Chương 492: Một Vị Mãnh Nhân
Chương 492: Một Vị Mãnh NhânChương 492: Một Vị Mãnh Nhân
"Từ tình huống trước mắt mà xem, địa quật mới xuất hiện này có đánh giá cấp bậc là cấp AA hoặc cấp AAA, chứ không có khả năng đạt tới cấp S."
Nghe được những lời này, sắc mặt đám người trong hội nghị đều hơi buông lỏng, ngay cả sắc mặt của lão giả quân bộ kia cũng hòa hoãn không ít.
"Chỉ cần không phải địa quật cấp S thì liền dễ nói." Lão giả quân bộ đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn trơn bóng, nhẹ giọng cảm thán: "Phòng tuyến của chiến khu phía đông chúng ta đã sắp đến cực hạn, nếu lại đến một hai cái địa quật cấp S thì..."
Ông ta không có nói tiếp, mà cũng không cần phải nói tiếp, bởi vì đám người trong hội nghị đều biết rõ kết quả trong lòng.
Binh sĩ báo cáo tiếp tục nói: "Nhưng bởi vì chiến lực tướng tỉnh cao cấp phần lớn đều tập trung ở mấy địa quật cấp SS, cho nên phòng tuyến bố trí ở bên ngoài các địa quật mới xuất hiện có nhiều chỗ căng thẳng, nhất là..."
Binh sĩ báo cáo ở trên bản đồ phòng tuyến chú thích ra mấy dấu hiệu trọng điểm màu đỏ, nghiêm túc nói ra: "Mấy vị trí này tùy thời đều có thể sụp đổ, nếu như không tăng thêm trợ giúp thì tình huống rất không lạc quan."
Lão giả quân bộ nhìn chằm chằm bản đồ phòng tuyến trước mặt, mở miệng nói: "Trên tay chúng ta hiện tại có khả năng điều động bao nhiêu lực lượng?"
Binh sĩ báo cáo lắc đầu nói: "Rất ít, hơn nữa cho dù bây giờ hạ lệnh thì nhanh nhất cũng phải đến ngày mai mới tới."
"Vậy trước tiên hãy bịt lỗ hổng quan trọng nhất lại, ưu tiên tiếp viện điểm A." Lão giả quân bộ quét mắt tuần tra, cuối cùng rơi vào một điểm đỏ.
"Thưa quân tọa, vị trí điểm B cũng rất quan trọng." Trên bàn dài có người mở miệng đề nghị.
Lão giả quân bộ thản nhiên nói: "Ta biết."
Bản đồ phòng tuyến phi thường trực quan, trong đó đánh dấu hai điểm màu đỏ A, B là rõ ràng nhất.
Hai điểm này ở trên phòng tuyến đều là vị trí cửa khẩu, tầm quan trọng tương đương nhau.
"Khu vực phía sau điểm B cách khu dân cư khá xa, có khu vực trung dian rângn lớn. măc dù nhàng tuyến eun để thì eau đá cfñnd có thể † từ quét sạch dị thú."
"Nhưng điểm A lại không giống, một khi điểm A bị phá thì trong vòng nửa tháng, thành phố Thượng Nguyên gần đó liền có thể xuất hiện tại nạn dị thú xâm lấn."
Không ít người gật đầu phụ họa, người đưa ra nghi vấn lúc trước không còn nói gì nữa.
"Nếu đã không thành vấn đề thì cứ làm theo phương án này đi." Lão giả quân bộ suy nghĩ, nói: "Trấn thủ điểm A là sư đoàn nào?"
"Là sư đoàn 1058. sư đoàn trưởng là thiếu tướng Tôn Triết."
"Vậy báo cho Tôn Triết biết đi, dù chúng ta chỉ còn một binh một tốt thì cũng phải bảo vệ đạo phòng tuyến của hắn."
"Những người ở các vị trí còn lại thì phòng thủ có chọn lọc, có thể bỏ trận và sơ tán nếu cần thiết để chuyển đến điểm A."
"Vâng!"
Lão giả quân bộ khoát tay, thản nhiên nói: "Tan họp."...
"Còn phải đợi nữa sao? Có trời mới biết rốt cuộc chúng ta phải đợi bao nhiêu ngày nữa!"
Du Phi Dực phun ra một ngụm trọc khí, đi lên chiến hào, đứng bên cạnh Lục Thánh bất đắc dĩ nói.
Du Phi Dực mới từ đi ra trong phòng làm việc sau khi tiếp nhận điện thoại từ cấp trên.
Lục Thánh thì ngồi trên một tấm xi măng vỡ nát, một tay cầm thương, một tay dùng vải binh khí cẩn thận lau thương.
"Gần đây các chiến tuyến khác của quân khu cũng căng thẳng sao? Ngay cả phòng tuyến tại địa quật mới xuất hiện cũng không phái ra tiếp viện à?" Lục Thánh thuận miệng hỏi, đôi long mày như kiếm của hắn hơi nhíu lại.
Hắn lúc lau thương đã phát hiện trên thân thương có không ít lỗ thủng cùng vết xước, sau khi dùng tỉnh thần lực thăm dò hắn đã do thám ra dấu vết của mấy chỗ đứt gãy.
Dù sao cây thương này cũng chỉ là nửa bước cấp bảy, chứ không phải cấp bảy chân chính. Cho nên liên tục mấy ngày ác chiến độ bền của nó đã hao tổn hơn phân nửa.
Ta phải đổi thương thôi, ít nhất cũng phải đổi qua cây thương cấp bảy chân chính!
"Tiến viên naước lai là không thiếu. chỉ thiếu chính là chiến lưc tướng tỉnh cao cấp."
"Ngươi cũng biết dị thú cấp 7 có bao nhiêu đáng sợ, không phải võ giả bình thường..."
Du Phi Dực nói được một nửa thì đột nhiên lắc đầu, sửa lại lời nói: "Không, ngươi quả thật không biết. Lục Thánh ngươi đúng là một tên biến thái!"
Liên tục gần năm ngày mà mỗi đêm hắn đều tập kích dị thú, du tẩu giữa các chiến tuyến.
Lúc hoàng hôn Lục Thánh một thân sạch sẽ đi ra chiến tuyến, nhưng lúc bình minh hắn lại mang theo một thân máu tanh thật dày trở về.
Cho nên đến bây giờ mặc dù Lục Thánh đã tắm rửa, thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, nhưng trên người hắn vẫn còn quanh quẩn mùi máu nhè nhẹ.
Lục Thánh giống như lão binh đã ở trên chiến trường ngâm mình suốt bốn, năm năm, nhưng rõ ràng hắn chỉ mới ra chiến trường không tới một tuần.
Có trời mới biết rốt cuộc Lục Thánh đã giết chết bao nhiêu dị thú thì mới có thể tạo ra hiệu quả như vậy!
Du Phi Dực giật mình cũng không phải là do thực lực của Lục Thánh quá mạnh, mà là do thể lực của Lục Thánh quá trâu bò.
Thể lực của Lục Thánh phảng phất như vô cùng vô tận, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày của hắn đều không tới hai giờ, nhưng hắn vẫn sinh long hoạt hổ, không thấy nửa điểm mệt mỏi.
Hắn quả nhiên là Hỗn Thế Giao Long!