Chương 498: Hủy Diệt Dị Thú Triều
Chương 498: Hủy Diệt Dị Thú TriềuChương 498: Hủy Diệt Dị Thú Triều
Ẩm!!!
Trên người Lục Thánh mãnh liệt nổ tung một vòng khí lãng, đem mấy chục con dị thú xung quanh hung hăng hất bay ra ngoài.
Thừa dịp trong đám dị thú hiện ra chỗ trống, Lục Thánh chậm rãi hoạt động tay chân, thân thể phát ra âm thanh khởi động.
Huyết dịch sôi trào, xương cốt va chạm, tựa hồ có thứ gì đó ở trong cơ thể Lục Thánh đang nhanh chóng thức tỉnh.
"Đã lâu rồi ta không hề giữ lại như vậy, thực lực toàn bộ khai triển, chiến đấu vui vẻ lâm ly."
Lục Thánh chậm rãi giơ lên xích tỉnh long văn thương trong tay, từng mảng lại từng mảng băng sương từ dưới chân hắn xuất hiện và lan tràn.
"Đại chiến một hồi đi!"
Ẩm!!!
Lục Thánh mãnh liệt lao vào bầy dị thú phía trước.
Lục Thánh vừa bước ra thì liền có một mảnh băng sương trải đường.
Nơi băng tuyết lan tới dị thú dưới cấp năm bắt đầu nhanh chóng bị đóng bang, chỉ có dị thú cấp sáu trở lên mới có tư cách hoạt động, nhưng cũng hành động rất chậm chạp, tốc độ mười không còn một.
Hàn Kích Tước Ngục!
Mũi thương màu đỏ thẫm phun ra băng hà rực rỡ. Một con Hàn Linh Tước nho nhỏ từ trong băng hà giương cánh bay lên.
Nó mở ra hai cánh, băng sương như kích. Nhưng trên đôi cánh băng lam của nó lại có hỏa diễm màu đỏ thiêu đốt.
Lục Thánh chưa từng thi triển chiêu "Hàn Kích Tước Ngục" trong hiện thực. Mà sau khi hắn chính thức thi triển ra sát chiêu này, Hàn Linh Tước đã có tư thái cường đại hơn.
Thương ảnh chợt lóe rồi biến mất. Một con dị thú cấp bảy to lớn chắn ở trước mặt Lục Thánh giống như quái vật Godzilla, nó há ra cái miệng to như chậu máu nhưng còn chưa kịp rống lên một tiếng, thân hình khổng lồ của nó đã lặng lẽ đóng băng.
Hàn Linh Tước lướt nhanh qua người con dị thú cấp bảy này, băng điêu to lớn ầm ầm sụp đổ, huyết nhục nội tạng của dị thú lại là một mảnh cháy đen, giống như là bị ngọn lửa thiêu đốt. Đôi mắt Lục Thánh bình tĩnh như nước, nhưng trong lòng lại vô cùng vui sướng.
Hắn đã sớm tiến vào Trạng thái Không Minh tầng hai.
Điều để cho hắn vui mừng chính là Trạng thái Không Minh tầng hai đối với năng lực khống chế nguyên tố có tăng phúc rất lớn, không hề nhỏ như hắn nghĩ ngay từ đầu.
"Chẳng những năng lực khống chế một nguyên tố tăng lên, mà ta thậm chí còn có thể khống chế nhiều loại nguyên tố!"
"Đây quả thực là nghịch thiên!"
"Tự nhiên hô hấp pháp quá mạnh!"
Lục Thánh càng hiểu rõ về môn công pháp này thì hắn càng có thể cảm nhận được sự huyền ảo bên trong nó.
Băng, hỏa, phong, thổ, lôi, ... Đủ loại lực lượng nguyên tố hoán đổi qua lại trong tay Lục Thánh hành hạ đám dị thú đến chết.
Lục Thánh đã tiến vào một loại trạng thái quên mình, hắn chỉ cảm thấy trong đầu mình không ngừng xuất hiện các loại cảm xúc như linh cảm, bộc phát, va chạm, ....
Các năng lực khống chế nguyên tố mà hắn lĩnh ngộ là không ít, nhưng số lần sử dụng thì rất ít.
Ngoại trừ Phong chỉ hô hấp pháp cùng Hỏa chỉ hô hấp pháp ra, những nguyên tố khác phần lớn đều bị Lục Thánh đặt ở trong góc ăn bụi, khó được hắn sử dụng một lần.
Hiện tại Lục Thánh mới biết rõ năng lực khống chế nguyên tố phối hợp với võ đạo cường đại cỡ nào khi ở trên chiến trường.
"Đây tương đương với công kích kèm theo đặc hiệu, lực sát thương so với võ giả bình thường không có thiên phú cường đại hơn gấp mấy lần, chính là một cái lợi khít"
"Trách không được tại sao cho dù là ở võ đạo tương lai một vạn năm, võ giả thiên phú khống chế nguyên tố cũng chính là vàng."
"Nếu có thiên phú tinh thần lực thì càng không cần phải nói."
Lục Thánh sử dụng hai tay cùng lúc, hắn không có quên Vô Gian Đao Luân, vì đây mới thật sự là lợi khí cắt lúa mì, vừa quét qua chính là một mảng lớn dị thú ra đi.
Đương nhiên cũng do Lục Thánh có tỉnh thần lực quá mức cường đại, nên mới có thể tạo thành hiệu quả thái quá như thế.
Thân Toàn Võ Đao! La bàn màu xám trong đầu Lục Thánh không ngừng xoay tròn, kim đồng hồ vô hình liên tiếp rơi xuống, hắn cũng chém giết dị thú càng thêm thống khoái.
« Tự nhiên hô hấp pháp » tại bên trong cơ thể Lục Thánh vận chuyển tới cực hạn. Trạng thái lúc hắn leo lên Tích Vân Sơn lại lần nữa giáng lâm trên người hắn.
Lục Thánh chỉ cảm thấy trong lồng ngực mình có một đạo khí tức kỳ dị, trường thương bất chợt đảo qua, thân hình hắn tựa như đại bàng bay lên tại chỗ, lên như diều gặp gió.
Giữa trán Lục Thánh hiện ra một vòng kim quang nở rộ, la bàn màu xám trong đầu hắn đột nhiên dừng lại.
Hư ảnh Minh Tôn nguy nga tựa như núi cao lặng lẽ hiện lên sau lưng Lục Thánh, băng hà rực rỡ chảy xuôi, trăng lưỡi liềm màu đen cùng mặt trời màu vàng hòa lẫn vào nhau.
Bốn loại ý chí tông sư đồng thời xuất hiện.
Ngay sau đó, Lục Thánh xoay người một vòng, gió lốc nổi lên, băng và hỏa dâng trào, mặt đất cuộn lên như sóng.
Bốn loại lực lượng khủng bố đan xen vào nhau, khuếch tán nổ tung thiên địa xung quanh.
Vô số dị thú tràn về phía Lục Thánh bay ra ngoài từng mảnh lại từng mảnh, thậm chí còn bao gồm dị thú cấp bảy có hình thể như núi nhỏ.
Trong chớp mắt, lấy Lục Thánh làm trung tâm, tại phạm vi ngàn mét tất cả dị thú đều bị quét sạch không còn.
Trên chiến trường phảng phất như chỉ còn lại một mình hắn tồn tại.
Lục Thánh ngửa mặt lên trời thét dài, trong miệng phun ra một chữ.
Diệt!!!
Ẩm!!...