Chương 478: Ta Không Giống Các Ngươi!
Chương 478: Ta Không Giống Các Ngươi!Chương 478: Ta Không Giống Các Ngươi!
Kỳ thật nếu như vẻn vẹn chỉ là chiến bại, Lục Thánh còn không đến mức suy sụp như vậy.
Chủ yếu sáng nay hắn còn làm mấy cái "bùa hộ mệnh" để lại cho người nhà.
Bên trong mặt dây chuyền mật ngân niêm phong một tia ý chí võ đạo thuộc về hắn, người đeo tại thời điểm nguy cơ sinh tử nó sẽ bộc phát ra ngăn cản nguy cơ.
Thủ đoạn nhỏ này là kỹ xảo sử dụng tỉnh thần lực của Lục Thánh sau khi quyền hạn tăng lên.
Ở võ đạo tương lai một vạn năm nó có chút lưu hành, người nhà của rất nhiều cường giả cơ hồ mỗi người đều tùy thân mang theo vài món.
Vật niêm phong có ý chí võ đạo của cường giả đỉnh cấp thì càng có thể bị xào lên giá trên trời, vạn kim khó cầu.
"Ta hy vọng không có ngày chúng phát huy công dụng." Lục Thánh thầm nhủ.
Bên tai hắn truyền đến tiếng nói chuyện, vì bên trong phòng chờ không chỉ có một mình Lục Thánh, còn có một nam nhân cùng hai nữ sinh.
Nam nhân đại khái hơn bốn mươi tuổi, mặc âu phục giày da, quần áo rất cầu kỳ, trên tay đeo đồng hồ nổi tiếng, tựa như quản lý công ty cấp cao, khí chất tinh anh thương mại.
Hai nữ sinh kia thì đều ngoài hai mươi tuổi, nhìn như sinh viên đại học.
Lục Thánh nhìn lướt qua hai nàng, nhan sắc dáng người khí chất đều rất đỉnh.
Hai nàng ngồi ở vị trí phía sau Lục Thánh, kề đầu nói chuyện, thỉnh thoảng còn liếc nhìn Lục Thánh.
Lục Thánh cũng không để ý hai nàng mà lấy điện thoại di động ra, tùy ý mở ra một tấm bản đồ.
Trên bản đồ là vị trí địa hình của phía đông Long Quốc.
Bản đồ này rất bình thường, dễ dàng tìm được trên mạng.
Nhưng rơi vào trong mắt Lục Thánh thì tấm bản đồ này lại bị đánh dấu ra từng điểm màu vàng hoặc màu bạc. Mỗi một điểm đều đại biểu cho một khoản tài phú khổng lầ.
"Phía đông vẫn có rất nhiều mỏ mật kim và mật ngân phân bố, cũng không biết chúng đã bị khai phá aua hay chư7a2" "Nếu như ta có thể tìm được một hai cái, vậy ta liền có chỉ phí chế tạo Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao."
Lục Thánh muốn trong khoảng thời gian ngắn kiếm được một số tiền lớn thì chỉ sợ cũng chỉ có thể đi đào mỏ.
Dù sao hắn cũng không phải là chưa đào qua.
Ẩm ầm ầm!
Âm thanh máy bay liên tục bay qua.
Một chiếc máy bay chở khách màu trắng như tuyết chậm rãi hạ cánh xuống.
Phía sau nó còn có một chiếc máy bay chiến đấu toàn thân đen kịt đi theo.
Mọi người trong phòng chờ đều đứng lên.
"Máy bay của chúng ta đến rồi!" Một trong hai nữ sinh đại học nhìn ra bên ngoài cửa sổ kêu lên."Ồ, như thế nào còn có máy bay chiến đấu?"
"Chắc là có nhiệm vụ gì đó! Đi thôi, thông báo lên máy bay sẽ có ngay."
Nam nhân trung niên mặc âu phục thẳng tắp kia cũng thu hồi tạp chí trên tay, sau đó đứng lên xách theo một cái cặp công văn bên người.
Lục Thánh nhìn xem đồng hồ, rồi lại đối chiếu số hiệu trên máy bay chiến đấu, hắn cũng cầm hành lý đứng lên.
Mấy người lục tục ra khỏi phòng chờ.
Ba người kai đều không mang theo đồ đạc gì nhiều, chỉ có Lục Thánh mang theo nhiều thứ trên tay, gồm một cái rương hành lý màu bạc, còn có túi bao bọc binh khí tùy thân mang theo.
Lúc đi qua lối lên máy bay, bước chân Lục Thánh vượt qua mấy người phía trước.
Hai nữ sinh đại học có làn da trắng nõn, xinh đẹp động lòng người nhìn hắn một cái, một vị trong đó cười nói với hắn: "Soái ca à, túi binh khí cần phải gửi cho vận chuyển đặc thù, không thể mang lên máy bay đâu, nếu không lát nữa ngươi sẽ bị người ta đuổi xuống đó."
Một nữ sinh khác cũng nhìn Lục Thánh che miệng cười khẽ, đôi mắt chớp động nhìn chằm chằm hắn không ngừng.
Lục Thánh nhìn xem hai người cười cười, thuận miệng trả lời: "Máy bay ta ngồi và máy bay các ngươi ngồi không giống nhau."
"Đừng đùa nữa, ở đây chỉ có một chiếc bay chở khách, ngươi không cửa sổ hành lang, chỉ về chiếc máy bay chiến đấu màu đen phía xa xa vừa mới ngừng lại không bao lâu, cười khanh khách nói.
Lục Thánh nhìn thấy bóng dáng mấy người mặc quân trang đi xuống từ trên máy bay chiến đấu màu đen, tựa hồ đang đi về phía này.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nghiêng đầu mỉm cười nói với hai nữ sinh.
"Tạm biệt!"
Nói xong cả người hắn tựa như ảo ảnh mà từ cửa sổ thông đạo nhảy ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Lục Thánh liền biến thành một điểm đen nho nhỏ bay tới gần chiếc máy bay chiến đấu kia.
"Trời ơi!"
Hai nữ sinh lập tức sợ ngây người, theo bản năng ghé vào vị trí cửa sổ, mở to hai mắt nhìn theo Lục Thánh.
Bọn họ đang ở thông đạo VỊP, toàn bộ thông đạo chỉ có vài người, bao gồm cả nam nhân trung niên mặc âu phục vừa mới đi thẳng về phía trước.
Người này bên ngoài mang bộ dáng nghiêm túc, nhưng trên thực tế luôn một mực vụng trộm chú ý hai nữ sinh kia nói chuyện.
Lúc hắn nghe được động tĩnh thì cũng quay đầu nhìn lại.
Ba người trơ mắt nhìn theo điểm nhỏ Lục Thánh đang tiếp xúc với mấy người mặc quân trang đi xuống từ trên máy bay chiến đấu màu đen, sau đó hắn nhanh chóng được đưa lên máy bay.
Máy bay chiến đấu mới dừng lại không bao lâu thì lại khởi động lần nữa.
Ẩm ầm ầm!
Trong nháy mắt nó đã cất cánh rồi biến mất trên bầu trời xanh biếc.
Hai nữ sinh và nam nhân trung niên mặc âu phục ghé mắt vào cửa sổ thông đạo đều nhìn đến choáng váng, vẻ mặt mờ mịt dại ra.
"Chiếc máy bay chiến đấu vừa rồi... chính là chuyên môn tới đón hắn sao?"...