Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 421 - Chương 421: Gặp Lại Người Quen

Chương 421: Gặp Lại Người Quen Chương 421: Gặp Lại Người QuenChương 421: Gặp Lại Người Quen

Lục Thánh chợt nghe được sinh viên cũ của Thánh Võ Đại thứ sáu xì xào bàn tán.

"Tuyển thủ dự thi của Võ quán Hải Long làm sao lại giống học trưởng Vương Hâm của trường chúng ta mấy khóa trước vậy nhỉ?"

"Cái gì mà giống chứ, căn bản chính là hắn a! Vương Hâm vừa tốt nghiệp thì liền gia nhập võ quán Hải Long, ngươi không biết sao?"

"Khốn kiếp! Nếu như chúng ta gặp phải hắn thì chẳng phải là đồng môn tương tàn rồi sao?"

"Ngươi nghĩ nhiều rồi, hiện tại đệ tử của Võ quán Hải Long mới là đồng môn của hắn, còn chúng ta chỉ có thể xem như bạn học cũ của hắn mà thôi."

Lục Thánh im lặng, rốt cục đến phiên hắn rút thăm.

Việc rút thăm sẽ dùng máy điện tử, ấn vào cái nút màu đỏ thì trên màn hình sẽ bắt đầu quay số.

Lục Thánh rút được số "0135".

Con số này có chút tương tự với căn cứ số 1359. Lục Thánh vẫn rất hài lòng.

Lục Thánh đứng ở bên cạnh võ đài, nhìn xem mây mù lưu động bên ngoài vách núi mà sững sờ xuất thần.

Hắn đang cố gắng tìm lại trạng thái vận hành của "Tự nhiên hô hấp pháp" khi leo núi trước đó.

Loại cảm giác nhìn sơn hà như nhìn vân tay kỳ diệu này Lục Thánh chưa bao giờ cảm nhận qua.

Đó là đốn ngộ sao?

Lục Thánh cũng không biết!

Võ học tam cảnh đột phá đến tứ cảnh hoàn toàn phải xem ngộ tính cùng vận khí cá nhân.

Có người thoải mái một bước liền đột phá, cũng có người ở tại tam cảnh đỉnh phong cả đời.

Quyền pháp của Lục Thánh chính là như vậy, hắn đã luyện lâu như thế mà cũng không có tiến bộ gì, kết quả lúc leo núi lại đột phá.

Nếu như hắn có thể tiến vào trạng thái kỳ diệu của "Tự nhiên hô hấp pháp" một lần nữa, vậy hắn sẽ có thể sẽ thu hoạch được nhiều hơn. Không biết Trạng thái Không Minh đệ nhị cảnh là như thế nào đây?

Lục Thánh thầm nghĩ, hắn chỉ biết trạng thái không minh của mình đã tiến vào tầng thứ sâu hơn, nhưng hắn còn chưa thí nghiệm qua nên cũng không rõ ràng lắm hiệu quả cụ thể của nó.

Trong lúc đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên sau lưng có người nhẹ nhàng gọi Lục Thánh.

"Xin hỏi là... Lục Thánh phải không?"

Lục Thánh quay đầu lại, hắn nhìn thấy một nam thanh niên lớn hơn mình vài tuổi, mặt mày ôn hòa.

"Ngươi là ai?" Lục Thánh híp mắt hỏi.

Hắn xác định mình cũng không quen biết đối phương.

"À, ta là sinh viên của Võ Đại Đông Ninh, tên của ta là Lộ Minh." Nam thanh niên nhanh chóng mở miệng, cười nói.

"Xin chào." Lục Thánh khẽ gật đầu.

Võ Đại Đông Ninh thuộc tỉnh Đông Ninh, vậy Lục Thánh và nam thanh niên họ Lộ trước mặt cũng xem như là đồng hương.

"Ta đã sớm nghe tới đại danh của Lục Thánh học đệ, hôm nay nhìn thấy quả nhiên là không tầm thường." Nam thanh niên mang theo vẻ kính nể nồng đậm nói ra, giọng điệu tương đối nghiêm túc.

Lộ Minh đã sớm nghe qua kỳ tích của Lục Thánh, hôm nay Lục Thánh lên đỉnh thét dài dẫn dị tượng động bách kình tề mình thì hắn cũng có mặt.

Loại khí phách bễ nghễ quần hùng, duy ngã độc tôn này liền lưu lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

Phải biết rằng Lộ Minh là sinh viên mạnh nhất đại biểu cho Võ Đại Đông Ninh tham gia đại hội võ đạo lần này. Nhưng đừng nói là thét dài tranh phong, mà hắn ngay cả dũng khí há mồm thở ra cũng không có.

Lần này tới dự thi thật sự có quá nhiều cao thủ, nhiều đến nổi Lộ Minh cảm thấy hèn mọn đến sắp núp trong bụi đất.

Hiện tại khi đứng trước mặt Lục Thánh và bị đôi mắt bình tĩnh như hồ nước sâu của Lục Thánh lằng lặng nhìn xem, Lộ Minh càng có loại ảo giác chính mình giống như một con tiểu bạch thỏ đang nơm nớp lo sợ khi đứng ở trước mặt mãnh hổ.

Chênh lệch quá lớn, lớn đến nỗi võ đạo chỉ tâm của Lộ Minh bị chấn động đến muốn vỡ nát.

"Tùy tiện quấy rầy rồi, thật ngại quá." Lộ Minh nói ra chút ít lời nói biểu đat eUứ kính nể naưỡng mô Lúc Thánh: sau đá mới nói tới chính đề- "Chủ yếu là trong mấy cái Võ Đại ở phía đông chúng ta tới đây có hai người nói là quen biết ngươi, bọn họ đặc biệt nhờ ta tới chào hỏi ngươi."

Nói xong Lộ Minh chỉ về phương hướng nào đó phía sau lưng.

Lục Thánh thuận theo nhìn lại, hắn ngoài ý muốn nhìn thấy hai người quen.

Đó là một nam sinh cao lớn cường tráng, làn da đen sì, tựa như gấu đen; và một nữ sinh tóc dài đến thắt lưng, khuôn mặt thanh thuần đáng yêu.

Hai người này cũng đang nhìn Lục Thánh, thần sắc có chút khẩn trương.

"Hình Chí! Khổng Tình!"

Đây là hai người lúc trước cùng Lục Thánh tham gia tuyển chọn Khải Minh tướng tỉnh tại quân khu phía đông, và còn bị hắn "Huấn luyện quân sự".

Lục Thánh còn nhớ rõ Khổng Tình lúc ấy đã bị hắn trêu chọc rất thảm, cuối cùng đến lúc lĩnh thưởng khuôn mặt nàng trở nên đần thối.

"Mấy cái Võ Đại và Đông bộ có quan hệ cũng không tệ. Mà hai người Hình Chí cùng Khổng Tình thi đậu đệ nhất Võ Đại cũng là chuyện bình thường."

Lục Thánh nghĩ ngợi, sau đó nói với Lộ Minh: "Đúng vậy, bọn họ là bạn của ta, ngươi giúp ta chào hỏi bọn họ nhé."

"Nhất định nhất định." Lộ Minh liên tục đáp ứng, tỏ ra rất là cao hứng.

"Bọn họ mặc dù không phải là sinh viên của Võ Đại Đông Ninh, nhưng cũng coi như là học đệ học muội của ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi mang ý tứ tới chỗ bọn họ."

Nói xong Lộ Minh không dám quấy rầy Lục Thánh nữa mà sảng khoái cáo từ rời đi.
Bình Luận (0)
Comment