Chương 491: Chư Vị Đại Lão
Chương 491: Chư Vị Đại LãoChương 491: Chư Vị Đại Lão
Cảnh tượng tương tự không ngừng tái diễn trên các mặt trận.
Lục Thánh dựa vào chính mình có tốc độ cực nhanh mà chạy một vòng quanh chiến tuyến của sư đoàn 1182.
Trường thương hỏa diễm của hắn đâm thủng màn đêm, còn có Vô Gian Đao Luân kim quang chợt hiện.
Chỉ trong một buổi tối này hắn đã lưu lại ấn tượng khó có thể phai mờ cho vô số binh sĩ đang ác chiến.
Cho đến khi trời sáng, Lục Thánh mới trở lại chiến hào của Du Phi Dực.
Cả đêm giết chóc để cho toàn thân hắn đều mang theo huyết khí cùng sát khí nồng đậm, dù cách hắn rất xa vẫn có thể ngửi thấy.
Khí huyết trên người hắn bốc hơi làm hắn tựa như một đạo lốc xoáy bọt máu đang hành tẩu.
"Tiểu tử ngươi trong một đêm qua rốt cuộc đã giết bao nhiêu con dị thú?" Du Phi Dực nhìn thấy Lục Thánh như vậy mà trừng to hai mắt, vẻ mặt khó có thể tin dò hỏi.
Lục Thánh tiện tay vặn mở một bình nước tỉnh khiết rót vào trong miệng, lắc đầu nói: "Đã quên, nói chung có rất nhiều dị thú cấp bảy, còn dị thú cấp sáu thì ta không có đếm qua."
Du Phi Dực há to miệng, sững sờ đến nổi một chữ cũng không nói nên lời.
Lục Thánh một hơi uống hết bình nước, phun ra một ngụm trọc khí, có chút tiếc hận nói: "Đáng tiếc là ta không mang thi thể của chúng trở về, đã tiện nghỉ người khác rồi."
Lục Thánh cũng không có biện pháp, vì hắn cả đêm tập kích dị thú vốn là quý ở tốc độ, nếu hắn còn mang theo thi thể của dị thú cấp 7 thì sẽ kéo chậm bước chân của hắn.
Tuy rằng Lục Thánh tiếc nuối những thi thể dị thú cấp 7 bị hắn vứt bỏ trên chiến trường, nhưng hắn càng tiếc nuối những sinh mệnh trẻ tuổi chết trên chiến trường.
Lục Thánh hiện tại giúp bọn họ không được nhiều lắm, chỉ có thể tận hết khả năng mà thôi.
Du Phi Dực yên lặng nhìn Lục Thánh thật lâu, cuối cùng chậm rãi mở miệng nói: "Không có việc gì, mỗi chiến tuyến đều có hộp đen ghi hình, trở ngươi, một điểm cũng không thiếu."
"Vậy thì không thể tốt hơn." Đôi mắt Lục Thánh sáng lên, trong nháy mắt tràn đầy động lực đáp.
Du Phi Dực dùng ánh mắt nhìn quái vật để nhìn Lục Thánh, nói: "Tiểu tử ngươi cứu viện thì cứu viện, nhưng thủy chung vẫn là ngươi của sư đoàn 1182 đấy, trước tiên phải thủ tốt bên này mới đúng."
Lục Thánh cười nói: "Du sư tọa yên tâm, ta cam đoan sẽ giết sạch bên này trước rồi mới đi tới chỗ khác. Nếu không ngươi cho ta thiết bị truyền tin, gặp chuyện không may liền gọi ta một tiếng, ta sẽ lập tức trở về."
Du Phi Dực không biết nên nói cái gì cho phải, hắn chỉ cảm thấy lúc trước chính mình hạ lệnh cho thiếu niên trước mặt mình sử dụng hết dịch dị tủy trong kho tuyệt đối là quyết định sáng suốt nhất đời hắn.
Ai có thể nghĩ đến chỉ mấy bình dịch dị tủy cấp 4 mà lại có thể bồi dưỡng ra một con Hỗn Thế Giao Long như vậy?
"Đây là tạo hóa của ta rồi!" Du Phi Dực chép chép miệng, trong lòng thầm ngHĩ. ...
Trong phòng hội nghị rộng lớn, ở giữa có một chiếc bàn dài làm bằng thạch anh màu đen.
Trên bàn bày biện ngay ngắn mười cái mũ vành lớn màu xanh đậm được may tỉnh tế, trước mỗi cái mũ đều ngồi một vị nam nhân hoặc nữ nhân trung niên có dáng người thẳng tắp.
Trên cổ áo và cổ tay áo của bọn họ đều dùng hoa văn cành quế và lá cây để trang trí, dựa theo quân đội cổ xưa của Võ Đạo những năm đầu thì chúng tượng trưng cho địa vị và quyền lực.
Một nam nhân gầy gò, tuổi tác hơi trẻ, ngôi sao trên vai cũng ít hơn mấy cái, đang đứng trước một tấm bản đồ phóng đại giới thiệu tình hình của mấy chiến khu với các đại lão quân bộ trong phòng.
"Bạo động tại địa quật số 2 lần này có chút nghiêm trọng, hơn mười ba chiến hào đã thất thủ. Mặc dù dựa theo tình hình hiện tại, trong vòng bảy ngày chúng ta có thể triệt để trấn áp cuộc bạo động này."
Một vị lão giả quân bộ nhìn qua sáu mươi tuổi, có đường viền tóc khá cao, tướng mạo uy nghiêm mở miệng nói: "Thương vong như thế nào? Đã thống kê ra chưa?"
Binh sĩ báo cáo thành thật trả lời: "Cho tới bây giờ số binh sĩ bình thường có thương vong tổng cộng hơn 15200 người, sĩ quan cũng có thương vong."
"Tiyớng tỉnh cấn 8 có ai naã vuống khâng^2"” Lăn ñiả auân bô nhí mày hỏi.
Binh sĩ báo cáo vội vàng nói: "Khi địa quật số 2 xuất hiện động loạn thì có một vị tướng tinh cấp tám ngã xuống tại chỗ sâu địa quật do rút lui không kịp."
"Là vị tướng tỉnh cấp 8 nào?"
"Trước đây người này có xếp hạng trên tướng tinh bảng."
Lão giả quân bộ gật đầu, chậm rãi nói: "Tổ chức tang lễ cho hắn đi, thời gian cụ thể báo cho ta sau, đến lúc đó ta sẽ tham dự."
"Vâng."
"Nói chuyện khác đi, địa quật mới xuất hiện kia có tình huống như thế nào?"
Binh sĩ báo cáo nhẹ nhàng ấn điều khiển từ xa trong tay, thay đổi vị trí bản đồ trên màn hình lớn.
Các đại lão quân bộ ngồi bên cạnh bàn hội nghị liền nhao nhao ngẩng đầu nhìn xem.