“Ngươi là Đại ma vương Lục Thánh của Thánh Võ Đại thứ bảy đúng không?” nam thanh niên mang sắc mặt bất thiện hỏi Lục Thánh, ánh mắt rất lạnh lùng. “Ngươi có biết nơi này là địa phương nào không?
Lục Thánh nhìn xem Tháp Võ Thánh nguy nga trước mặt, cảm nhận được khí tức càng thêm bàng bạc và cổ xưa hơn nhiều so với năm tòa Tháp Võ Thánh mà hắn đã trải qua trước đó.
Sau đó ánh mắt Lục Thánh dừng lại trên người nam thanh niên nói: “Ta chính là vì leo tháp Võ Thánh mà đến, vậy ngươi nói xem ta có biết đây là đâu hay không?”
Nam thanh niên lập tức dữ nói: “Ta thấy ngươi một chút cũng không biết.”
“Thánh Võ Đại thứ nhất và thứ hai có người sáng lập chính là hai vị võ đạo Thánh giả sinh ra sớm nhất tại Long quốc chúng ta.”
“Bất luận là lịch sử hay là nội tình thì cũng không phải những Thánh Võ Đại sau này của các ngươi có khả năng so sánh.”
“Ngươi muốn nhất cử thành danh chấn kinh thiên hạ thì cũng không ai ngăn cản ngươi. Nhưng nếu như muốn giẫm lên thể diện của Thánh Võ Đại thứ nhất và thứ hai để đi lên, vậy ngươi trước tiên phải hỏi đao trong tay ta có đáp ứng hay không."
Nam thanh niên vừa nói xong, trên người hắn liền có một cỗ khí thế cường đại bốc lên, có hàn phong lạnh thấu xương thổi qua, quanh thân hắn có chút băng sương hoa tuyết sinh ra.
“Ngươi muốn vào tháp thì phải giẫm lên thân thể của tất cả sinh viên tại Thánh Võ đại thứ hai chúng ta.” Nam thanh niên thần sắc ngưng trọng, hai tay cầm đao, từng chút một giơ lên đỉnh đầu. "Ta quên tự giới thiệu, ta gọi là Bạch Hoành Xuyên, Top 2 Thất Thánh bảng."
“Nghe nói ngươi là Võ Trạng Nguyên Đăng Long năm nay, ta lớn hơn ngươi hai tuổi và cũng là Võ Trạng Nguyên Đăng Long năm đó.”
Trong phút chốc, tất cả ánh mắt trong sân đều hội tụ trên người Lục Thánh.
Sắc mặt Lục Thánh vẫn bình tĩnh như cũ, hắn hướng về phía Bạch Hoành Xuyên từng bước một đi đến. Một cỗ khí tức đáng sợ khó có thể nói rõ từ trên người hắn tỏa ra.
Lục Thánh bình thản mở miệng nói: "Nếu ta cùng tuổi với ngươi thì ngươi chỉ có thể làm Võ bảng nhãn.”
Nói xong Lục Thánh lập tức đánh ra một quyền. Ở trước nắm đấm của hắn giống như bị nhiệt độ cao thiêu đốt, không khí hiện ra hiệu ứng thị giác vặn vẹo.
Đây là sự thể hiện lực lượng cường đại ngưng tụ đến cực hạn.
Nam thanh niên tóc đen tên Bạch Hoành Xuyên kia hiển nhiên cũng cảm giác được một quyền này rất khủng bố, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, cắn răng hung hăng bổ về phía Lục Thánh một đao.
Trường đao màu đen có tốc độ cực nhanh, chung quanh thân đao hiện lên một lượng lớn bông tuyết màu trắng, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống.
Vào mùa hè rất nhiều người đều mặc áo thun ngắn tay, lúc này bọn họ thật sự bị lạnh đến nổi da gà.
"Không hổ là top 2 Thất Thánh bảng, Bạch Hoành Xuyên khống chế nguyên tố sợ là đã đạt tới cấp ba, đao pháp cũng đã đột phá nhập vi cảnh." Có người kinh hãi nói ra.
Trước đây bọn họ chỉ biết ba người đứng đầu Thất Thánh bảng rất mạnh, nhưng không nghĩ tới lại có thể mạnh đến trình độ này.
Rất nhiều người đối mặt với một đao này thậm chí ngay cả dũng khí đối mặt cũng không có. Chênh lệch giữa người với người thật sự quá lớn.
Nhưng mà dưới nắm đấm của Lục Thánh tất cả đều dễ vỡ như mảnh giấy vụn.
Những bông tuyết băng hàn lạnh thấu xương kia còn chưa kịp rơi xuống trên người Lục Thánh thì đã bị khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể hắn phát ra nhiệt độ làm cho bốc hơi.
Lục Thánh chỉ đánh ra một quyền bình thường, nhưng do quyền pháp của hắn đã đạt tới chưởng khống cảnh đại viên mãn, cộng thêm giá trị khí huyết khổng lồ vượt xa võ giả cấp sáu bình thường, kèm với phát lực hằng tinh gia tăng lực lượng.
Một quyền này của Lục Thánh thế như chẻ tre, trước mặt Bạch Hoành Xuyên xuất hiện một vùng quỹ tích chân không lấy nắm đấm của Lục Thánh làm trung tâm mà mắt thường có thể thấy được.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Băng tuyết bám trên trường đao màu đen của Bạch Hoành Xuyên trực tiếp vỡ ra, y như là bị một cỗ lực vô hình đánh trúng chính diện, Bạch Hoành Xuyên gần như ngay cả đao cũng không cầm vững.
“Đáng chết, tại sao hắn lại mạnh như vậy?” Bạch Hoành Xuyên hoảng sợ tự hỏi.
Rõ ràng Lục Thánh ngay cả cương khí cũng không dùng, mà hiện tại bảy cơ sở Thánh võ đại ai còn không biết Đại ma vương Lục Thánh có một thân cương khí màu vàng bá đạo tuyệt luân.
Sau cấp năm thì cương khí mới là thủ đoạn công kích cường đại nhất của võ giả. Nhưng lúc này Lục Thánh lại không dùng cương khí mà liền có thể bức bách Bạch Hoành Xuyên như vậy.
Bà mẹ nó, hắn còn là người sao?
Hắn chính là tân sinh viên nhỏ hơn ta hai tuổi ư?
Bạch Hoành Xuyên biểu lộ vẻ mặt như thấy quỷ.
Hắn đột nhiên cắn răng một cái, trên người hắn mạnh mẽ dâng lên một cỗ khí thế kỳ dị.
Khi cỗ khí thế này xuất hiện, vẻ mặt Bạch Hoành Xuyên lập tức trở nên lạnh lẽo, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, đồng tử của hắn bắn ra một đạo hào quang băng lam.
“Ý chí tông sư!”
Xung quanh đều là sinh viên của Thánh Võ Đại nên rất tinh mắt, vừa nhìn liền nhận ra dị biến trên người Bạch Hoành Xuyên.
"Mặc dù chỉ có một tia nhưng cũng đã chính thức là ý chí tông sư."
Chỉ bằng điểm này Bạch Hoành Xuyên cũng liền dẫn trước đám bạn cùng lứa tuổi không biết bao nhiêu bước. Trong vòng mười năm Bạch Hoành Xuyên tất sẽ đột phá tông sư!
Một ít sinh viên cũ của Thánh Võ Đại sau khi đạt tới cấp sáu và bắt đầu tìm kiếm tông sư chi lộ đều nhao nhao động dung. Điều này làm cho bọn họ kinh ngạc bởi vì đó là thứ mà bọn họ mơ ước.
Trong bảy cơ sở Thánh Võ Đại hàng năm có thể sinh ra bao nhiêu vị võ giả cấp sáu? Mà trong đám võ giả sáu cấp này có mấy người có thể thành tựu tông sư?
Cửa ải sáu cấp thăng lên cấp bảy đã kẹt chết không biết bao nhiêu người đã từng được mọi người khen ngợi là thiên tài. Nhưng Bạch Hoành Xuyên vậy mà đã bước một chân vào bậc cửa tông sư cấp bảy!