Chương 413: Áp Bách Sẽ Chỉ Làm Ta Mạnh Hơn!
Chương 413: Áp Bách Sẽ Chỉ Làm Ta Mạnh Hơn!Chương 413: Áp Bách Sẽ Chỉ Làm Ta Mạnh Hơn!
Điều Lục Thánh càng để ý chính là ý chí võ đạo cấp đại tông sư.
Tuy rằng hắn ở trong không gian mộng cảnh đạt được không ít ý chí đại tông sư, nhưng Lục Thánh chỉ nhìn thấy ánh sáng của chúng lúc tàn lụi, chứ không có duyên nhìn thấy ánh sáng của chúng lúc toàn thịnh.
"Thể chất đại tông sư phối hợp ý chí võ đạo đại tông sư, phát huy ra lực lượng cũng không phải đơn giản chỉ là 1+1."
Cho tới bây giờ Lục Thánh cũng chưa từng cảm thụ qua thực lực của đại tông sư chân chính.
Zombie cấp đại tông sư trong không gian mộng cảnh quá không có tính đại biểu.
Tuy rằng Lục Thánh hiện tại giết tông sư như giết gà, nhưng chênh lệch giữa cấp bảy và cấp tám so với cấp sáu đến cấp bảy còn lớn hơn nhiều.
"Nếu có cơ hội thì ta nhất định phải đi cảm thụ một chút."
Nếu như đã không thể tránh khỏi việc đối kháng cùng Võ Thánh, vậy Lục Thánh hiện tại liền bắt đầu làm chuẩn bị.
Hắn ngay cả tông sư cảnh cũng còn chưa tới, nếu như Võ Thánh muốn giết hắn thì tuyệt đối không thể tự mình ra tay, do đó Võ Thánh sẽ chỉ phái ra đại tông sư.
Cho nên Lục Thánh trước mắt giả tưởng đối thủ có thực lực đại tông sư cấp 8. Nhưng cho dù đại tông sư cấp 8 có mạnh bao nhiêu đi nữa thì nhất định sẽ đánh không chết được hắn.
Mà hết thảy mọi cách đều không thể nào đánh bại Lục Thánh sẽ chỉ làm cho hắn trở nên càng mạnh hơn, sớm muộn gì hắn cũng có thể đem đầu của Võ Thánh vặn xuống làm đá kê chân.
Võ Thánh giống như là một gốc đại thụ chọc trời, cành lá sum xuê, rễ cây phát triển. Nhưng cây to thì đón gió, thế lực càng mạnh sẽ liên lụy càng nhiều phiền toái.
"Chuyện mà ngay cả Võ Thánh cũng không thể giải quyết được thì coi như là Võ Thánh cũng sẽ bị khổ tâm muốn chết." Lục Thánh âm thầm suy nghĩ trong lòng."Chờ sau khi ta đột phá Võ Thánh, ta nhất định sẽ không đem thế lực dưới trướng trở nên mập mạp khổng lồ như thế. Nếu phát hiện tai họa ngầm thì ta trước tiên sẽ ra tay ấn chết, đem nguy cơ bóp chết ở trong nôi."
Luc Thánh nhuec hồi lai tỉnh thần. nhát hiên lão eư dẫn đâi vẫn còn đang nói lải nhải.
Lục Thánh cũng không biết hắn lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy.
Hắn kéo rèm lại rồi tiến vào giấc mộng đẹp. ...
"Đến Tích Vân Sơn rồi, mọi người có thể xuống xe."
Khi Lục Thánh tỉnh dậy thì phát hiện xe buýt đã dừng lại.
Hắn là người đầu tiên từ trên xe bước xuống.
Nơi hắn đang đứng là dưới chân một ngọn núi, trên mặt đất đều là gạch đá màu xám, bốn phía đỗ rất nhiều xe, xa xa còn có siêu thị và khách sạn.
Trước mặt Lục Thánh đang đứng lặng một cái sơn môn to lớn, trên sơn môn dùng sơn đỏ viết hai chữ Tích Vân.
Đằng sau sơn môn là một cái thềm đá rộng rãi hướng lên trên núi.
"Đoàn hữu phía sau mau chóng đuổi theo ta. Trên núi phong cảnh rất tốt, có di chỉ Võ Thánh, thiên binh tạo vật, ..." Một vị hướng dẫn viên du lịch trẻ tuổi giơ loa lớn tiếng nói.
Trước mặt hắn ta là một đám du khách đội mũ du lịch màu đỏ, tràng diện hoàn toàn giống như một chuyến du lịch.
Nơi đây vốn là khu du lịch, trước khi đến Lục Thánh đã tra tư liệu về Tích Vân Sơn.
Tích Vân Sơn còn có tên khác là Võ Thánh Sơn. Lúc trước vị Võ Thánh thứ nhất của Long quốc và cũng là cường giả đệ nhất thế giới chính là sinh ra ở Tích Vân Sơn, cho nên di chỉ Võ Thánh trên Tích Vân Sơn đã bị rất nhiều người xưng là Thánh Địa Võ Đạo.
Hàng năm đều có rất nhiều người đến tham quan hành hương, trong đó có không ít võ giả nước ngoài.
Lục Thánh hiện tại đang nhìn thấy trên quảng trường có một ít người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, thể trạng cường tráng.
Lúc này đám sinh viên của Thánh võ đại thứ bảy cũng đã đi tới, đoàn người thống nhất mặc võ đạo phục màu trắng có in tên trường mình, từng vị dáng người cao ngất, khí vũ hiên ngang, sau khi xuống xe liền khiến cho không ít người vây xem.
"Oa, là sinh viên của Thánh Võ Đại thứ bảy!
"Lúc trước ta còn nhìn thấy sinh viên của Thánh Võ Đại thứ sáu cùng thứ nhất, đoán chừng là bọn họ tới đây thi đấu, bởi vì hàng năm đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc đều cử hành tại Tích Vân Sơn." sao?
"Nằm mơ đi, đấu trường của đại hội võ đạo đặt ở đỉnh núi của Tích Vân Sơn, không có huy chương võ giả chính thức chứng minh thì căn bản vào không được. Nhưng mà Tích Vân Sơn có rất nhiều địa phương đều truyền hình trực tiếp đại hội võ đạo, cũng có thể coi như là xem tại đấu trường a."
Lúc này lão sư dẫn đội nhìn thấy mọi người đã đến đông đủ thì mở miệng nói: "Được rồi, kế tiếp chúng ta sẽ đi lên núi, các ngươi chú ý theo sát bước chân của ta."
Đám sinh viên gật đầu đáp ứng.
Lão sư dẫn đội lần này không nói nhảm nữa, thân hình hắn lóe lên một cái liền chạy tới bậc thang lên núi, đám sinh viên nhao nhao đuổi theo.
Tất cả bọn họ đều có thực lực võ giả cấp sáu, lúc này ai ai cũng khai hỏa toàn bộ tốc độ, đoàn người hóa thành từng đạo bóng trắng xông lên núi.
Các du khách bình thường leo núi chỉ cảm thấy hoa mắt, chỉ còn có thể nhìn thấy những bóng lưng màu trắng dần dần nhỏ di.
Ở trong mắt người bình thường, tràng diện này không thua gì hình ảnh trong phim, cả đám kinh hô không ngừng, liên tục cảm thán.
Lục Thánh cũng là một trong những bóng trắng đó, nhưng hắn lại bước đi rất tùy ý, tuy nhiên tốc độ của hắn vẫn nhanh đến mức dọa người, thậm chí hắn còn cảm thấy những người khác đều quá chậm.
Lục Thánh dứt khoát không đi theo dòng người mà một mình đi trước một bước.
Sau khi chạy mấy chục phút, lão sư dẫn đội dừng bước lại quay đầu đếm xem có ai bị tụt lại phía sau hay không.
Hắn nheo mắt đếm một lần, bỗng nhiên nhịn không được mở miệng hỏi: "Lục Thánh đâu rồi? Lục Thánh của trường chúng ta đi đâu rồi? Hắn không theo kịp chúng ta sao?"
Phía dưới có sinh viên cũ dừng lại uống nước, lau chùi tầng mồ hôi mỏng trên trán, kinh ngạc nói: "Lục Thánh tại hai mươi phút trước đã chạy qua ngươi rồi, lão sư không nhìn thấy sao?"
"Ách..."
Lão sư dẫn đội lập tức dừng lại, quay đầu nhìn xem thềm đá kéo dài thẳng lên núi mà một câu cũng nói không nên lời.....