Chương 420: Đại Hội Võ Đạo Khai Mạc
Chương 420: Đại Hội Võ Đạo Khai MạcChương 420: Đại Hội Võ Đạo Khai Mạc
"Phiểền ngươi nhường đường."
Một nam nhân mặc áo long như gấu Bắc Cực, cái mũi đỏ bừng, lưng đeo máy quay phim đi tới bên cạnh Lục Thánh, cẩn thận nhắc nhở.
Lục Thánh rất sảng khoái đứng lên, nghiêng người.
"Cảm ơn, cảm ơn..."
Nam nhân khiêng máy quay liên tục nói lời cảm ơn, trong miệng phun ra một ngụm khí trắng.
Tại quãng trường trên đỉnh núi tất cả đều là cường giả võ đạo có khí huyết dư thừa, khí tràng cường đại, người bình thường như nam nhân mặc áo lông lẫn lộn ở trong đó thật giống như người đi nhầm vào rừng rậm nguyên thủy bị mãnh thú vây quanh, mỗi một bước đi đều nơm nớp lo sợ.
Cũng may Lục Thánh thoạt nhìn lạnh lùng nhưng vẫn là rất khách khí, thậm chí còn đứng ở một bên cùng nam nhân mặc áo lông nói chuyện phiếm.
"Toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp sao?"
"Đúng vậy, thiết bị lắp đặt cũng không còn nhiều lắm, phỏng chừng lát nữa đại hội võ đạo sẽ chính thức bắt đầu."
Nói tới đây, trên mặt nam nhân mặc áo lông lộ ra vài phần tiếc nuối, nói: "Chúng ta đi lên quá muộn, vừa mới nãy ta ở dưới chân núi còn có thể chứng kiến nơi này có kỳ quan xuất hiện, mây mù tụ thành một con cá voi, thật sự quá đồ sộ."
"Aiii, đáng tiếc là đuổi không kịp, sau khi đi lên cái gì cũng không có, chỉ có vài hình ảnh điện thoại di động chụp được."
Nói xong nam nhân mặc áo lông chủ động lấy điện thoại di động ra cho Lục Thánh xem.
Trong màn hình điện thoại di động là góc nhìn từ dưới chân núi, mây mù như sóng, cá voi hí vang, tràng diện cực kỳ chấn động, đồ sộ.
Lục Thánh cũng không nói gì, hắn nhìn lướt qua quãng trường trên đỉnh núi.
Từ sau khi hắn đi lên thì vẫn luôn có người lục tục đi lên, bao gồm đám sinh viên cũ của thánh võ đại thứ bảy bị hắn bỏ lại.
Hiện tại trên quãng trường đã hội tụ số người so với lúc trước còn nhiều gấp đôi.
"Nhiều người nhị vâv mà trang mêt noàv cá thể eo tài hết sao?" Lue Thánh thuận miệng hỏi.
Nam nhân mặc áo long lắp đặt máy quay xong, trả lời: "Một ngày khẳng định là so tài không hết, phỏng chừng phải hai đến ba ngày."
"Nhưng mà trên đỉnh núi cái gì cũng có, các ngươi lại có thể trạng tốt nên cũng không cần lo lắng."
"Cùng lắm thì xuống núi nghỉ ngơi, dù sao các ngươi di chuyển cũng rất nhanh."
"Chỉ khổ cho chúng ta thôi."
Quả thật các loại cơ sở hạ tầng xung quanh quảng trường luận võ trên đỉnh núi vẫn rất đầy đủ. Gồm nhà ăn, siêu thị, nhà vệ sinh, còn có cả chỗ ở.
Mặc dù so với dưới chân núi kém hơn một chút, nhưng cũng không kém bao nhiêu, hoàn toàn có thể thỏa mãn điều kiện sinh hoạt của người bình thường.
Cả hai đang tùy ý nói chuyện phiếm, bỗng nhiên nghe được phía trước truyền đến một giọng nói hùng hồn, tất cả mọi người đều yên lặng.
Trên đỉnh núi cuồng phong gào thét nhưng giọng nói này vẫn vô cùng rõ ràng, toàn bộ rơi vào trong tai mỗi người ở quãng trường lớn như vậy, có thể thấy được thực lực cường đại của người nói.
Sau khi giọng nói vang lên, tất cả mọi người đều đứng lên chậm rãi hướng về phía võ đài trên quảng trường mà hội tụ tới.
Lục Thánh nheo mắt lại, ánh mắt rơi vào người vừa nói chuyện. Đó chính là vị đại tông sư cấp 8 đến từ tổng bộ hiệp hội võ giả mà lúc trước hắn đã lưu ý đến.
"Lão hủ tên là Khương Hà, lần này may mắn được làm tổng phụ trách của đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc, thay mặt cho Võ Thánh đại nhân Đàm Trung Ngọc chủ trì đại hội võ đạo lần này." Lão nhân mặt đỏ nói ra một ít lời giới thiệu, sau đó tuyên bố: "Kế tiếp ta xin tuyên bố đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc chính thức bắt đầu."
Xong việc hắn liền giao quyền lên tiếng cho một nữ nhân mặc áo dài màu lam bên cạnh.
Nữ nhân này cũng là tông sư, lớn tiếng tiếp lời: "Tất cả tuyển thủ tham gia đại hội võ đạo lần này hãy mau chóng xếp hàng đi lên rút thăm, rút thăm xong sẽ được phân tổ tỷ thí."
Đám người trên sân thượng nhốn nháo lên, sinh viên của các Thánh Võ Đại được an bài đứng cùng nhau, Lục Thánh cũng ở trong đội ngũ.
Đại hội võ đạo lần này có tổng cộng hơn 600 trăm người tham gia. Võ Đại bình thường sẽ có ít danh ngạch hơn, nhiều nhất chỉ có hai, ba cái.
Còn võ quán thì càng thêm hà khắc, ngoại trừ hai cái võ quán đỉnh cấp như Siêu Việt cùng Cực Đạo ra, võ quán bình thường sẽ chỉ có một cái danh ngạch dự thi, tốt hơn một chút có hai cái.
Các võ quán tất nhiên sẽ phái ra đệ tử môn hạ xuất sắc nhất.
Đệ tử của võ quán và sinh viên của võ đại được phân biệt rất rõ ràng, liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Đệ tử của võ quán thường sẽ lớn tuổi hơn sinh viên của võ đại.
Lục Thánh thậm chí còn nhìn thấy vài người có làn da đen sì, tướng mạo lão thành giống như người trung niên hơn 40 tuổi.
Đây cũng là điểm mà Đại Hội Võ Đạo cho tới nay luôn bị người lên án, bởi vì các võ quán chiếm tiện nghỉ quá lớn, 28 tuổi mà đều có thể tới dự thi.
Các sinh viên của võ đại qua 24 tuổi thì trên cơ bản đều đã tốt nghiệp, cho nên các võ đại sẽ chịu thiệt không ít, nhưng cũng không phải là không có ngoại lệ.