Chương 471: Thực Lực Tăng Mạnh
Chương 471: Thực Lực Tăng MạnhChương 471: Thực Lực Tăng Mạnh
Phù...
Lục Thánh mở mắt ra, nhìn thấy trần nhà màu trắng.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, một phần chiếu lên mặt Lục Thánh, mang đến cảm giác ấm áp nhè nhẹ.
Tháng mười hai mà thời tiết rực rỡ như vậy đã không còn thấy nhiều.
"Một giấc ngủ này ta trực tiếp ngủ tới mười hai giờ."
Lục Thánh nhìn đồng hồ, từ trên giường đứng dậy.
Hắn rửa mặt một chút sau đó đi xuống lầu.
Trong phòng khách, Trịnh Ngọc Phân đang ngồi trên sô pha vừa chọn thức ăn vừa xem tỉ vi.
Thấy Lục Thánh đi xuống, nàng vội vàng đứng lên.
"Dậy rồi à, ta đi hâm nóng bữa sáng cho anh nhé!"
Lục Thánh cũng không ngăn cản mẹ mình.
Tinh thần lực của hắn phóng xạ ra bên ngoài, nhìn thấy Lục Đại Hải đang ở sân nhà bên cạnh cùng lão giáo sư hàng xóm chơi cờ.
Lục Khinh Hòa thì ở trong phòng tu luyện võ đạo dưới tầng hầm luyện tập động tác luyện thể mà mấy ngày trước Lục Thánh vừa dạy cho nàng.
Lục Thánh thoáng cảm thấy an tâm, bỗng nhiên nhớ tới hình như hắn cũng không cần phải cẩn thận, khẩn trương như thế nữa.
Nếu như Triệu Khang Thái cùng Du Phi Dực đã tự mình nói cho Lục Thánh biết, võ quán Cực Đạo sẽ không lại đến tìm hắn phiền toái thì chắc chắn là đúng.
Cực Đạo Võ Thánh bên kia kỳ thật cũng không có gì đáng lo.
Ánh mắt Lục Thánh lóe lên, di chuyển tới chỗ ngồi bên cạnh bàn ăn, yên lặng suy nghĩ.
Sau khi ngủ một giấc, đầu óc hắn rất thanh tỉnh, chuyện lúc trước nghĩ không thông mà hiện tại ngẫm lại một chút thì chợt cảm thấy sáng tỏ.
Cho dù Lục Thánh có giết Thông Khôi Tinh, còn có 11 tên cường giả cấp bảy của võ quán Cực Đạo, nhưng đã có quân bộ hòa giải, hơn nữa hắn còn từ trong đó bày ra thiên tư đáng sợ, như vậy Cực Đạo Võ Thánh cũng không cần thiết phải nhất quyết không buông tha hắn.
Nói một câu khó nghe, ngay cả Tế Bắc cũng chỉ là một con chuột nhắt mà thâi. Cho dù hắn có tầna auan hê Liên Tế kia nhưng cha eon Liên dia ở trong mắt Cực Đạo Võ Thánh ngay cả cái rắm cũng không tính.
Chẳng lẽ thật sự có chuyện Cực Đạo Võ Thánh sẽ vì hai tên cặn bã có chút quan hệ thân thích mà cùng Lục Thánh không chết không thôi?
Trời ạ! Lục Thánh chỉ mới mười chín tuổi a, Cực Đạo Vũ Thánh vẫn còn muốn mặt mũi!
Chủ yếu vẫn là do nữ nhân điên Liên Tố kia.
Lục Thánh nghĩ đến cái tên này mà trong ngực liền xuất hiện sát khí.
"Bởi vì quân bộ cùng Cực Đạo Võ Thánh đạt thành hòa giải cho nên nàng mới có thể tạm thời thành thật một chút, nhưng ai cũng không biết về sau nàng còn có thể ngóc đầu trở lại hay không."
"Vậy ta nhất định phải đem nguy hiểm này bóp chết ở trong nôi. Ta phải tìm một cơ hội mới được"
Lục Thánh tính toán trong lòng, hắn muốn giết chết nữ nhân điên Liên Tố kia.
Lúc này Trịnh Ngọc Phân đã bưng từng món điểm tâm bước nhanh ra từ trong phòng bếp.
"Tùy tiện ăn một chút để lót bụng nhé, sắp tới giờ cơm trưa rồi."
"Vâng."
Lục Thánh đáp lại một tiếng, tiện tay cầm lấy một cái bánh bao bỏ vào miệng chậm rãi nhai.
"Nhưng mà chỉ cần Liên Tố vừa chết, bất luận kẻ nào đều có thể đoán được khẳng định là ta hạ thủ, vậy ta xem như đã triệt để cùng Cực Đạo Võ Thánh trở mặt."
"Trách không được tại sao trên tư liệu biểu hiện ta lại cùng Triệu Cực chiến một trận tại Vẫn Thánh Sơn, và còn chém chết hắn."
Giết một tên Võ Thánh để cho Lục Thánh bỗng nhiên có chút lo lắng. Bởi vì đó nhất định phải là huyết hải thâm cừu thì mới có thể dẫn đến kết quả này.
"Cho nên ta phải nhanh chóng tăng thực lực lên, ít nhất ta phải có thể tự bảo vệ mình trước Võ Thánh."
Nghĩ tới đây Lục Thánh cũng không ăn điểm tâm nữa mà trực tiếp đứng lên.
"Mẹ, ta ăn no rồi, ta lên lầu một lát, cơm trưa không cần gọi ta."
Nói xong thân hình hắn lóe lên một cái rồi biến mất trong phòng ăn.
Trịnh Ngọc Phân vừa mới từ phòng bếp đi ra, trong tay còn bưng một sao?"
"Này!"..
Lục Thánh ngồi trên đệm yoga tại trung tâm căn phòng, toàn thân hắn phát ra tiếng khí huyết sôi trào, xương cốt va chạm.
Da thịt cùng xương cốt toàn thân Lục Thánh đều đang hoạt động, thân thể tựa như sóng cuộn dâng trào.
Khí huyết cuồn cuộn tỏa ra nhiệt độ cao khó có thể tưởng tượng, khiến cho không khí chung quanh Lục Thánh đều có vẻ vặn vẹo, tua rua dưới đáy rèm cửa sổ phiêu đãng cũng hơi xoăn lại.
Đột nhiên da thịt Lục Thánh nhanh chóng co rút lại rồi sụp đổ xuống, nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm mạnh.
Ngay sau đó, một đạo ánh sáng màu vàng thần thánh từ giữa trán Lục Thánh nở rộ, lúc ẩn lúc hiện
Lục Thánh chậm rãi mở mắt ra, khuôn mặt thả lỏng.
"Bởi vì dùng Thần Chiếu Minh Vương Kinh tăng phúc khí huyết, cho nên trong hiện thực thành tựu tế bào Bất Diệt so với trong không gian mộng cảnh càng thêm cường đại."
Thần Chiếu Minh Vương Kinh dùng trên tế bào Bất Diệt quả thực là nét bút của thần, khiến cho Lục Thánh tăng thêm gần năm thành khí huyết.
Năm thành này lấy đại tông sự chỉ thể của hắn là một con số rất khổng lầ.
"Cho nên có thể nói, Thần Chiếu Minh Vương Kinh tuyệt đối không thể bị kéo xuống mà phải cần cù tu luyện thêm."
Sau đó huyết đan vỡ nát, khí huyết như nước lũ mãnh liệt trút xuống, cọ rửa toàn thân Lục Thánh, khiến cho thể lực của hắn cũng tăng vọt một mảng lớn, tiến độ tu luyện Bất Diệt kim thân đột nhiên tăng mạnh.
Nếu như huyết đan lại vỡ thêm vài lần thì nói không chừng sẽ là Bất Diệt Kim Thân đại viên mãn. Đúng là niềm vui bất ngờ!
"Khoảng cách gia nhập quân khu còn có một đoạn thời gian. Trong khoảng thời gian này ta liền đem mấy môn công pháp mới tới tay luyện tập thật tốt một chút, tranh thủ toàn bộ đều nhập môn."
"Còn nữa, Nguyện Luân Đao cũng phải nhanh chóng nâng lên tiến độ để sớm rèn đúc ra."