Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 411 - Chương 411: Lục Thánh Tới

Chương 411: Lục Thánh Tới Chương 411: Lục Thánh TớiChương 411: Lục Thánh Tới

"Ta nghe cha ta nói Võ Thánh đại nhân khảo nghiệm đối với Lục Thánh chính là không thể tham gia đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc. Một khi Lục Thánh tham gia thì khảo nghiệm của hắn liền coi như thất bại." Nữ sinh giải thích.

"Đây mà là khảo nghiệm à?" Vẻ mặt Trần Ý Huyền khó hiểu, nói ra."Đây là cố ý áp chế mũi nhọn của Lục Thánh thì có! Mà cũng không cần làm như vậy a!"

"Tâm tư của Võ Thánh há chúng ta có thể đo lường được! Nếu như ngài đã làm như vậy thì tự nhiên là có thâm ý của ngài."

Trần Ý Huyền thở dài một tiếng, mang vẻ mặt tiếc nuối nói: "Thật sự là đáng tiếc! Hai năm trước cặp song tử tỉnh của võ quán Cực Đạo quét ngang cả bảy cơ sở Thánh võ đại, đánh cho toàn bộ sinh viên của Thánh võ đại tham gia đại hội võ đạo không còn mặt mũi. Ta nghe nói hai năm qua võ quán Siêu Việt cũng sinh ra một vị 'Thánh Miêu' nổi danh có một không hai."

"Ta vốn còn nghĩ lần này có thể dựa vào Lục Thánh đánh trở về danh tiếng, nhưng lần này chúng ta vẫn phải bị ngược đãi thêm một lần nữa."

Trần Ý Huyền có chút buồn bực ném đôi đũa xuống bàn.

"Chúng ta đều sắp tốt nghiệp rồi mà, không sao đâu." Nữ sinh nhẹ nhàng cầm tay Trần Ý Huyền, ôn nhu an ủi."Bị ngược đãi riết thì sẽ thành quen thôi mà."

"Đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc sao?"

Lục Thánh nhìn xem điện thoại di động, trên màn hình là email của trường học vừa mới gửi tới.

Email thông báo cho hắn là ba ngày sau lúc tám giờ sáng đi tới cổng trường tập hợp, để tham gia đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc. Nếu như hắn đến muộn hay không đi thì liền coi như chủ động bỏ quyền tham gia đại hội võ đạo lần này.

Lục Thánh vô cùng hoài nghỉ câu cuối cùng là đặc biệt viết cho hắn nhìn xem.

Trường học sẽ để mặc cho sinh viên cũ cường giả không đi tham gia sao?

Dù cứng rắn kéo đi cũng đều phải kéo mới đúng! kính thủy tỉnh hắn có thể nhìn thấy rõ ràng bên ngoài sân ký túc xá của mình đang có mấy bóng dáng lén lút dạo quanh.

Những người này đã xuất hiện từ ngày Lục Thánh trở lại trường, đó là đám người của hội sinh viên, phỏng chừng tám phần mười là do trường học phái tới.

Thay vì nói là theo dõi Lục Thánh, càng không bằng nói là nhìn xem hắn rốt cuộc có đi ra ngoài để thực hiện một nhiệm vụ giết ai đó hay không.

"Ngươi không muốn ta đi đường khác sao?" Lục Thánh xoay người nhìn xem bức tranh chữ treo trên vách tường, thản nhiên nói."Nhưng con đường mà Lục Thánh ta muốn đi há có thể để cho người khác có khả năng chỉ phối!"

"Thánh võ đại không được, Võ Thánh cũng không được!"

Lục Thánh nhìn xem tháp Võ Thánh nguy nga bất động, lằng lặng đứng đó.

Rồi hắn khoanh chân ngồi xuống, tiện tay cầm lấy một mảnh vải nhẹ nhàng lau chùi Xích Tinh Long Văn Thương.

Ánh mắt Lục Thánh vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu.

Trên mặt bàn máy tính phía sau hắn đang liệt kê tất cả tin tức liên quan đến võ quán Cực Đạo và võ thánh Cực Đạo. ...

Ba ngày sau, tại cửa lớn của Thánh Võ Đại thứ bảy, một chiếc xe buýt đang dừng lại, rất nhiều sinh viên của đều vây quanh ở một bên.

Trần Ý Huyền cùng các cao thủ top 10 lão sinh bảng đứng xếp hàng trước cửa xe như là đang chờ đợi ai đó.

Đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc đã sắp bắt đầu, hôm nay chính là ngày khởi hành, sẽ có phó hiệu trưởng Triệu Khang Thái tự mình dẫn đội đi trước.

Tất cả mọi người có chút hưng phấn, bởi vì bọn họ rất rõ ràng Thánh Võ Đại thứ bảy lần này đã sinh ra một vị nhân vật kinh thiên động địa.

"Đại ma vương xuất chỉnh, đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc lần này Thánh Võ Đại thứ bảy chúng ta sẽ triệt để rửa sạch sỉ nhục trước đây, đại chấn hùng phong!"

"Ta thật sự nghĩ không ra lý do để thua. Ta đã không thể chờ đợi được mà muốn nhìn thấy cảnh Lục Thánh bóp nát đám đệ tử của các võ quán. Đáng tiếc là ta không thể đi theo xem trực tiếp tại đấu trường."

"Không có việc gì vì đã có truyền hình trực tiếp. Đến lúc đó xem truyền hình trực tiếp là được rồi." Nghe thấy đông đảo sinh viên nghị luận bên tai, Trần Ý Huyền đứng trong đám người âm thầm cười khổ, bởi vì những sinh viên này hiển nhiên không biết Lục Thánh căn bản sẽ không tới.

So với đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc hai năm một lần, truyền thừa của Võ Thánh tất nhiên sẽ quan trọng hơn nhiều. Kẻ ngốc cũng biết nên chọn như thế nào.

"Đổi lại là ta thì ta cũng sẽ nguyện ý không đi tham gia đại hội võ đạo, dù sao có đi tới đó cũng sẽ bị đánh." Trần Ý Huyền thầm nghĩ.

Hắn còn đặc biệt nhìn thoáng qua phó hiệu trưởng Triệu Khang Thái đang dẫn đội.

Triệu Khang Thái mang thần sắc rất bình thường, trên mặt hắn căn bản không nhìn thấy bất kỳ cảm xúc lo lắng nào.

Tuy rằng thỉnh thoảng Triệu Khang Thái sẽ cúi đầu nhìn đồng hồ một chút, nhưng Trần Ý Huyền cảm thấy Triệu Khang Thái càng giống như vội vã muốn xuất phát.

Lục Thánh tuyệt đối sẽ không...

Ý niệm của Trần Ý Huyền còn chưa chuyển xong thì chợt nghe thấy trong đám người vang lên từng trận xôn xao xen lẫn âm thanh hoan hô.

Bầy cừu tản ra cho mãnh hổ xuất hành!

Một nam thanh niên tuấn tú có dáng người cao ngất, tư thái tùy ý từ trong đám người đi ra, trong tay hắn mang theo một cái túi binh khí vô cùng đơn giản.

Ngoại trừ Lục Thánh thì còn có thể là ai?

"Xin lỗi đã tới trễ."

Trần Ý Huyền theo bản năng sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn xem Triệu Khang Thái.

Hắn nhìn thấy Triệu Khang Thái vừa rồi còn mang thần sắc thoải mái, nhưng sau khi nhìn thấy Lục Thánh xuất hiện thì sắc mặt Triệu Khang Thái lập tức trở nên phức tạp.

Đó là một loại ngoài ý muốn nói không nên lời, còn bao hàm cả sự thất vọng nồng đậm.
Bình Luận (0)
Comment