Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 504 - Chương 504: Ta Chỉ Là Tân Binh!

Chương 504: Ta Chỉ Là Tân Binh! Chương 504: Ta Chỉ Là Tân Binh!Chương 504: Ta Chỉ Là Tân Binh!

Tựa hồ cảm ứng được ánh mắt chăm chú của đám người, đạo thân ảnh kia hơi xoay người lại, nghiêng mặt ném tới ánh mắt bình tĩnh.

Ẩm!!

Ánh mắt hắn xuyên qua khoảng cách rất xa, rơi vào trên thân đám người, tựa như sấm sét trên trời giáng xuống, để cho trong lòng đám người nhấc lên sóng to gió lớn.

Thân thể nữ nhân run rẩy, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt dại ra, lẩm bẩm nói: "Trời ạ."...

"Hổ Hạt? Tiểu đội tướng tỉnh cấp A? Các ngươi là tới tiếp viện sao?"

Lục Thánh ngồi trên nóc một chiếc xe bọc thép bỏ hoang, xích tỉnh long văn thương đặt ở bên chân, tiện tay xé rách một khối thịt dị thú còn nóng hôi hổi, vừa ăn vừa tùy ý nói với mấy người trước mặt.

Bốn người của tiểu đội Hổ Hạt quy củ ngồi trên bốn cái ghế dùng đá xi măng tạm thời dựng lên.

Bọn họ lấy góc độ ngẩng đầu nhìn lên Lục Thánh nhưng không cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào, ngược lại còn cảm thấy là chuyện đương nhiên.

"Vâng, chúng ta nhận mệnh lệnh tiếp viện phòng tuyến bị phá tiêu trừ dị thú. Tiểu đội tướng tỉnh tương tự như chúng ta có không dưới mười cái. Chúng ta xem như là tiểu đội tới sớm nhất." Triển Hồng Ngọc thành thật trả lời.

Lúc nói chuyện ánh mắt nàng còn không tự giác liếc về phía phòng tuyến.

Mỗi lần liếc nhìn mí mắt nàng liền hung hăng nhảy lên.

Mặc kệ Triển Hồng Ngọc liếc nhìn bao nhiêu lần, cánh cổng lớn và tường thành làm bằng huyết nhục dị thú kia vẫn để cho nàng cảm thấy sốc, chấn động to lớn không gì sánh kịp.

Mà hai cái núi thi biến máu vô cùng chấn động đó vậy mà chỉ do một mình nam thanh niên trước mắt nàng tạo nên.

Triển Hồng Ngọc vẫn có thể ngửi thấy rõ ràng trên người đối phương tỏa ra mùi máu tanh nồng đậm.

Làn da nàng thỉnh thoảng cũng cảm nhận được từng đợt cảm giác đau đớn như bị kim châm.

Tuy rằng Lục Thánh chỉ tùy ý ngồi ở trước mặt Triển Hồng Ngọc, nhàn nhạt cùng nàng trao đổi, nhưng khí tức của hắn lại làm cho nàng chấn kinh, da đầu tê dại.

Ở trước mặt đối phương, lực trường tông sư của nàng chỉ là thùng rỗng kêu to, có thể thấy đối phương phải là cường giả đại tông sư, là tướng tỉnh cấp 8.

Nhưng tướng tỉnh cấp 8có tướng mạo trẻ tuổi như vậy, còn có thực lực khủng bố như thế, Triển Hồng Ngọc lục lọi trí nhớ trong đầu mà cũng không thể tìm ra một người nào phù hợp tiêu chuẩn.

"Nói như vậy quân bộ rất nhanh sẽ phái người đến phòng tuyến này cấu trúc lại đúng không?"

Lục Thánh xé ra một miếng thịt dị thú nhét vào trong miệng, hàm răng như dao cắt nhai hai ba miếng liền nát bấy, sau đó nuốt trọn.

Mấy vị binh sĩ được hắn tiện tay cứu mạng quả thật có tay nghề nấu ăn rất được, nấu ra đồ ăn có mùi vị tốt hơn so với căn tin giáo quan của sư đoàn 1182.

"Vốn là phải chờ chúng ta hoàn thành thanh trừ dị thú bên này, sau đó lại phái quân đội tới trấn thủ, thời gian dự đoán là từ một đến một tháng rưỡi." Triển Hồng Ngọc lại liếc mắt nhìn ra núi thi xa xa và địa quật đều sắp bị "ép khô", nói: "Nhưng hiện tại bởi vì đại nhân đã đem đám dị thú trong cái phòng tuyến này thiếu chút nữa thanh lý sạch sẽ."

"Ta sẽ đem tình huống tại hiện trường truyền về, quân bộ xét duyệt xong trong vòng hai đến ba ngày sẽ có sư đoàn tiến vào chiếm giữ."

"Ừm." Lục Thánh gật đầu nói.

Nói như vậy thời gian một mình hắn trấn thủ nơi đây rốt cục cũng kết thúc.

Nghĩ tới đây Lục Thánh liền thả lỏng, đứng lên chậm rãi giãn ra thân thể.

Hắn trong khoảng thời gian này đã liên tục không ngừng chém giết dị thú, khí chất hắn từ vẻ ôn nhuận đã bị ma luyện thành một mảnh huyết tinh.

Động tác giãn gân cốt đơn giản của Lục Thánh rơi vào trong mắt mấy người tiểu đội Hổ Hạt lại có loại cảm giác đao thương kiếm kích va chạm.

Một thân sát phạt chỉ khít

Triển Hồng Ngọc nhìn chằm chằm Lục Thánh hồi lâu thì luôn cảm thấy hai mắt đau nhói, rất muốn cúi đầu nhưng vẫn không nhịn được mà cẩn thận hỏi: "Xin hỏi đại nhân có... thân phận gì?"

Lục Thánh sửng sốt một chút, lúc này hắn mới kịp phản ứng. ngày, thật đúng là chưa giới thiệu qua hắn rốt cuộc là ai.

Suy nghĩ một chút rồi Lục Thánh trả lời: "Ta là một tân binh của sư đoàn1182. dưới trướng thiếu tướng Du Phi Dực, nhập ngũ còn chưa tới nửa tháng."

Mấy người của tiểu đội Hổ Hạt lập tức sửng sốt, đại hán đầu trọc miễn cưỡng cười nói: "Đại nhân đang nói đùa sao?"

Lục Thánh tùy ý nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: "Ngươi xem ta là đang đùa với ngươi à?"

Đại hán đầu trọc lập tức im lặng.

Những người khác cũng giống như vậy, cả đám đều mang biểu tình sợ hãi, hai mặt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy sự chấn động kinh thiên.

Tân binh? Nhập ngũ còn chưa tới nửa tháng?

Một mình cứng rắn bảo vệ cả một chiến tuyến?

Mấy người của tiểu đội Hổ Hạt bị tin tức này làm cho đầu óc kêu ong ong, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên dùng ngôn ngữ gì để biểu đạt ý nghĩ trong lòng.
Bình Luận (0)
Comment