Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 464 - Chương 464: Tận Lực Mời Chào Lục Thánh

Chương 464: Tận Lực Mời Chào Lục Thánh Chương 464: Tận Lực Mời Chào Lục ThánhChương 464: Tận Lực Mời Chào Lục Thánh

Lục Thánh lại ở nhà ba ngày nữa.

Hắn vốn tưởng rằng Võ quán Cực Đạo sau đó sẽ còn phái người tới, nhưng ngoài ý muốn chỉ có một cú điện thoại của Triệu Khang Thái.

"Không có việc gì đâu." Triệu Khang Thái cũng biểu hiện vài phần kỳ quái, nói."Đàm Võ Thánh thông báo cho ta biết Võ quán Cực Đạo bên kia đã được bình ổn, bọn hắn sẽ không lại tìm ngươi gây phiền toái."

Dừng một chút hắn lại bổ sung: "Ít nhất là Võ quán Cực Đạo sẽ không gây phiền toái cho người nhà của ngươi nữa."

Lục Thánh kinh ngạc, hỏi: "Đàm Võ Thánh đã ra mặt hòa giải sao?"

"Ta cũng không rõ lắm." Triệu Khang Thái mang ngữ khí chần chờ nói: "Nhưng lấy sự hiểu rõ của ta đối với Võ Thánh đại nhân, có thể ngài đã phái ra người của Minh Ngọc Đường đi giúp ngươi một lần chính là cực hạn rồi."

Lục Thánh lúc này mới biết thì ra cô gái trước đó hắn tùy tiện gọi tới thu dọn chính là người do Đàm Trung Ngọc phái tới hỗ trợ hắn.

Minh Ngọc Đường là thế lực dưới trướng Đàm Trung Ngọc.

Lục Thánh suy nghĩ mình có nên thử bồi dưỡng một chút thế lực hay không.

Ít nhất lần sau nếu hắn gặp phải loại tình huống tương tự này thì sẽ không cần bị động và phiền toái như thế, cái gì cũng cần phải tự mình ra tay.

Ngay sau đó Triệu Khang Thái lại cùng Lục Thánh nói một ít sự tình trong trường học, chủ yếu là về bằng tốt nghiệp của Lục Thánh, các học phần còn lại, huy chương và tiền thưởng của đại hội võ đạo, ....

Cuối cùng Triệu Khang Thái lại nói một câu: "Ngươi có muốn tìm thời gian đến tổng bộ hiệp hội võ giả tỉnh Kinh Đô một chuyến để chứng nhận tông sư hay không?"

Danh xưng thiếu niên tông sư đừng nói là Thánh võ đại, cho dù là trong lịch sử Long quốc cũng không có mấy người.

Không đề cập tới tương lai, chỉ nói về hiện tại thì đó cũng là vinh quang cực hạn.

Nhưng Lục Thánh thật sự không muốn trở về tỉnh Kinh Đô, ít nhất là trong thời gian gần đây.

"Chờ lần sau ta đến lấy bằng tốt nghiệp rồi lại cùng ngươi đi tới đó." Lục Thánh trả lời. Triệu Khang Thái cũng không miễn cưỡng, chỉ nói được thôi, sau đó cúp điện thoại.

"Tại sao Võ quán Cực Đạo lại thỏa hiệp, hơn nữa còn là sau khi chết một vị đại tông sư cấp 8? Theo lý thuyết mà nói bọn hắn phải trả thù ta mãnh liệt hơn mới đúng chứ?" Lục Thánh tự hỏi vấn đề này.

Mặc dù kết quả này đối với hắn mà nói là tốt rồi, nhưng hắn luôn cảm thấy không cách nào hiểu được.

Cũng giống như từ lời nói của Triệu Khang Thái, Lục Thánh không hề cảm thấy nguyên nhân là do Đàm Trung Ngọc.

Võ đạo của Đàm Trung Ngọc thiên về "Cẩu đạo", cho nên hắn không có khả năng sẽ vì một người không liên quan nhiều mà đắc tội với cường giả cùng cấp bậc, mặc kệ Lục Thánh đã biểu hiện ra thiên tư xuất sắc thế nào.

Reng reng!

Lúc này bỗng nhiên có điện thoại đến từ quân khu phía đông, là Du Phi Dực tự mình gọi tới.

"Quân bộ đã ra mặt bảo vệ ngươi." Giọng nói của Du Phi Dực có chút mệt mỏi, nhưng vẫn lộ ra vẻ vui mừng và ý cười nồng đậm."Tiểu tử, lần này ngươi muốn chạy cũng chạy không thoát."

"Ngươi đã nhận ân tình của quân bộ, trừ phi ngươi còn muốn bị Võ Thánh nhắm vào, nếu không thì hãy ngoan ngoãn tới quân khu phái đông cho ta."

Lục Thánh lần này thật sự cảm thấy ngoài ý muốn.

"Quân bộ đã ra mặt hòa giải sap? Vì cái gì?"

"Vì cái gì ư? Chính ngươi không biết sao?" Du Phi Dực lập tức vui vẻ, nói."Tiểu tử, ngươi năm nay mới mười mấy tuổi mà đã giết chết số tông sư vượt qua mười hai người. Còn có cả một trong Cực Đạo Nhị Thập Bát Tú là Thông Khôi Tinh."

"Ngươi hãy vui vẻ trở về chỗ ta đi. Mà lúc trước ta vỗ ngươi một chưởng kia ngươi ngàn vạn lần đừng nhớ trong lòng đó."

Lục Thánh không nhịn được cười, hắn vẫn rất ưa thích giao tiếp với loại người như Du Phi Dực hơn.

Hắn ta nói chuyện thẳng tới thẳng lui, không có tâm cơ gì, vô cùng hào sảng đại khí.

"Tin tức truyền đi nhanh như vậy sao? Ngay cả quân bộ cũng đã biết ư?" tùy ý nói một câu, sau đó lại hạ giọng, tỏ ra thần thần bí bí hỏi Lục Thánh: "Lục tiểu tử, ngươi thành thật nói cho ta biết Thông Khôi Tỉnh bị ngươi giết chết kia rốt cuộc có đột phá cấp tám hay không?"

Lục Thánh trầm mặc một chút rồi thành thật trả lời: "Có, nhưng hắn vẫn còn không tính là cấp tám chân chính. Bởi vì hắn đã dùng cấm thuật của Võ quán Cực Đạo để mạnh mẽ đột phá cấp tám."

"Alii... Aiii... Aiii..."

Du Phi Dực ở đầu dây bên kia than thở vài tiếng, chấn động đến nổi một chữ cũng không nói nên lời.

Lục Thánh biết Du Phi Dực đang bị đả kích rất lớn, nhưng lại không tìm được lời an ủi thích hợp, chỉ có thể lựa chọn chuyển đề tài.

"Du sư tọa, lần này quân bộ đề nghị Cực Đạo Võ Thánh thỏa hiệp phải trả giá không ít nhỉ?"

Du Phi Dực hòa hoãn một chút tâm tình rồi trả lời: "Cái giá nhất định là có, nhưng cũng không lớn như ngươi tưởng tượng."

"Người có thể trở thành Võ Thánh thì lòng dạ đều vượt xa người bình thường. Hơn nữa hắn có áp lực tâm lý quá lớn, để cho hắn cảm thấy thiếu nợ quân bộ cái gì đó."

"Tình huống của Cực Đạo Võ Thánh cũng tương tự như ngươi, quân bộ hàng năm đều tiếp nhận không ít."

Du Phi Dực nói tới đây thì dừng một chút, sau đó chậm rãi nói: "Hiện tại Long quốc hiện có ba vị cường giả cấp Võ Thánh, nhưng không có một vị xuất thân từ quân bộ."

"Lục Thánh, ngươi hiểu ý ta chứ?"

Lục Thánh tất nhiên đã hiểu ý tứ của Du Phi Dực. Đó là quân bộ đang rất cần một vị cường giả cấp Võ Thánh để chống đỡ!

Cho nên bọn họ đối với bất kỳ mầm non tốt nào có hi vọng trở thành Võ Thánh thì đều có khát vọng vượt xa các thế lực còn lại.

Quân bộ sẽ dùng hết khả năng để mời chào, mặc kệ phải bỏ ra cái giá lớn bao nhiêu, chỉ cần có thể bồi dưỡng ra một vị cường giả đỉnh cấp có thể làm cột chống trời cho quân bộ là được.
Bình Luận (0)
Comment