vương Hà, hay là ý chí tông sư của Thạch Ngụy và Triệu Lãnh Tuyền cũng đều sẽ nằm trong phạm vi bao quát của thập toàn võ đạo.
Tựa như một cái thùng gỗ có dài có ngắn, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc sử dụng thùng gỗ.
Vì ước vọng lớn lao này nên Lục Thánh mới cao điệu như thế, hắn muốn quét ngang toàn bộ bảy cơ sở Thánh võ đại.
Lục Thánh không làm cho người khác xem mà hắn muốn làm cho chính mình xem.
Lục Thánh muốn thông qua việc đánh bại nhiều vị Võ Thánh tại thời kỳ tông sư để bồi dưỡng một loại tông sư đạo siêu phàm nhập thánh, tuyệt đối khống chế, hướng tới vô địch chi thế!
Tuy rằng chuyện này có chút mơ hồ, nhưng kỳ thật là do Lục Thánh đưa ra thập toàn võ đạo quá mức khó làm, ngay cả chính hắn cũng không có lòng tự tin mình có thể làm được.
Vì thế hắn mới muốn thông qua phương thức quét ngang tất cả cường giả tại tông sư cảnh để tăng cường lòng tự tin của mình.
Khi loại tự tin này tích lũy đến một cực hạn thì nói không chừng Lục Thánh thật sự có thể biến không thành có.
Lục Thánh nhẹ nhàng đặt đũa xuống bàn ăn, ánh mắt hắn tràn đầy quyết tâm.
Cũng không phải là ta muốn trang bức, mà là do có một số việc buộc ta phải trang bức!
…
Sau khi kết thúc bữa cơm trưa, Lục Thánh lại tiếp tục tới trạm tiếp theo, đó chính là Thánh Võ Đại thứ hai.
Không ngờ lần này Lục Thánh lại gặp phải một chút "trở ngại".
Tại bên ngoài tháp Võ Thánh của Thánh Võ Đại thứ hai, một đám nam sinh chặn lại trước cửa ra vào, bọn hắn nhìn Lục Thánh đến mà như lâm đại địch.
Cầm đầu đám sinh viên này là một nam thanh niên hơn hai mươi tuổi, tóc đen để ngang tai, ánh mắt hiện ra màu lam băng quỷ dị, làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ quái tà dị.
Nam thanh niên cầm trong tay một thanh trường đao màu đen, lúc này lưỡi đao đã ra khỏi vỏ.