Chương 444: Một Quyền Miểu Sát
Chương 444: Một Quyền Miểu SátChương 444: Một Quyền Miểu Sát
Sau mộ hồi khiếp sợ ngắn ngủi, rất nhiều người cũng dần dần hiểu được suy nghĩ của Lục Thánh.
Ánh mắt bọn họ nhìn Lục Thánh từ khiếp sợ đến giật mình, cuối cùng chuyển thành kính nể thật sâu.
Mượn áp lực từ tông sư cấp bảy để đột phá bình cảnh tông sư cấp bảy!
Người có thể nghĩ đến điểm là rất nhiều, nhưng người dám hành động cũng chỉ có số rất ít.
Tất nhiên Liên Tế Bắc cũng nghĩ thông suốt chủ ý này của Lục Thánh. Đôi mắt hắn lạnh như băng, cười lên như một con rắn độc không có ý tốt.
"Tiểu tử, vậy thì như ngươi mong muốn." Liên Tế Bắc bước chậm đi lên võ đài, hời hợt nói: "Nhưng ngươi cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi trước là quyền cước không có mắt. Nếu như lát nữa ngươi không cẩn thận bị ta đánh chết thì cũng chỉ có thể trách chính ngươi."
"Liên tông sư cứ yên tâm, ta đã sớm chuẩn bị tâm lý."
Bộ dáng của Lục Thánh có chút kỳ quái, lúc hắn trả lời Liên Tế Bắc thì ánh mắt vẫn nhìn Khương Hà trên đài chủ tịch, giống như rất bức thiết hy vọng được sự cho phép của Khương Hà.
Khương Hà cũng đọc được khát vọng trong mắt Lục Thánh mà rốt cục đã gật đầu.
"Nếu như song phương đều không thành vấn đề, vậy ta cũng không thể cản trở."
"Hai vị có thể tùy thời bắt đầu tỷ thí, chú ý xuống tay đúng mực là được."
Nghe được những lời này Lục Thánh liền thở ra một hơi thật dài.
Sau khi ngụm khẩu khí này phun ra, chiến ý của Lục Thánh liền dâng lên hừng hực, khát vọng cuồng nhiệt, khí huyết dâng trào.
Trong nháy mắt hết thảy biểu lộ của Lục Thánh đều biến mất không thấy nữa, cả người hắn lại lần nữa trở về sự bình tĩnh.
Lục Thánh quay đầu lại nhìn Liên Tế Bắc, bước lên nền gạch võ đài xám trắng, ánh mắt trở nên kỳ dị giống như thợ săn nhìn thấy con mồi đã rơi vào bẫy rập mà mình đã tỉ mỉ bố trí.
Lục Thánh đã chờ đợi giây phút này quá lâu rồi, lực lượng trong cơ thể hắn cũng bị đè nén quá lâu. Mượn lực lượng của Liên Tế Bắc để đột phá tông sư cấp 7?
Lấy áp lực sinh tử để rèn luyện ý chí võ đạo của bản thân?
Tất cả đều là những thứ chó má do Lục Thánh giả bộ ra!
Lục Thánh ta chỉ có một mong muốn thuần khiết, đơn giản nhất chính là giết chết Liên Tế Bắc!
"Tiểu tử, ngươi chuẩn bị xong chưa?" Trên mặt Liên Tế Bắc lộ ra sát ý lạnh như băng, nhe răng cười hỏi và đi từng bước về phía Lục Thánh."Ngươi đã chuẩn bị tốt cảm thụ áp bách tư tông sư rồi chứ?"
Lục Thánh tựa hồ không hề nhận ra khí thế cùng sát ý mãnh liệt trên người Liên Tế Bắc. Hắn vẫn như một làn gió xuân, thậm chí còn mỉm cười hỏi ngược lại: "Xin hỏi Liên tông sư đã chuẩn bị xong chưa?"
Liên Tế Bắc chậm rãi hoạt động gân cốt, ánh mắt sắc bén như đao đáp: "Đương nhiên là xong rồi, vì ta đã không thể chờ đợi muốn được..."
Liên Tế Bắc còn chưa nói xong thì liền nghe được Lục Thánh nhẹ nhàng nói một câu.
"Vậy là tốt rồi."
Trong thân thể Lục Thánh truyền ra âm thanh giống như có thứ gì đó bị đánh nát, sóng khí mà mắt thường có thể thấy được lấy Lục Thánh làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía.
Một cỗ lực trường vô hình khổng lồ mãnh liệt phát ra thân thể hắn làm biến dạng không khí.
Khí tức đáng sợ tựa như một trăm ngọn núi lửa đồng thời phun trào và xông thẳng lên trời.
La bàn màu xám lập tức chuyển động, kim đồng hồ vô hình rơi vào ý chí tông sư hình mặt trời.
Ánh sáng và sức nóng vô tận từ sau lưng Lục Thánh dâng lên. Lúc này hắn giống như một vàng kim sắc kiêu dương rực rỡ chói mắt lúc ban trưa xuất hiện giữa sân.
Hai trái tim trong người Lục Thánh cùng đập thình thịch.
Thần Chiếu Minh Vương Kinh, tăng phúc khí huyết!
Thập Toàn Võ Đạo hình thái thứ hai!
Phát lực hằng tinh!
Tông sư kỹ, Nắm Hằng Tinh!
Thần Kình pháp tướng chỉ lực!...
Khí thế bá đan tuyêt luân thổi aua toàn trường. vô số naườồi nhao nhan lui lại.
Lục Thánh hiện tại giơ tay nhấc chân đều tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ. Hắn giống như mặt trời kiêu ngạo, tựa như quân vương giáng lâm.
Ánh mắt Lục Thánh dừng lại trên người Liên Tế Bắc trước mặt, tươi cười nói: "Ta có một quyền muốn mời tông sư chịu chết!"
Vừa nói xong, thân thể Lục Thánh hơi chấn động, dư chấn bốc phát, mấy chục máy quay phim đồng thời nổ tung, sau đó thân ảnh Lục Thánh lập tức biến mất.
Liên Tế Bắc căn bản không kịp làm ra bất kỳ phản ứng gì, sắc mặt hắn chỉ kịch biến một chút, đồng tử co rút lại.
Giây tiếp theo Liên Tế Bắc liền thấy một vầng mặt trời màu vàng hung hăng khắc ở trên trán mình.
Ẩm!!!
Lực lượng đè nén đến cực hạn phát ra từng vòng khí lãng đáng sợ khuếch tán ra bốn phía.
Một tiếng nổ đỉnh tai nhức óc làm cho không khí bị xé thành giẻ rách.
Ánh vàng rực rỡ làm chói mắt tất cả mọi người ở đây.
Diễn biến trận đấu xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Khương Hà đứng trên đài chủ tịch phát hiện không thích hợp thì đã muộn.
"Không tốt!"
Hắn như mặt trời mọc bay lên cao, lúc xuất hiện bên trong võ đài thì Lục Thánh đã bình tĩnh chậm rãi thu quyền.
Ở trước mặt Lục Thánh là bộ thân thể Liên Tế Bắc từ ngực trở lên đã hoàn toàn biến mất, giống như một người bù nhìn bị lửa thiêu đốt nửa người trên.
Khương Hà nhìn cái xác không đầu trước mặt mình mà ngây ngẩn cả người, hít sâu vài ngụm khí lạnh.
Một vị tông sư cấp 7 quyền cao chức trọng, phong quang vô hạn cứ như vậy liền bị người đánh chết!
"Ngươi..."
Trên mặt Khương Hà đột nhiên dâng lên một tia lệ khí, mạnh mẽ quay đầu lại, đối diện với hắn là một đôi mắt màu vàng rực rỡ chói mắt của Lục Thánh. cùng ta chiến một trận sao?"
Ẩm!!!
Chiến ý đáng sợ từ trước nay chưa từng có bốc lên từ trong cơ thể Lục Thánh.
Khương Hà thần sắc cứng lại, trong khoảng thời gian ngắn hắn thậm chí không biết nên phản ứng như thế nào.
Tiểu tử này vừa mới giết chết một vị tông sư cấp 7, bây giờ hắn lại còn muốn khiêu chiến cả đại tông sư cấp 8 như ta sao?
Khương Hà có chút ngây người, mà giờ này khắc này tất cả mọi người vây xem đều cảm thấy chấn động.
Các vị tông sư của Hiệp hội võ giả cũng bối rối, đám sinh viên của Thánh võ Đại và còn có Triệu Khang Thái cũng các vị tông sư phó hiệu trưởng cũng như vậy.
Bối rối nhất là đám đệ tử của võ quán Cực Đạo. Bọn hắn nguyên bản còn đang chờ mong một hồi đại chiến, vậy mà hết thảy đầu không như bọn hắn tưởng tượng.