Chương 485: Càn Quét Chiến Trường
Chương 485: Càn Quét Chiến TrườngChương 485: Càn Quét Chiến Trường
Thi thể Kim Đồng Tinh Tỉnh ngã xuống không bao lâu, hai con dị thú cấp bảy còn lại liền nhanh chóng hướng về phía thân ảnh trong hố phát động công kích.
Keng!!!
Âm thanh kim thiết va chạm đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó mọi người liền nhìn thấy thân ảnh trong hố lớn giơ lên trường thương, vững vàng chống đỡ một vật màu xanh đen tựa như đao.
Bọ Ngựa Đao Bảy Chân không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt thân ảnh trong hố.
Bốn chỉ trước của nó như đao điên cuồng loạn động, không ngừng biến mất rồi lại không ngừng xuất hiện, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể bắt được, chỉ có thể từ trong âm thanh va chạm giữa trường thương và chân đao miễn cưỡng tính ra số lần công kích.
Thân ảnh vung trường thương đột nhiên nhảy lên cao, có ngọn lửa đỏ cùng kim quang chói mắt từ trên người hắn mãnh liệt tuôn ra, sau đó lại nhanh chóng rút về như nước chảy, tất cả hội tụ bên trên trường thương.
Trường thương vốn là màu bạc trong nháy mắt liền hóa thành màu đỏ rực rỡ, tiếp đó thân ảnh nhanh chóng chớp động vài cái.
Ẩm!!!
Một đạo nhân ảnh phóng lên cao tựa như Nộ Long, hai tay giơ cao trường thương, trên mũi thương có hỏa diễm thiêu đốt.
Phía sau thân ảnh, Bọ Ngựa Đao Bảy Chân không biết từ lúc nào đã cứng đờ tại chỗ, sau đó tại những khớp xương trên người nó đều nổ ra huyết dịch màu đen, rồi thân thể nó tan vỡ thành từng mảnh giống như những khối gạch sụp đổ.
Tất cả mọi người nhìn mà chấn kinh, tốc độ tư duy không theo kịp tốc độ ra chiêu của thân ảnh cầm thương kia.
Sau mười một tiếng nổ, Bọ Ngựa Đao Bảy Chân đã biến thành một đám pháo hoa huyết nhục to lớn, mùi máu tanh hôi và thân thể của nó văng ra khắp nơi.
Thân ảnh kia bỗng nhiên đưa tay cầm lấy y phục trên người mình rồi tùy ý xé rách, để lộ ra từng lưỡi dao màu trắng bạc và thân hình hoàn mỹ.
Các lưỡi dao nhanh chóng tổ hợp thành một thanh đao luân cực lớn.
Vô gián vãng sinh! Hào quang kim sắc nở rộ, đao luân xoay tròn quét ngang bốn phía.
Thân ảnh để trần thân trên kia tùy theo thương mang, mãnh liệt vọt vào bên trong bầy dị thú.
Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt càng ngày càng lớn, cuối cùng hóa thành một con hỏa long dài hơn mười mét, ở trên chiến trường tàn sát bừa bãi cùng với đao luân to lớn.
Nơi chúng đi qua, đám dị thú tựa như rơm rạ mà thi nhau bay tứ tung, thân thể bị cắt dễ dàng giống như đậu hủ.
Tất cả mọi người nhìn đến choáng váng, bọn họ căn bản đã quên mình hiện tại muốn làm cái gì.
Bao gồm cả Du Phi Dực, Tần Thiệu Quân và Đông Tình Tuyết, tất cả đều đứng chết lặng tại chỗ, dừng lại động tác, ánh mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.
Lúc này bọn họ gần như nghĩ rằng mình không phải đang chiến đấu, mà là đang ở trong một rạp chiếu phim nào đó.
Bộ phim hiện ra trước mắt bọn họ là một bộ phim nhẹ nhàng vui vẻ, nhiệt huyết sôi trào, kích thích chân thật.
Hỏa Long Thương Ảnh và Kim Sắc Đao Luân giống như máy xay thịt quét dọn xung quanh chiến hào, tất cả mọi người nhìn đến tê dại, bao gồm cả những binh sĩ viện trợ vừa mới từ trên máy bay chiến đấu nhảy dù xuống.
Bọn họ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng ứng đối với bất cứ tình huống bất ngờ nào khi hạ cánh, vũ khí cũng đã cầm trong tay, nhưng kết quả vừa rơi xuống đất thì bọn họ liền chấn kinh.
"Thiên địa ơi!" Tần Hoài Hổ, sau đó vẻ mặt hắn dại ra khi nhìn thấy thân ảnh kia tàn sát bừa bãi, có chút hoài nghi có phải lúc mình nhảy xuống bị máu xông lên đầu hay không mà đầu óc không tỉnh táo, thế cho nên mới xuất hiện ảo giác.
Một hồi lâu sau Tần Hoài Hổ mới phục hồi tỉnh thần, tìm ra vị trí của Du Phi Dực và vội vàng đi lên.
"Du sư tọa!"
Tần Hoài Hổ lập tức hành lễ với Du Phi Dực, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Du Phi Dực thì lại mang vẻ mặt có chút hoảng hốt mà quay đầu lại, khi thấy Tần Hoài Hổ thì hắn khẽ gật đầu, theo bản năng hỏi thăm: "Đây là người cùng các ngươi tới sao?"
Tần Hoài Hổ mang ánh mắt phức tạp gật đầu. Nghe Tần Hoài Hổ trả lời khẳng định, thần sắc Du Phi Dực càng thêm mê man, dò hỏi: "Không phải đã nói tướng tinh tiếp viện hai ngày sau mới có thể đến à?"
Trên mặt Tần Hoài Hổ hiện lên một tia do dự, hắn đang muốn mở miệng giải thích thì đúng lúc này, một trận tiếng súng đột nhiên cất cao, dẫn tới mọi người đồng loạt nhìn lại.
Chỉ thấy thân ảnh kia gần như đã quét sạch toàn bộ vùng phụ cận chiến hào đột nhiên quay đầu lại, nhanh chóng lao về phía chiến hào bên này.
Hắn giết quá nhiều dị thú, cho nên có rất nhiều máu cùng thi thể vỡ vụn của dị thú còn chưa kịp bắn tung tóe ra ngoài, nhưng đã bị luồng khí lưu quanh thân hắn cuốn lấy và càng lúc càng nhiều.
Do đó hiện tại khi thân ảnh kia vọt tới, cả người hắn giống như một cơn lốc màu đỏ sậm hoàn toàn do bọt máu và vụn thi của dị thú tạo thành.
Cùng theo hắn là một con hỏa long và kim sắc đao luân.
Gió tanh mưa máu phả vào mặt, sát khí ngập trời, chấn kinh đám binh Sĩ ở trong chiến hào sắc mặt trắng bệch, nhao nhao lui về phía sau.
Ngay cả Du Phi Dực cũng bị uy thế kinh khủng này làm cho khiếp sợ, cơ mặt căng cứng, theo bản năng nắm chặt đại đao hợp kim trong tay, cương khí bộc phát, lực trường tông sư không ngừng lao ra.