Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 415 - Chương 415: Dị Tượng

Chương 415: Dị Tượng Chương 415: Dị TượngChương 415: Dị Tượng

"Cũng chính là đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc mới có thể xuất hiện thịnh cảnh như này, vì có quá nhiều vị tỉnh anh võ đạo, long phượng trong loài người hội tụ ở đây. So với mấy lần trước ta tham gia còn cường điệu hơn." Nam nhân tráng niên mang thần sắc động dung nói.

Đúng lúc này, đột nhiên có ba đạo tiếng rít dài chẳng phân biệt được trước sau đồng thời vang lên.

Ba tiếng rít dài này tựa như lợi kiếm xuyên qua hư không, sau khi vang lên chúng liền đem tất cả tiếng rít dài trước đó đè xuống.

Từng mảng lại từng mảng mây mù cuồn cuộn, hội tụ thành sóng triều, ở trong biển mây phát ra âm thanh rộng lớn ầm ầm như sóng lớn đập vào đá ngầm.

Đồng tử nam nhân tráng niên co rụt lại, thốt ra: "Sư muội, lần này ngươi có nhãn phúc rồi."

Nữ sinh tóc đuôi ngựa còn chưa hiểu được ý tứ của nam tử tráng niên thì giây tiếp theo đã thấy bên trong sóng mây cuồn cuộn, ba con cá voi màu trắng khổng lồ uy nghiêm hoàn toàn do mây mù tạo thành chậm rãi hiện ra.

Ba con cá voi to lớn màu trắng lần lượt xuất hiện tại ba bên đỉnh núi, khẽ mở miệng lớn thổi ra gợn sóng màu trắng mắt thường có thể thấy được.

Ô...

Ô...

Ô...

Ba đạo âm thanh hùng vĩ khó có thể nói thành lời, để cho người ta có một loại cảm giác mênh mông vô ngần.

Nữ sinh tóc đuôi ngựa đã hoàn toàn ngây người, mở to đôi mắt đẹp kinh ngạc nhìn lên đỉnh núi mây mù cuồn cuộn, tràng diện ba con cá voi to lớn hí vang.

Lúc này trên mặt nàng tràn ngập vẻ chấn động cùng cảm thán.

Ba tiếng rít dài liên miên không dứt, một tiếng cao hơn một tiếng, tiếng sau đè lên tiếng trước.

Ba con cá voi trắng đang không ngừng thét dài, đầu đuôi chập chờn, tạo thế chân vạc tranh phong với nhau.

"Đại lãng phách đá ngầm, bạch kình trường minh thanh! Loại dị tượng có quy cách cao nhất này vậy mà một hơi xuất hiện ba cái!" Nam nhân tráng niên không ngừng thán phục, còn phát ra âm thanh chậc chậc.

Nữ sinh tóc đuôi ngựa quay đầu lại, mang theo vẻ mặt khiếp sợ cùng tò mò hỏi: "Sư huynh, dị tượng quy cách cao nhất là có ý gì?"

"Khi anh tài võ đạo dưới ba mươi tuổi trùng kích Đăng Thiên Đạo của Võ Thánh Sơn, thiên tư trác tuyệt của bọn họ có thể ảnh hưởng tới khí cơ võ thánh, dẫn động dị tượng mây mù."

"Nhưng dị tượng này cũng có phân chia cao thấp, mạnh yếu. Mây mù hóa sóng chỉ là dạng bình thường nhất, cao hơn nữa chính là cảnh tượng hùng vĩ sóng lớn đập vào đá ngầm, cá voi hí vang."

"Người có thể dẫn động dị tượng như vậy sẽ đại biểu cho cái gì?" Nữ sinh tóc đuôi ngựa hỏi theo bản năng.

"Từ khi Võ Thánh Sơn xuất hiện tới nay, số người có thể dẫn động dị tượng bạch kình trường minh thanh không vượt qua 100 người, trong đó có hơn 20 vị là cường giả đại tông sư cấp 8 và bốn vị là Võ Thánh cấp 9." Nam nhân tráng niên giải thích, chỉ về phía đỉnh núi, thần sắc nghiêm túc hỏi: "Ngươi nói xem đó là ý vị như thế nào?"

"Điều này có nghĩa là trên đỉnh núi sẽ có ít nhất có ba vị trong tương lai có thể trở thành cường giả Võ Thánh cấp 9, là thiên chỉ kiêu tử chân chính!"

"A..." Nữ sinh tóc đuôi ngựa vừa hít vào vừa đưa tay che miệng mình."Sư huynh, ý của ngươi là đại hội võ đạo lần này có khả năng sinh ra ba... ba vị Võ Thánh sao?"

Nam nhân tráng niên trầm tư, nói: "Ta cũng không hề nói như vậy, bọn họ chỉ là có được Võ Thánh chỉ tư mà thôi, chứ cũng không phải tất thành Võ Thánh."

"Nhưng mà như vậy cũng quá kinh người rồi, bởi vì bọn họ dưới ba mươi tuổi mà đã có thể nhìn thấy hi vọng có thể đột phá Võ Thánh cảnh, còn những người khác thì ngay cả tia hy vọng này cũng không thấy đâu."

"A ha." Nữ sinh tóc đuôi ngựa giật mình một cái, sau đó sắc mặt nàng liền trở nên hưng phấn."Sư huynh, ta cũng muốn thử xem, nói không chừng ta cũng có thể gọi ra cá voi trắng a."

Nam nhân tráng niên gật đầu, cười nói: "Vậy ngươi thử xem đi, nhưng ngươi cũng không nên cố ý cưỡng cầu, vì không phải mỗi người xông lên Đăng Thiên Đạo đều có thể gọi ra được dị tượng, do chuyện này có liên quan đến khí huyết, hô hấp, khí cơ, ...."

"Sư huynh, ngươi thật đúng là dong dài." Nữ sinh tóc đuôi ngựa lười Thiên Đạo.

Vúttt!

Bên tai hai người đột nhiên vang lên tiếng gió sắc bén, giống như mũi tên nhọn xẹt ngang bầu trời phát ra âm thanh.

Âm thanh này là từ phía dưới núi truyền đến, từ xa đến gần.

Nữ sinh tóc đuôi ngựa và nam nhân tráng niên theo bản năng nhìn lại.

Bọn họ chỉ mới nhìn thoáng qua một cái thì đồng tử của hai người lập tức co rụt lại.

Chỉ thấy trên thềm đá mà lúc trước bọn họ đi qua đang có một đạo nhân ảnh nhanh chóng lao lên núi.

Tốc độ của đạo thân ảnh này thật sự quá nhanh, nhanh đến mức hai người căn bản không thể bắt được hình dáng cụ thể của đối phương, chỉ có thể nhìn thấy mây mù lượn lờ trên thầm đá không ngừng hướng ra hai bên, hiển lộ ra một đường chân không.

Một màn này giống như một cây kéo sắc bén cắt nhanh qua tấm vải trắng như tuyết vậy.

Vù...

Tựa như cuồng phong quá cảnh, hai người hoa mắt và cảm giác như có thứ gì đó lướt qua người mình.

Lúc quay đầu nhìn lại thì trên Đăng Thiên Đạo, đạo nhân ảnh kia đã như bão táp tiến vào, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Nữ sinh tóc đuôi ngựa mở to hai mắt, thần sắc chấn động lẩm bẩm nói: "Sư huynh... Người này có tốc độ quá nhanh..."

Chữ "nhanh" trong miệng nữ sinh còn chưa nói ra khỏi miệng thì đạo thân ảnh kia đã leo lên đỉnh núi.

Mây mù trên đỉnh núi lập tức di động ra xung quanh, một vòng mây trắng cực lớn trải ra bốn phía.

Sau đó có một đạo âm thanh giống như tiếng long ngâm hổ khiếu xông thẳng lên trời cao.

Sóng âm vô hình khuếch tán ra, dưới làn sóng âm thanh này biển mây mênh mông ầm ầm dậy sóng, mây mù sôi trào tụ hội lại với nhau.

Sau một khoảnh khắc ngắn ngủi, một cảnh tượng bàng bạc khó có thể tưởng tượng lặng lẽ hiện ra.

Mà nữ sinh tóc đuôi ngựa cùng nam nhân tráng niên sau khi nhìn thấy cảnh tượng này thì trong đầu bọn họ liền kêu ong một cái, rơi vào trạng thái
Bình Luận (0)
Comment