Chương 426: Không Chịu Nổi Một Kích
Chương 426: Không Chịu Nổi Một KíchChương 426: Không Chịu Nổi Một Kích
Lục Thánh và Vương Hâm đều không động thủ.
Lục Thánh liếc nhìn trường đao trong tay Vương Hâm.
Tỷ thí cho phép sử dụng binh khí, chỉ là hắn cảm thấy không cần thiết.
"Ngươi ra tay trước đi." Lục Thánh nói với Vương Hâm.
Đây coi như là một chút lễ của Lục Thánh đối với học trưởng của Thánh võ đại.
Hắn để cho Vương Hâm ra chiêu trước thì trên TV Vương Hâm còn có chút thể diện.
Vương Hâm híp mắt nhìn xem Lục Thánh, thản nhiên nói: "Trước khi ta tốt nghiệp ta đã ở vị trí top 1 Thất Thánh bảng hai năm."
Lục Thánh gật đầu, khen: "Ngươi rất giỏi."
Vương Hâm bị câu nói thản nhiên này của Lục Thánh làm nghẹn họng, nói không nên lời.
Vương Hâm lắc đầu, lạnh như băng mở miệng nói: "Thôi quên đi, dù sao ngươi cẩn thận một chút đi."
"Nhớ dùng toàn lực." Lục Thánh nghiêm túc nhắc nhở.
Trong mắt Vương Hâm liền toát ra vài phần tức giận, thân di chuyển theo trường đao, một bước dài liền vượt qua khoảng cách hơn mười mét đến gần Lục Thánh, rồi hung hăng bổ xuống một đao kinh diễm.
Vương Hâm cũng không biết tại sao mỗi câu nói của Lục Thánh đều làm cho hắn cảm giác rất khó chịu.
Nếu đã khó chịu vậy thì chiến đi!
Trên trường đao của Vương Hâm bắn ra cương khí màu trắng rực rỡ mãnh liệt như thủy triều, nồng đậm gần như biến thành thực chất, Đao Cương kéo dài mấy mét. Nhưng Đao Cương còn chưa tới thì Đao Khí sắc bén đã lấp đầy toàn bộ sân đấu.
Rất nhiều người đứng ở phía sau Lục Thánh đối diện với một đao này của Vương Hâm mà cảm giác rát mặt, nhịn không được nhao nhao lui về phía sau.
Chỉ một đao này đã chứng minh thực lực của Vương Hâm đã vượt xa võ giả cấp 6 đỉnh phong bình thường.
Quá mạnh! Nhưng không đợi có ít người kinh hô cảm thán sự cường đại của một đao này thì Lục Thánh đã ra tay.
Hắn giơ tay phải lên, sắc mặt bình tĩnh, hời hợt đánh ra một quyền.
Một quyền này ẩn chứa quyền pháp tứ cảnh, còn có một phần nhỏ lực lượng của Lục Thánh.
Nắm đấm còn chưa đánh ra mà trên mặt quyền đã xuất hiện một vùng không gian vặn vẹo. Đó là ảo giác do lực lượng thuần túy lớn đến mức đè nén cả không khí.
Đao cương hay đao khí gì gì đó của Vương Hâm một khi xâm nhập vào vùng không gian vặn vẹo này thì ngay liền lập tức bị chôn vùi, giống như chúng chui vào một cái hố đen mà hết thảy đều tiêu mất không thấy đâu.
Vương Hâm trợn tròn con mắt, hắn trơ mắt nhìn xem đao cương phía trước trường đao của mình bị vỡ vụn từng tấc, khi nắm đấm của Lục Thánh còn chưa hạ xuống giống như đồ sứ kém chất lượng.
Trực giác nói cho Vương Hâm biết rằng, một quyền này của Lục Thánh nếu rơi xuống người hắn thì hắn sẽ chết!
Vương Hâm chẳng để ý gì nữa mà gần như theo bản năng dâng trào khí huyết, cuồng đao tam điệp.
Một bí kỹ nào đó trong nháy mắt bị Vương Hâm phát động, toàn bộ lực lượng trong cơ thể hắn tăng vọt một mảng lớn.
Cương khí bắt nguồn từ khí huyết cho nên đao cương trên trường đao của Vương Hâm cũng theo đó tăng vọt, hơn nữa nó còn tuân theo tần suất chấn động siêu nhanh đặc thù nào đó mà kích phát ra đao khí cực kỳ mãnh liệt.
Đây là bí kỹ đao pháp mà ân sư của Vương Hâm là đại tông sư cấp 8, là quán chủ của võ quán Hải Long tự mình đo ni đóng giày, sáng tạo cho Vương Hâm.
Bí kỹ đao pháp này có thể giúp cho thực lực của Vương Hâm trong nháy mắt tăng vọt năm thành trở lên. Tuy rằng sau đó hắn sẽ lâm vào một đoạn thời gian suy yếu rất dài, nhưng mà lại rất đáng giá.
Đây là một chiêu Vương Hâm chuyên môn vì Song Tử Tinh của võ quán Cực Đạo cùng Thánh Miêu của võ quán Siêu Việt mà chuẩn bị, và cũng là chỗ dựa giúp hắn trùng kích top 3 đại hội võ đạo.
Bây giờ Vương Hâm đã bị ép phải dùng chiêu này ở trên người Lục Thánh, nhưng điều này cũng không sao cả.
"Bại cho ta!" Vương Hâm rống to. Nắm đấm của Lục Thánh hạ xuống.
Nắm đấm trắng nõn như ngọc thoải mái đập nát đao cương nồng đậm, nặng nề nện vào lồng ngực Vương Hâm, đánh cho Vương Hâm cả người lẫn đao bay ra xa hơn hai mươi mét.
Lục Thánh nhíu mày, nhanh chóng đi về phía trước hai bước, nhìn chằm chằm Vương Hâm có chút bất mãn nói: "Không phải ta nói ngươi phải dùng toàn lực à? Chim ưng vồ thỏ còn phải dùng toàn lực, ngươi thân là người tốt nghiệp Thánh võ đại mà ngay cả chút đạo lý này cũng không biết sao?"
Lục Thánh lắc đầu, nghiêm mặt nói: "Thôi quên đi. Ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội nữa, ngươi có bí kỹ kích phát tiềm năng hay tuyệt chiêu bá đạo gì đó thì đều dùng ra hết đi."
Ở xa xa, Vương Hâm vừa mới miễn cưỡng giãy giụa bò dậy, khi nghe được những lời này thì một ngụm máu lập tức dâng lên trên ngực.
Ta chỗ nào không dùng toàn lực a? Con mắt nào của ngươi thấy ta không dùng toàn lực hả?
Lão tử ngay cả bí kỹ áp đáy hòm cũng dùng rồi a!
Cái... định mệnh trái ngang!
Vương Hâm rốt cục nhịn không được mà phun ra một ngụm máu, sau đó trợn mắt lên hôn mê bất tỉnh.
Chẳng lẽ một quyền vừa rồi của ta ra tay quá nặng sao?
Không thể nào! Rõ ràng ta chỉ mới có 100 triệu điểm chiến lực thôi mà!
Ngay cả phát lực hằng tỉnh ta cũng không dùng, chớ nói chỉ là pháp tướng Thần Kình lực!
Lục Thánh đã hết chỗ để nói.