Chương 445: Lòng Dạ Quá Sâu
Chương 445: Lòng Dạ Quá SâuChương 445: Lòng Dạ Quá Sâu
Liên Tế Bắc đã chết!
Tông sư cấp 7 Liên Tế Bắc vậy mà đã chết!
Hắn đã bị Lục Thánh một quyền vào đầu miểu sát, ngay cả thi thể cũng không lưu lại toàn vẹn!
Đám người vốn tưởng rằng Lục Thánh muốn mượn áp lực của Liên Tế Bắc để phá vỡ bình chướng cấp sáu nhằm đột phá cấp bảy.
Nhưng bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới Lục Thánh còn chưa thành tông sư mà đã một chiêu miểu sát Liên Tế Bắc!
Lục Thánh cũng không phải là muốn mượn thế để đột phá, rõ ràng là ngay từ đầu hắn đã có chủ ý muốn giết người, mà lại người bị giết lại là một vị tông sư!
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, rất nhiều người đều theo bản năng hung hăng run lên một cái, không cách nào khống chế thân thể mình.
Lúc này ánh mắt đám người nhìn Lục Thánh đã hoàn toàn thay đổi, gặp Lục Thánh như gặp quỷ thần!
"Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi!" Triệu Khang Thái nhìn xem cỗ thi thể không đầu của Liên Tế Bắc giữa võ đài, còn có khí thế như núi lở sóng thần của Lục Thánh giống như mặt trời ban trưa, trong miệng thì thào lặp đi lặp lại."Ta rốt cuộc đã biết hắn muốn làm gì rồi!"
Vô số hình ảnh tiền căn hậu quả đang hiện lên trong đầu Triệu Khang Thái, cuối cùng hội tụ thành một hình ảnh.
Đó chính là trước khi đại hội võ đạo bắt đầu, Lục Thánh đứng ở trước mặt Triệu Khang Thái với vẻ mặt bình tĩnh nói ra một câu.
"Phó hiệu trưởng, không phải ngươi đã nói là tùy tâm sở dục sao?"
Thì ra đây mới là ý nghĩa của tùy tâm sở dục mà Lục Thánh chân chính muốn nói!...
Lúc này trong đầu Khương Hà bắt đầu nhớ lại các hành động trước đó của Lục Thánh.
Yêu nghiệt có thiên tư võ đạo hơn người, là người có thù tất báo, bị võ đạo tông sư lòng dạ hẹp hòi để ý, bất đắc dĩ phải đối lập với võ quán Cực Đạo, cuối cùng vì kiên trì lý niệm võ đạo của mình nên chỉ có thể chiến đấu chống lại.
Cho đến một khắc trước khi Liên Tế Bắc đi lên võ đài, biểu hiện của Lục Thánh đều rất bình thường. Nhưng một khi liên hệ với kết cục và tính chất của toàn bộ sự kiện thì Khương Hà liền ngửi được một mùi âm mưu nồng đậm.
Nhìn chung toàn cục Liên Tế Bắc giống như là một con mồi đã sớm bị Lục Thánh khóa chặt và bị dắt mũi, rồi từng bước chậm rãi đi vào bện trong cạm bẫy tỉ mỉ của Lục Thánh.
Không ai có thể nhìn ra, ngay cả Liên Tế Bắc đến chết cũng không biết vì sao mình chết.
Thậm chí trước khi ra tay giết chết Liên Tế Bắc thì Lục Thánh còn đánh nát tất cả máy quay phim trên quãng trường.
Điều đó nói lên điều gì?
Điều đó nói rõ Lục Thánh vì biết nơi đây sẽ phát sóng trực tiếp, cho nên hắn không muốn để cho có quá nhiều người nhìn thấy hắn giết chết Liên Tế Bắc.
Lục Thánh đã biết Liên Tế Bắc chắc hẳn phải chết cho nên đã sớm có dự mưu.
Ý nghĩ này cực kỳ kinh khủng!
Nhìn xem Lục Thánh đứng ở trước mặt mình tựa như mặt trời chói chang, đôi mắt trầm tĩnh như đầm sâu vạn năm, Khương Hà đường đường là đại tông sư cấp 8 mà lại cảm thấy ớn lạnh giữa ban ngày.
Thật kinh khủng! Tiểu tử Lục Thánh này có lòng dạ quá sâu, thủ đoạn quá cao minh, quả thực làm cho người ta mở rộng tầm mắt! Ngay cả ta cũng bất tri bất giác bị hắn tính toán vào!
Khương Hà còn không quên hình ảnh trước đó Lục Thánh xin được khiêu chiến Liên Tế Bắc, và chính miệng mình đã cho phép.
Nếu như chỉ là những chuyện này thì còn không đáng kể, nhưng hết lần này tới lần khác thiên tư võ đạo của Lục Thánh lại khủng bố như vậy.
Hắn năm nay chỉ mới hơn mười tám tuổi, còn không đến mười chín tuổi mà đã đột phá tông sư cấp 7, hơn nữa còn có sức chiến đấu mạnh đến nổi có thể một chiêu miểu sát tông sư cấp 7 lâu năm thành danh đã lâu.
Lúc Thánh có thiên tư vô song mà lại còn đa mưu túc trí, lòng dạ sâu thằm. Ba bên kết hợp thì ai cũng không biết Lục Thánh sau này rốt cuộc có thể đi tới bước nào.
"Việc này ta sẽ thành thật báo cáo cho võ quán Cực Đạo, còn có Võ Thánh đại nhân Đàm Trung Ngọc nữa." Khương Hà mang vẻ mặt phức tạp nhìn Lục Thánh một cái, chậm rãi nói: "Ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Nói xong hắn liền xoay người rời đi. đi từng chút một.
Nói thật Lục Thánh vẫn rất chờ mong Khương Hà có thể ra tay. Với vì sau khi bước vào tông sư cấp 7, hắn rất bức thiết muốn biết mình hiện tại cùng đại tông sư cấp 8 rốt cuộc có chênh lệch lớn bao nhiêu.
"Đáng tiếc aI"
Lục Thánh tiếc hận nói ra một câu, sau đó xoay người đi xuống võ đài.
Có vô số ánh mắt hội tụ trên người Lục Thánh, nhưng không còn là sự thán phục, kính sợ, thưởng thức cùng sùng bái như trước đây; lúc này trong mắt bọn họ chỉ có sự sợ hãi nồng đậm.
Chuyện này quả thực đã nháo lớn, mặc dù Lục Thánh trước khi ra tay cũng đã cắt đứt truyền hình trực tiếp, nhưng ở đây có nhiều người như vậy thì tất nhiên sẽ có người đem hết thảy mọi chuyện phát sinh truyền ra ngoài.
Hoặc có thể nói tình thế hiện tại đã bắt đầu chậm rãi khuếch tán ra bên ngoài.
Lục Thánh nhìn thấy rất nhiều người đang cầm điện thoại di động điên cuồng gõ màn hình, còn có chụp ảnh hắn.
Những người này ngoài miệng không ngừng nói chuyện, biểu tình vạn phần đặc sắc.
Từng khuôn mặt có xa lạ có quen thuộc không ngừng xẹt qua trước mắt Lục Thánh, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên thân một người.
"Phó hiệu trưởng." Lục Thánh dừng bước, vẻ mặt bình tĩnh gọi Triệu Khang Thái.
Triệu Khang Thái nhìn chằm chằm Lục Thánh, bờ môi hơi run rẩy một chút, sau đó mãnh liệt xông tới kéo cánh tay Lục Thánh, dồn dập nói: "Nhanh, đi mau!"
Lục Thánh tùy ý để cho Triệu Khang Thái kéo mình đi. Hai người từ bên trong một mảnh hỗn loạn mà từ trên đỉnh núi chạy xuống như bay.
Sau khi đột phá tông sư cấp 7, tốc độ của Lục Thánh đã nhanh hơn Triệu Khang Thái rất nhiều.
Hắn không nhanh không chậm đi theo phía sau Triệu Khang Thái.
Thân hình Triệu Khang Thái như gió, giống như con chim lớn nhảy lên nhảy xuống trên thầm đá.
Trên đường gặp phải những người leo núi đi du lịch thì Triệu Khang Thái cũng mặc kệ mà trực tiếp xuyên qua đám bọn họ, làm nhấc lên một mảnh náo loạn cùng âm thanh oán giận.