Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 497 - Chương 497: Chiến Cho Thống Khoái

Chương 497: Chiến Cho Thống Khoái Chương 497: Chiến Cho Thống KhoáiChương 497: Chiến Cho Thống Khoái

Nam nhân cầm chiến cung bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, thân thể không tự chủ được ngã về phía sau.

"Hắc Tử!"

Mấy người kia lập tức kinh hô.

Nhưng bọn họ còn không kịp phản ứng thì bốn, năm con dị thú đã mãnh liệt nhảy lên, hàn quang bốn phía, gió tanh đập vào mặt.

Đám người trong nháy mắt loạn thành một bầy, vội vàng cầm vũ khí lạnh trong tay. Nhưng một giây sau tiếng kêu thảm thiết cùng máu tươi liền đồng thời nổi lên.

Pháo đài chiến đấu kiên trì như kỳ tích này hiện tại tựa như tơ bay trong gió, sắp tan rã tứ tán.

Hán tử nhìn xem đồng đội còn sót lại của mình gian nan chống cự dưới nanh vuốt của dị thú.

Hắn ngoái đầu nhìn lại thanh trường đao hợp kim cắm trên mặt đất, còn có cái mũ quân đội màu xanh đậm lẳng lặng treo trên chuôi đao.

"Sư tọa..."

Hán tử đưa tay gỡ cái mũ quân đội xuống, đặt ở trong ngực dùng sức lau chùi vài cái, đem huy chương trên vành mũ lau đến rạng rỡ sinh huy.

Ánh sáng trên đỉnh đầu hắn nhanh chóng ảm đạm, đó là do càng ngày càng nhiều dị thú bay tới dẫn đến.

"Mấy anh em chúng ta đi theo ngươi đây..."

Hán tử nhếch miệng cười, từ trong túi lấy ra một thứ giống như điều khiển từ xa, muốn hung hăng ấn nút.

Trong lòng đám người bên trong pháo đài chiến đấu như có cảm giác, thân thể lập tức thả lỏng xuống, đưa mắt nhìn lên trời cao.

"Rốt cục... cũng kết thúc rồi."

Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng khẳng khái chịu chết.

Đúng lúc này...

Ẩm!!

Một làn sóng vô hình bỗng nhiên quét qua.

Dị thú tụ tập trên pháo đài chiến đấu giống như bị một cái lưỡi hái khổng lồ vô hình cắt ngang. sáng bị che đậy lại lần nữa chiếu vào.

Sau đó hình như có cuồng phong thổi qua, đám dị thú bên trong pháo đài chiến đấu đều bị thổi bay ra ngoài giống như rơm rạ.

Một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trên đỉnh pháo đài chiến đấu, từ trên cao nhìn xuống đám người.

Hắn bình tĩnh nhìn lướt qua rồi bỏ lại một câu.

"Chưa chết thì mau đứng lên."

Sau đó hắn liền biến mất không thấy đâu.

Đám người ầu ngây ngẩn cả người, hai mặt với nhau.

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Một người trong đó trên mặt đột nhiên hiện ra vẻ mừng như điên, kích động kêu lên: "Viện quân, nhất định là viện quân đến!"

Trong mắt những người còn lại cũng lóe ra tia hy vọng, nhao nhao đứng lên.

"Khốn kiếp, có thể sống thì ai lại muốn chết chứ!"

Ngay cả nam nhân gầy gò sau cùng cũng nhanh chóng nhảy dựng lên, vội vàng leo lên đỉnh pháo đài chiến đấu quan sát.

Hắn chỉ thấy một đạo thân ảnh giống như cơn lốc tàn sát bừa bãi bên trong đám dị thú.

Kim sắc đao luân to lớn ở trên đỉnh đầu người kia nhanh chóng xoay tròn.

Mỗi một lần người kia xuất hiện cùng biến mất thì đều có thêm một đám dị thú bị cắt thành hai nửa.

Trường thương màu bạc bị ngọn lửa hừng hực quấn quanh trong tay hắn giống như hỏa long cuồng vũ.

Toàn thân người kia đều bị bao phủ bởi kim sắc cương khí rực rỡ, y như một vầng mặt trời!

Hắn đi tới chỗ nào thì dị thú nơi đó liền nhao nhao ngã xuống như đang cắt cỏ.

Đám người bên trong pháo đài chiến đấu đều nhìn đến ngây người, chấn động thật sâu, tinh thần gián đoạn.

Đạo nhân ảnh này chỉ xuất hiện trong chốc lát, nhưng một mảnh dị thú chung quanh phòng tuyến đã hoàn toàn bị dọn sạch.

Đầy đất đều là thi thể dị thú, máu chảy thành sông. mịt quét nhìn chung quanh.

Hắn lập tức kinh hãi, sắc mặt có chút khó coi nói: "Viện quân... Hình như chỉ có một mình hắn!"

Mấy chiến hữu của nam nhân gầy gò dường như không nghe thấy lời hắn nói, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm về đạo nhân ảnh phía trước.

Sau một lúc lâu, nam nhân gầy gò mới nghe được có chiến hữu mang giọng điệu sâu kín nói một câu.

"Sao ta lại cảm thấy một mình người kia cũng đã đủ rồi?"

Nam nhân gầy gò chớp mắt mấy cái rồi giương mắt nhìn lại. Đồng tử của hắn hung hăng co rút lại một chút.

Bởi vì hắn nhìn thấy dưới chân đạo nhân ảnh tựa như mặt trời chói chang kia lúc này đã bắt đầu lan tràn ra một mảng lớn băng tuyết. ...

Quá nhiều dị thú, phảng phất như vô cùng vô tận!

Lục Thánh cảm giác mình giống như hòn đá bên bờ biển đang thừa nhận từng đợt sóng vỗ.

Hắn đại khái đã biết vì sao phòng tuyến của sư đoàn 835 lại bị phá.

Bởi vì dị thú triều nơi đây thực sự quá mãnh liệt, so với bên phía Du Phi Dực ít nhất mạnh hơn gấp bốn, năm lần.

Dị thú cấp thấp đang cuồn cuộn không ngừng từ bên trong địa quật vọt ra. Ngay cả Lục Thánh cũng cảm giác được áp lực nhè nhẹ. Hơn nữa áp lực này còn đang không ngừng tăng lên.

Nhưng hắn thật sự rất sảng khoái!
Bình Luận (0)
Comment