Chương 477: Đối Thủ Quá Mạnh
Chương 477: Đối Thủ Quá MạnhChương 477: Đối Thủ Quá Mạnh
Lục Thánh bước chậm trên đường, thân hình lóe lên, xuất hiện trước mặt một tên zombie cấp tông sư.
Zombie cấp tông sư vừa mới phát hiện thì đã bị Lục Thánh tiện tay bóp cổ, hắn giống như hái quả cam mà đem đầu nó vặn xuống.
Vèo!!!
Một đạo hắc khí chui vào lỗ mũi Lục Thánh, kinh nghiệm võ đạo của zombie cấp tông sư liền tiến vào đầu hắn, ý chí tôn sư thì gia nhập vào la bàn màu xám, thực lực của hắn lại có tăng tiến.
"Anh linh bất diệt!"
Lục Thánh đứng trước zombie cấp tông sư, cúi đầu nói một câu.
Sau đó hắn bước qua bộ quần áo chiến đấu còn sót lại của nó tiếp tục đi về phía trước.
Dọc theo đường đi Lục Thánh lại tiễn thêm hai tên zombie cấp tông sư và một tên zombie cấp đại tông sư.
Liên tục ba phần ký ức võ đạo khổng lồ tràn vào trong đầu hắn, để cho hắn cảm thấy mi tâm hơi sưng lên.
"Không còn gì nhiều nữa."
Cuối cùng Lục Thánh cũng đứng trước mục tiêu chính của mình. Hắn nheo mắt đánh giá nam thanh niên trước mặt.
Nam thanh niên mặc một thân áo giáp chiến đấu màu đen hình giọt nước, dáng người thon dài cao ngất, tay phải cầm một thanh trường đao màu đen.
Tuy rằng vết thương chồng chất trên áo giáp, trường dao cũng tràn đầy lỗ thủng, nhưng tên zombie này vẫn làm cho Lục Thánh liên tưởng đến nam chính trong các bộ phim chiến đấu. Hơn nữa đây còn là loại nam chính có chút thương tích trông rất đẹp trai ngầu lòi.
Tên zombie này là kẻ có dáng vẻ gần với Lục Thánh nhất mà hắn từng thấy trong không gian mộng cảnh.
Bộ dáng của nó cùng ảnh đại diện cực kỳ giống nhau, chỉ là màu da đã ảm đạm, hai gò má hơi có vẻ hóp lại.
Tên zombie này cô độc đứng cúi đầu trên đường phố trống trải, dưới chân nó là mặt đất tàn tạ, sau lưng nó là bầu trời u ám đè nén.
Khi Lục Thánh tới gần thì tên zombie này chậm rãi ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhong hoa tuyêt đai Ủa nó naav ä Luc Thánh efñnda bị chấn động.
"Ta cũng muốn có chút thương tổn như vậy." Lục Thánh thầm nói.
Một cái hô hấp kế tiếp, nam thanh niên zombie từng bước một hướng về phía Lục Thánh đi tới.
Hắn đi rất chậm nhưng tốc độ lại cực nhanh. Trên đường đi hắn còn chậm rãi giơ lên trường đao trong tay.
Trong giây lát, một vầng trăng lưỡi liềm từ từ mọc lên, thiên đao phủ xuống.
Đồng tử của Lục Thánh mãnh liệt co rút lại, sâu trong mắt hắn có ánh sáng màu xám nở rộ, hắn cơ hồ theo bản năng mà tiến vào "Trạng thái Võ Thần".
"Ta chính là thần!"
Lục Thánh vọt lên, hai đạo nhân ảnh hung hăng va chạm vào nhau. ...
Tại sân bay thành phố Bạch Hà, bên trong phòng nghỉ VIP của đại sảnh chờ máy bay.
Lục Thánh đang ngồi trên một chiếc ghế mát xa rộng rãi thoải mái, tùy ý thưởng thức một sợi dây chuyền màu bạc trong tay.
Mặt dây chuyền làm bằng bạc ròng, nhưng màu sắc nhìn qua so với bạc bình thường thì hơi mờ một chút, có vẻ như là đồ vỉa hè.
Phía trên mặt dây chuyền không có hoa văn gì, chỉ là một cái hình tròn.
Lục Thánh vuốt ve mặt dây chuyền trong chốc lát, rồi tiện tay nhét nó vào trong túi, đưa tay xoa xoa thái dương, trong mắt có vài phần mệt mỏi.
"Không hổ là cấp chín!"
Trận chiến trong mơ vào hôm qua Lục Thánh đã thua, dù cho hắn đã mở ra "Trạng thái Võ Thần".
Lục Thánh có cảm giác đầu mình đã bị một đao cắt đứt.
"Hắn rất mạnh, nhưng hắn mạnh không chỉ là vì cấp chín, mà còn có đao pháp của hắn."
"Ta thật sự đã quá xem thường sự cường đại của Nguyện Luân Đao phái rồi."
"Dù sao cũng là đạo truyền thừa của cường giả cấp mười một, tuy rằng chỉ là hình thái cơ bản, nhưng cũng đã nhắm thẳng vào cấp mười một."
"Võ Thánh cấp 9 phối hợp đao pháp tứ cảnh thi triển ra mà ta còn sống được đã là một phép màu." Lục Thánh nhớ lại trận chiến ngày hôm qua, hắn cơ hồ là ra hết át chủ bài, ngoại trừ vũ khí trang bị còn không có đạt tới trạng thái hoàn mỹ thì ngay cả tế bào Bất Diệt hắn cũng đều vận dụng. Nhưng cuối cùng hắn vẫn bị đánh bại!
Không phải ta không hề có lực hoàn thủ, nhưng dù sao cũng rất nghẹn khuất, bại rất thảm!
Thanh niên Võ Thánh Cố Huyền mỗi một đao đều kinh diễm tuyệt luân, đánh cho long trời lở đất, chợt hiện linh quang, thế như lôi đình.
Lục Thánh đã từng thấy qua đao pháp của Đàm Trung Ngọc rất sắc bén, nhưng so với Cố Huyền thì dù nói là đom đóm so với trăng cũng không đủ để hình dung.
Đương nhiên cũng có một phần quan hệ do Lục Thánh đã gặp qua đao pháp của Đàm Trung Ngọc. Nhưng dựa theo đao ý là có thể nhìn ra Đàm Trung Ngọc thật sự kém quá nhiều.
Bởi vì võ đạo cấp mười một và võ đạo cấp chín hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Càng thua thảm như thế thì trong lòng Lục Thánh càng thêm khát vọng.
"Sớm muộn gì ngươi cũng là của ta!"
"Chuyên chọn thương pháp sao?"
"Chỉ có trẻ con mới lựa chọn, người lớn sẽ lấy tất cả!"