“Chiếu tướng! He he he he......” Ông lão mặc áo ba lỗ màu đỏ thi triển một chiêu tuyệt sát, hoàn toàn đánh tan linh quang như có như không trong đầu Lục Thánh.
Lục Thánh lắc đầu rời khỏi bàn cờ. Đi thêm vài bước nữa hắn bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm mê người.
Bánh rán lúc trước đã sớm tiêu hóa sạch sẽ trong bụng nên Lục Thánh có chút đói bụng.
Theo mùi thơm tìm tới hắn nhìn thấy một cửa hàng nhỏ treo bảng hiệu quán mì.
Lục Thánh nhìn chằm chằm bảng hiệu của cửa tiệm một hồi, rồi đi vào trong cửa hàng tìm chỗ ngồi xuống, gọi ông chủ đưa ra một tô mì sốt tương.
“Có muốn cay không?”
“Một chút đi.”
Chủ quán mì là một đôi vợ chồng, ông chủ là một người đàn ông trung niên tướng mạo hàm hậu.
Lục Thánh rút ra mấy tờ khăn giấy lau chùi trên bàn đầy dầu mỡ, đưa mắt nhìn xem hai đứa bé tầm bảy, tám tuổi đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế xem TV.
Trong chiếc TV cũ kỹ đang phát sóng một bộ phim hoạt hình siêu nhân đặc chiến đánh nhau với quái thú.
“Ngồi xa một chút đi, coi chừng hỏng mắt đó.” Người phụ nữ vừa dọn dẹp bàn vừa quát hai đứa bé, rồi nàng liền bưng bát đũa vội vã đi vào bếp.
Lục Thánh nhớ tới mẹ Trịnh Ngọc Phân của mình, hắn tính toán sẽ tìm thời gian về nhà một chuyến.
Sau khi quét ngang bảy cơ sở Thánh võ đại, kiếp sống đại học của Lục Thánh cũng đã gần như kết thúc thật sự quá nhanh.
“Đến rồi.”
Lúc này ông chủ bưng tới tô mì của Lục Thánh, còn đưa cho hắn một chén canh cải thìa pha nước sôi.
Lục Thánh nói một tiếng cám ơn, nhìn xem trước mặt tô mì sốt tương lớn nóng hôi hổi mà linh quang đã mất đi trong đầu hắn rốt cục lại lần nữa bắn ra.
“Thì ra là thế.” Lục Thánh mỉm cười, trong mắt mang theo vài phần vui sướng. “Thập toàn tông sư đạo là thập toàn thập mỹ, hoàn mỹ vô khuyết, cho nên…”
Lục Thánh dùng đũa gắp một bó mì lớn nhét vào trong miệng, trong lòng hắn đã đem hình dáng cơ bản của Thập toàn tông sư đạo chỉnh ra.
“Tông sư đạo của ta chắc hẳn là hình tròn, vì hình tròn là hình dạng hoàn mỹ nhất, hoàn toàn phù hợp với lý niệm Thập toàn tông sư đạo.”
Vạn sự khởi đầu nan, Lục Thánh bước ra được bước đầu tiên cho nên hắn cảm thấy mình đã sắp thành công, tâm tình của hắn lập tức tốt hơn rất nhiều, ngay cả khẩu vị cũng ngon hơn.
Lục Thánh ăn rào rào hai ngụm đã ăn sạch mì trong tô, hắn quyết định gọi thêm năm tô mì nữa.
Suy nghĩ một chút Lục Thánh dứt khoát ghi nhớ quán mì này.
“Anh bạn, ngươi là người luyện võ à?” Ông chủ hỏi thăm.
Lục Thánh cũng không kinh ngạc.
"Ngươi đừng thấy quán mì của ta nhỏ mà coi thường a, vì khách nhân đến ăn cũng không ít người là võ giả chính thức; thậm chí còn có đại võ sư cấp ba, cấp bốn, cũng thường xuyên chạy tới ăn, một lần liền ăn mười mấy hai mươi tô mì."
Lúc nói lời này trên khuôn mặt đôn hậu của ông chủ lộ ra vài phần thần thái kiêu ngạo.
“Quả thật ăn rất ngon!” Lục Thánh mỉm cười gật đầu, một chút khích lệ của mình cũng không keo kiệt. “Sau này ta rảnh rỗi cũng sẽ thường tới đây ăn mì.”
"Lần sau ngươi nhớ dẫn theo bạn gái đi cùng nhé." Lão bà của ông chủ tiệm mì trêu ghẹo Lục Thánh mà chen vào một câu, sau đó lại khen Lục Thánh: "Ngươi có bộ dạng tuấn tú nên chắc là trong trường học có không ít nữ sinh theo đuổi a."
Lục Thánh chỉ cười cười không nói gì.
Hai vợ chồng chủ tiệm mì tay chân lanh lẹ, làm việc rất nhanh, mì sợi của Lục Thánh được đưa lên từng tô một, trong mỗi tô còn có thêm một quả trứng ốp la màu vàng rực rỡ.
“Tặng ngươi đấy.” Ông chủ cười ha hả giải thích một câu.
Tâm tình của Lục Thánh càng ngày càng tốt, nhìn xem trứng ốp la tròn trịa liền cảm thấy rất đáng yêu.
Đây là lần đầu tiên hắn phát hiện hình tròn đúng là hình dạng tuyệt vời như thế.
“Siêu nhân dặc chiến, biến thân! Hình thái lửa giận!” Lúc này hai đứa bé đang ngồi trên ghế xem ti vi đột nhiên đứng lên, thi triển từng động tác với màn hình TV.
Lục Thánh nhìn lướt qua bộ phim hoạt hình siêu nhân đánh quái thú kia, lúc này nó đã chiếu đến phần cuối của tập phim.
Siêu nhân mặc chiến phục đưa tay xoay nút thắt ở giữa đai lưng, toàn thân phát ra hào quang. Hắn từ bộ dáng vốn bình thường không có gì đặc biệt đã biến hình thành người toàn thân hỏa diễm quấn quanh, trang phục chiến đấu trên người hắn cũng biến thành màu đỏ.
"Ya ya ya! Ma tiên thú, ngươi xong đời rồi! Siêu nhân đặc chiến tại hình thái lửa giận là mạnh nhất!" Một đứa bé kêu lên, âm thanh vừa cao vừa sáng, so vớiđi thi đạt điểm tối đa còn hưng phấn hơn.
Đứa bé bên cạnh ngay lập tức phản bác: "Ai nói với ngươi a? Siêu nhân đặc chiến hình thái băng sương mới là mạnh nhất!"
“Hình thái lửa giận!”
“Hình thái băng sương!”
Hai đứa bé cứ như vậy mà cãi nhau với TV, cho đến khi người phụ nữ chủ tiệm đi tới quát lên hai câu thì cả hai mới thành thật ngồi xuống lần nữa.
Lục Thánh lúc này đã ngây ngẩn cả người. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm hình ảnh hoạt hình trên TV, trong đầu hắn không ngừng chiếuđi chiếu lại cảnh tượng vị siêu nhân đưa tay xoay đai lưng biến thân vừa rồi.
"Lửa giận... Băng Sương... Chuyển đổi trạng thái..."
Từng đạo linh quang trong đầu Lục Thánh phun ra nhảy loạn khắp nơi, hắn vội vàng tìm kiếm một cái đột phá khẩu.