Chương 404: Tổ Chức Phản Thế Giới
Chương 404: Tổ Chức Phản Thế GiớiChương 404: Tổ Chức Phản Thế Giới
Hơn một giờ sau, một chiếc xe tải chở đầy vật liệu xây dựng dừng lại trước cửa khách sạn cao cấp nhất thành phố Bạch Hà.
“Đi thong thả nha!”
Đưa mắt tiễn ba người Lục Thánh đi vào khách sạn, rồi tài xế xe vận tải vui vẻ lấy ra đồng hồ kim cương hung hăng lau trên người hai cái, sau đó tỉ mỉ đánh giá.
"Có thể ở được khách sạn tốt như vậy thì hẳn là cho ta đồ thật rồi."
“Coi như là giả nhưng bán đi cũng tuyệt đối có thể kiếm về tiền chuyến xe này! He he he......”
Lục Thánh mang theo hai cha con đi vào đại sảnh khách sạn rồi đi vào thang máy.
Ba người đi thẳng lên trên, trước tiên đi tới phòng tổng thống tại tầng cao nhất, sau đó dùng thẻ phòng khách sạn lấy được từ trên người nam nhân mặc âu phục trắng để mở phòng, rồi hắn thả hai cha con xuống và để lại một câu: "Chờ đây nhé".
Vài phút sau Lục Thánh lại xuất hiện trong phòng, nhưng trong tay hắn đã có thêm một cái ly màu vàng nhạt nhìn qua có chút giống nước tăng lực.
“Uống đi."
Trong lời nói của Lục Thánh mang theo sự cường thế không thể cự tuyệt.
Lúc này nam nhân trung niên bởi vì mất máu quá nhiều mà sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy.
Hắn uống một hơi hết ly nước này, chỉ qua vài giây hắn lập tức cảm giác trong cơ thể mình có từng trận nhiệt lưu xông lên, thân thể lập tức có lực lượng.
“Đây là thuốc gì?” Nam nhân trung niên mang vẻ mặt ngạc nhiên, nhịn không được mở miệng hỏi.
“Mặc kệ là thuốc gì, dù sao nó có tác dụng đối với ngươi. Ngươi ngủ một giấc rồi ngày mai sẽ tốt lại.” Lục Thánh ngồi trên sô pha, cầm lấy đồ vật vụn vặt lấy được từ trên người nam nhân mặc âu phục trắng, vừa xem xét vừa thuận miệng trả lời.
Kỳ thật sau khi Lục Thánh đạt tới Bất Hủ kim thân giai đoạn hai viên mãn, trong bồn tắm vẫn còn sót lại một chút Kim Long Tiên. Nhưng dù chỉ một chút và pha loãng ra hơn nửa ly nước, đối với nam nhân trung niên chỉ là người bình thường mà nói đã đủ để đem thương thế trên người hắn khép lại nhiều lần.
Chứng minh thư, ví tiền, một chiếc nhẫn màu vàng nhạt nhìn qua bình thường không có gì lạ, cộng thêm thẻ phòng khách sạn.
Đây chính là toàn bộ đồ vật trên người nam nhân mặc âu phục trắng.
Lục Thánh cầm lấy chứng minh thư nhìn lướt qua rồi vứt đi, vì ai biết được nó là thật hay giả.
Chủ yếu vẫn là chiếc nhẫn kia, dĩ nhiên là dùng mật kim tỉnh khiết để chế tạo. Cầm trong tay rất nhẹ vì nó nặng không tới mấy gram, nhưng giá trị chân chính của nó phỏng chừng có thể mua lại toàn bộ khách sạn này.
Trong chiếc nhẫn còn cất giấu một chút ấn ký tinh thần lực đặc thù, Lục Thánh liếc mắt một cái liền xóa đi, sau đó đem chiếc nhẫn đeo thử trên ngón tay tay phải.
Lục Thánh thuận miệng hỏi nam nhân trung niên: "Tên kia có thân phận gì ngươi có biết không?"
Sau khi thân thể khôi phục không ít, nam nhân trung niên đang nhỏ giọng nói chuyện với con gái mình thì nghe được câu hỏi của Lục Thánh mà hơi ngẩn ra, rồi bất chợt biểu tình trở nên nghiêm túc.
“Tiểu Mễ, ngươi đi qua một bên để ta nói chuyện với chú một lát. Nam nhân trung niên cúi đầu dặn dò cô bé.
Cô bé ngoan ngoãn gật đầu và nhìn Lục Thánh một cái, sau đó nhanh chóng chạy về phía tủ đồ ăn vặt ở xa xa, phỏng chừng nàng đã rất đói bụng.
Đưa mắt nhìn con gái chạy đi chỗ khác, lúc này nam nhân trung niên mới quay đầu nói với Lục Thánh: "Tên mặc âu phục trắng kia là tông ấn thứ chín của tổ chức Hoàn Ấn, chuyên môn tới tìm vị trí mỏ Mật Kim.”
"Hoàn Ấn là cái gì?" Lục Thánh nhớ tới lúc trước tên nam nhân mặc âu phục trắng kia đã nói với hắn nên bổ sung: "Còn có Ám Tinh nữa. Ngươi giải thích hết đi.”
"Hoàn Ấn và Ám Tinh đều là hai tổ chức bí ẩn trên thế giới, mục đích không rõ, nhưng các quốc gia trên thế giới đều có hình dáng hoạt động của bọn hắn.”
“Trong hai tổ chức này có rất nhiều cao thủ. Ví dụ như trong Hoàn Ấn, Tông Ấn có cấp bậc Võ Đạo tông sư là không ít.”
“Nghe nói phía trên còn có Vương Ấn càng mạnh hơn, thậm chí có cả Thần Ấn” Lục Thánh đại khái hiểu rõ một chút, hắn cũng không quá kinh ngạc.
Võ đạo thời đại hưng vinh, quang minh cực thịnh, lực lượng âm u tự nhiên sẽ không nhỏ yếu.
Thực lực võ đạo nuôi dưỡng dã tâm của con người, cho nên sẽ luôn luôn có một bộ phận người mưu toan chống lại lực lượng chủ lưu của thế giới.
"Trở về tiến vào không gian mộng cảnh ta sẽ tra một chút xem sao."
Lục Thánh rất nhanh liền mất đi hứng thú đối với cái tổ chức Hoàn Ấn kia, hắn hiện tại đang nghĩ cách làm thế nào mau chóng đem hai cha con phiền toái này xử lý cho thích đáng.
Hành hiệp trượng nghĩa là loại chuyện quá là phiền toái. Cũng không phải ngươi giúp đỡ giải quyết địch nhân trước mắt người ta là được, vì ngươi không thể bảo đảm về sau người ta không còn xảy ra chuyện gì.
Mà làm chuyện tốt không thể làm một nửa, mà phải nhẫn nại giải quyết hậu quả cho người ta.
Nhưng tinh thần chính nghĩa của Lục Thánh không nhiều lắm, chỉ là đủ dùng mà thôi.
Hắn thề rằng nếu như lần sau còn gặp phải chuyện tương tự thì hắn tuyệt đối không thể ra tay nữa.
Nhưng mà lần sau ai có thể nói chính xác đây?
“Vậy kế tiếp ngươi định làm gì?“ Lục Thánh hỏi.
Nam nhân trung niên nhìn về phía cô bé đang ngồi trên thảm ôm một gói khoai tây chiên yên lặng gặm ăn, cười khổ lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết, cứ đi một bước tính một bước thôi."
Tuy rằng hắn rất muốn nhờ người trẻ tuổi thần bí mà lại vô cùng cường đại trước mặt hỗ trợ, nhưng nam nhân trung niên không dám mở miệng.
Lục Thánh có thể từ trong tay nam nhân mặc âu phục trắng cứu cha con hắn là đã xem như nhân chí nghĩa tẫn.
Hơn nữa từ tướng mạo của Lục Thánh mà xem thì cũng không giống loại người dễ nói chuyện.