Chương 489: Ảnh Báo Hai Đầu
Chương 489: Ảnh Báo Hai ĐầuChương 489: Ảnh Báo Hai Đầu
Du Phi Dực đặc biệt an bài cho Lục Thánh một phòng nghỉ đơn, cũng là dùng phòng nghỉ bỏ hoang trong sân vận động cải tạo ra, thậm chí còn có thể tắm rửa.
Lục Thánh nằm trên giường trong chốc lát, trong đầu không ngừng chiếu lại cảnh tượng chiến đấu ban ngày trên chiến trường.
Máu trong cơ thể hắn bất tri bất giác lại trở nên nóng bỏng.
Lục Thánh rất nhanh liền ý thức được, nếu như hắn không chủ động tiến vào không gian mộng cảnh, vậy hắn sợ là cả đêm nay hắn đều khó có thể ngủ.
Nhưng Lục Thánh lại không muốn ngủ sớm như vậy. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn dứt khoát mang theo Xích Tinh Long Văn Thương đi về phía chiến hào.
Bầu trời ở vùng hoang dã sáng sủa hơn nhiều so với thành phố.
Mặc dù không có phương tiện chiếu sáng nhưng ánh trăng và ánh sao cũng có thể chiếu sáng mặt đất.
Lục Thánh đứng ở một điểm cao bên trong chiến hào, nhìn em những binh sĩ thức đêm chiến đấu, hăng hái cầm súng máy mắng chửi, điên cuồng công kích dị thú ngẫu nhiên chạy tới từ đằng xa.
Thế công của dị thú cũng sẽ không theo mặt trời lặn mà chậm lại.
Sư đoàn 1182 phụ trách chiến tuyến này, hiện tại có vẻ thoải mái hoàn toàn là do Lục Thánh vào ban ngày đã chém giết dị thú quá mãnh liệt, giúp bọn họ tranh thủ thời gian thở dốc.
Bởi vì dị thú muốn từ dưới địa quật bò ra cũng cần có thời gian.
Lục Thánh hướng về phương xa nhìn lại, nơi đó chiến hỏa liên miên, tiếng chém giết không dứt, không khác so với ban ngày bao nhiêu.
"Đi tới đó xem sao!"
Đôi mắt Lục Thánh khẽ động, Xích Tỉnh Long Văn Thương lóe lên, biến mất cực nhanh ở phương xa.
Đây là một khu dân cư bỏ hoang, được chế tạo thành chiến hào tạm thời.
Hơn mười chiếc xe tăng bọc thép chặn kín lỗ hổng cửa tiểu khu.
Súng máy cùng ống pháo phun ra hỏa diễm, cố gắng quét sạch đám dị thú triều xông lên phái trước. Thỉnh thoảng có dị thú tránh được đạn dược oanh kích mà lọt vào bên trong phòng tuyến, lập tức sẽ có binh sĩ cao cấp cầm trong tay vũ khí lạnh vây giết nó.
"Chết tiệt! Sao lại nhiều như vậy?"
Một hán tử trung niên có thân hình cao lớn, thể trạng khôi ngô đứng bên trên một nóc nhà dân, nhìn xem chiến trường phía dưới mà vô cùng lo lắng, mặt trầm như nước.
Một mắt của hắn đã bị mù và băng bó dày chặt, tay phải cũng bó thạch cao treo ở trước ngực.
Trạng thái cả người hắn có vẻ không tốt lắm, nhưng khí thế vẫn nguy nga như ngọn núi vĩnh viễn không thể đánh bại.
Một người mặc đồng phục giáo quan vội vã chạy tới.
Hán tử trung niên quay đầu, trầm giọng hỏi: "Khi nào thì tiếp viện đến?"
Người tới cười khổ đáp: "Trong khoảng thời gian ngắn sợ là tiếp viện không tới được."
"Vừa vặn gặp phải một cái địa quật cấp SS bạo động, không ít tướng tỉnh đều tiếp nhận nhiệm vụ trấn áp dị thú nơi đó, cho nên bọn họ phải mất ít nhất hai hoặc ba ngày để giải phóng nhân lực."
"Được, ta biết rồi." Hán tử trung niên gật đầu đáp, cũng không nói gì thêm.
Hắn bưng một cái bình rượu mạnh in chữ Hồng Tỉnh Tửu trong tay lên miệng, hung hăng uống vài ngụm.
Sĩ quan từ cấp tông sư trở lên sẽ được phép uống rượu trên chiến trường, chỉ cần không uống quá nhiều.
Bởi vì võ giả cấp tông sư có thể phách cường đại, khí huyết thoáng vận chuyển thì chút cồn này liền bị tan hết, cũng sẽ không ảnh hưởng tới tư duy phán đoán, có đôi khi còn có thể làm cho bọn họ càng thêm thanh tỉnh.
Ẩm!!
Xe tăng thiết giáp phía dưới bắn ra một quả đạn pháo vẽ ra quỹ tích rõ ràng trên bầu trời đêm.
Sau khi đạn pháo rơi vào bên trong đám dị thú ở xa xa, nó lại như trâu xuống biển, biến mất vô thanh vô tức, ngay cả một chút gợn sóng cũng không nổi lên được.
Đôi mắt hán tử trung niên chớp động kịch liệt, cả người hắn mạnh mẽ đứng lên. "Tình huống như vậy xuất hiện chỉ có một cái khả năng, đó là dị thú cấp bảy xuất hiện."
"Bởi vì chỉ có dị thú cấp bảy mang theo lực trường vặn vẹo mới có thể làm cho vũ khí nóng hoàn toàn mất đi hiệu lực."
Quả nhiên là vậy, trong bóng tối có bốn đoàn quỷ hỏa màu lam lặng lẽ hiện lên.
Đám dị thú chen chúc tách ra hai bên.
Một con dị thú đáng sợ thân dài hơn sáu mét, cao hơn ba mét từ trong bóng tối chậm rãi đi ra.
Đây là một con quái vật có ngoại hình giống như báo săn, nhưng cả người nó mọc đầy từng khối vảy rắn nho nhỏ, cái đuôi giống như bò cạp nâng lên thật cao.
Nó có tới hai cái đầu, lúc trước mấy đạo u lam quỷ hỏa chính là bốn con mắt trên hai cái đầu của nó.
"Ảnh Báo Hai Đầu!"
Hán tử một mắt hít sâu một hơi, đưa tay bắt lấy một cây rìu lớn hai lưỡi đặt bên chân.
Hắn cũng không nói gì mà trực tiếp từ trên mái nhà nhảy xuống.
Bịch!!
Hán tử một mắt dừng lại ở tiểu khu bên ngoài phòng tuyến, hai chân ở trên mặt đất chấn ra mảng lớn dấu vết rạn nứt.
Hắn run lên tay phải, lớp thạch cao băng bó trên tay phải vỡ nát, cả người hắn cũng hoàn toàn giãn ra.
"Đến đây đi! Ta đang thiếu một món thịt ngon để nhắm rượu!"