Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 472 - Chương 472: Luyện Chế

Chương 472: Luyện Chế Chương 472: Luyện ChếChương 472: Luyện Chế

Lục Thánh nghĩ ngợi, từ trên đệm yoga đứng lên đi vào phòng tắm.

Dòng nước nóng hổi tưới lên người Lục Thánh, cuốn đi sự mệt mỏi dơ bẩn trên người hắn.

Không cần dùng bất luận xà phòng hoặc là sữa tắm gì, chỗ nào trên người Lục Thánh bị nước cọ rửa qua đều hiện ra một sự bóng loáng cùng sạch sẽ khó có thể hình dung.

"Là bởi vì Tế bào Bất Diệt sinh ra nên dẫn đến thân thể ta cũng mang theo một tia thần tính. Dơ bẩn bình thường đều rất khó ô nhiễm trên thân thể ta."

Điều này có chút tương tự như một số nhân vật xuất trần thoát tục, siêu phàm nhập thánh trong tiểu thuyết.

Lục Thánh tắm rửa xong, trần như nhộng đứng trước gương.

Ý niệm của hắn vừa động, hơi nước trên gương nhanh chóng tản đi, bên trong hiện ra một nam thanh niên tuấn mỹ da trắng, dáng người vô cùng cân xứng.

"Quả nhiên vẫn gầy!" Lục Thánh nhìn xem đường nét cơ bắp trên người mình, suy tư nói: "Ở nhà mấy ngày nay ta trước tiên dùng chút thuốc bổ, hy vọng có thể mau chóng gia nhập chiến khu."...

Tại quảng trường thương mại phồn hoa nhất trung tâm thành phố Bạch Hà đang treo bảng Dược Phẩm Linh Thánh.

Trước cửa quầy thuốc Hành Thiện Đường là một bóng người cao lớn từ ngoài cửa đi vào.

Nhân viên bán hàng là một nữ sinh hơn hai mươi tuổi vừa làm chưa được mấy ngày, trên mặt còn mang theo chút ngây ngô mới ra khỏi sân trường vội vàng bước nhanh tới nghênh đón.

"Tiên sinh, xin hỏi ngài..."

Lời nói của nữ sinh vừa mới bắt đầu liền kẹt ở trong miệng nói không nên lời.

Nàng sững sờ đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm người trước mặt.

Đó là một nam thanh niên nhìn chừng hai mươi, thân thể cao lớn, dáng người vô cùng cân xứng, mười ngón tay thon dài, mái tóc hơi dài màu đen, làn da trắng nốn như ngọc tựa như có thể phát sáng.

Hắn mặc một bộ đồ đơn giản đứng trước mặt nữ sinh, tùy ý quét mắt nhìn xem cửa hàng, làm cho nữ sinh theo bản năng liền nhớ tới những mỹ nam trên bìa tiểu thuyết ngôn tình.

Nàng thề rằng cả đời nàng chưa từng gặp ai đẹp trai hơn đối phương, quả thực tựa như mang theo kính lọc mỹ nhan bên người.

"Hà Linh Tố có ở đây không?" Nam thanh niên tuấn mỹ, toàn thân lấp lánh kia hỏi nữ sinh.

"Hà... Hà Linh Tố?" Nữ sinh chớp chớp con mắt, đại não phản ứng chậm chạp bắt đầu miễn cưỡng vận chuyển.

Lúc này một nhân viên bán hàng phía sau bước nhanh tới, cung kính nói: "Hà tiểu thư đang ở văn phòng, để ta dẫn ngài qua đó."

"Không cần."

Nam thanh niên tuấn mỹ lắc đầu, tùy ý chào hỏi hai nhân viên, sau đó trực tiếp hướng bên trong quầy thuốc mà đi.

Nữ sinh nhìn chằm chằm bóng lưng nam thanh niên tuấn mỹ cho đến khi biến mất, cả người nàng vẫn còn sững sờ chưa lấy lại tinh thần.

"Ngươi nhìn đến choáng váng rồi đúng không?" Nhân viên bán hàng bên cạnh quơ tay trước mắt nữ sinh.

Nữ sinh giật mình, khuôn mặt lập tức đỏ lên, ngượng ngùng lắc đầu phản bác: "Không... không có..."

Sau đó nàng xoay người lại, thật sự nhịn không được mà tò mò hỏi: "Lý tỷ, vị này là ai vậy?"

"Đó là em họ xa của Hà tiểu thư. Thế nào, hắn có đẹp trai không?"

"Rất đẹp trai." Nữ sinh nghiêm túc gật đầu nói: "Ta chưa từng thấy ai đẹp trai hơn hắn. Đám nam sinh tại học viện y dược so với hắn kém quá xa."

"Đúng không?" Một ông lão đang xem hàng chậm rãi thở dài một tiếng, ngữ khí phức tạp nói ra: "Hắn không chỉ lớn lên đẹp trai, hơn nữa còn là thiên tài võ đạo đỉnh cấp, là võ trạng nguyên đăng long."

"Đoạn thời gian trước ta nghe nói hắn còn cầm tới tay top 1 đại hội vỡ đạo sinh viên toàn quốc."

Nữ sinh nghe vậy mà trừng to hai mắt, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng nổi. Nhưng nàng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

Chỉ nhìn bể ngoài thì nhân vật như vậy đối với nàng mà nói cũng đã là ngôi sao trên trời. Cộng thêm những danh hào chói mắt kia thì hắn liền từ ngôi sao biến thành mặt trăng.

Dù đá là ai thì hắn đầu va vời đếi với nàng. là tần †ai mà nàng chỉ =áó thể nhìn chứ không thể với tới.

Nữ sinh lắc đầu, ném đi những ý nghĩ không thực tế trong đầu ra ngoài, chuyên tâm vào công việc bán hàng của mình.

Nhưng nàng thỉnh thoảng không nhịn được mà đưa mắt nhìn về phía phòng làm việc của cô chủ.

Nàng chờ mong có thể được nhìn đạo thân ảnh kia thêm lần nữa. ...

"Mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?"

"Xong hết rồi."

"Tốt."

Lục Thánh tùy ý đứng tại chỗ và giơ hai tay lên.

Hà Linh Tố rất tự giác đi tới mặc y phục dược sư và đeo kính bảo hộ cùng găng tay cho hắn.

Sau đó nàng xoay người đi ra ngoài, trước khi đi còn chủ động đóng cửa lại.

Lục Thánh cũng không trì hoãn, tinh thần lực quét qua phòng điều phối một cái rồi bắt đầu luyện chế.

Lấy cường độ tỉnh thần lực của hắn bây giờ, phỏng chừng mấy chục vị dược tề sư cấp sáu cũng đều không có hiệu suất cao bằng hắn.

Rất nhiều dược liệu được Lục Thánh phân loại ra, một giây hắn cũng không trì hoãn, mỗi bước đều chính xác và hoàn hảo, thao tác nhiều đến hoa cả mắt.

Phòng chế dược cao cấp trước mặt Lục Thánh đã được Hà Linh Tố đại tu thăng cấp một lần, nó đã biến thành một công xưởng chế thuốc ngay ngắn trật tự.
Bình Luận (0)
Comment