Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 510 - Chương 510: Xác Minh Thân Phận

Chương 510: Xác Minh Thân Phận Chương 510: Xác Minh Thân PhậnChương 510: Xác Minh Thân Phận

Trên đường đi, Lục Thánh nhìn thấy trước mặt đi qua một ít tướng tỉnh tông sư có độ tuổi phổ biến tầm bốn mươi năm mươi, có khí huyết cường đại.

Hắn nhịn không được mà tò mò hỏi thăm Triển Hồng Ngọc: "Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"

Triển Hồng Ngọc liền sửng sốt, vén tóc thuận miệng trả lời: "Ta đã hơn năm mươi tuổi, cũng sắp sáu mươi tuổi rồi. Có lẽ ta lớn hơn ngài mười mấy hai mươi tuổi thôi."

Triển Hồng Ngọc vừa nói xong thì phát hiện Lục Thánh lâm vào trầm mặc, nàng có chút luống cuống hỏi: "Như thế nào? Ta không chỉ hơn ngài hai mươi tuổi thôi sao?"

Lục Thánh suy nghĩ một chút rồi nói: "Không kém nhiều lắm."

Sau đó hắn liền ngậm miệng không nói gì thêm.

Lục Thánh cũng không phải thánh nhân, hắn đang trong độ tuổi huyết khí dương cương, nhìn thấy Triển Hồng Ngọc dáng người nóng bỏng và thực lực cường hãn, lại còn nhiệt tình chủ động, nữ tính thành thục, trong đầu hắn sẽ khó tránh khỏi việc sinh ra một chút ý nghĩ "tà đạo".

Nhưng bây giờ nghe thấy tuổi tác của nàng thì hắn đã không còn hứng thú.

Đùa gì chứ, Triển Hồng Ngọc còn lớn hơn cả mẹ Trịnh Ngọc Phân của hắn!

Tuy rằng tông sư có tuổi thọ dài hơn nhiều so với người bình thường, nhưng Lục Thánh luôn cảm thấy có chút chênh lệch.

"Lớn hơn ta mười tuổi chính là cực hạn, nhiều hơn nữa thì không được. Đông Tình Tuyết đã là quá lố rồi."

Đông Tình Tuyết cũng chỉ chừng ba mươi tuổi, chút tuổi tác chênh lệch này tại thời đại võ đạo thịnh hành không khác gì chênh lệch hai ba tuổi.

Lục Thánh chợt phản ứng lại.

Vì sao ta lại theo bản năng đem Đông Tình Tuyết ra so sánh nhỉ? Có điểm không đúng nha!

Lục Thánh bỗng nhiên có chút hiểu ra vì sao tên của Đông Tình Tuyết vẫn luôn tồn tại trong bảng tư liệu phối ngẫu của hắn. Mười phút sau, Lục Thánh cùng Triển Hồng Ngọc đi tới một tòa nhà to lớn.

Cổng chính của tòa nhà này được mở rộng và thỉnh thoảng có người ra vào, cơ hồ đều là tông sư qua lại.

Nhiều vị võ đạo tông sư hội tụ như vậy chỉ sợ cũng chỉ có thể gặp được ở khu tướng tỉnh trong quân bộ.

Ba người của tiểu đội Hổ Hạt đang đứng ở cổng chính chờ đời hai người Lục Thánh.

Còn có một nam nhân cao gầy khác hơn bốn mươi tuổi đi theo. Hắn cũng là tông sư, trên người mặc chiến phục, nhìn có vẻ quen thuộc với đám người của tiểu đội Hổ Hạt, hắn vừa hút thuốc vừa nói chuyện phiếm.

"Đội trưởng đến rồi!" Nam nhân trung niên trầm mặc ít nói trong tiểu đội vừa nhìn thấy hai người Lục Thánh thì liền hô lên.

Đại hán đầu trọc và nam thanh niên anh tuấn lập tức bóp tắt điếu thuốc trong tay nhìn lại.

"Đội trưởng."

Đám người cùng Triển Hồng Ngọc chào hỏi.

Nam nhân cao gầy đứng trước cổng chính cùng đám người đại hán đầu trọc nói chuyện phiếm cũng mim cười chào hỏi Triển Hồng Ngọc.

"Đã lâu không gặp rồi Hồng Ngọc, nhiệm vụ lần này kết thúc sớm vậy sao?"

"Tiểu đội của ngươi cũng mới trở về à?"

"Đúng vậy, địa quật cấp SS kết thúc bạo động, ta bận rộn đến bây giờ mới trở về nghỉ ngơi hồi phục, vẫn còn có một ít tiểu đội chưa trở về."

Hai người hàn huyên đơn giản vài câu, ánh mắt nam nhân cao gầy tự nhiên rơi vào Lục Thánh đứng ở bên cạnh Triển Hồng Ngọc.

Hôm nay Lục Thánh đã thu liễm một thân sát khí, khí thế cũng không còn hùng hổ dọa người như trước.

Nhưng nhìn qua hắn vẫn giống như một cây thương vừa mới được lau khô rửa sạch. Bề ngoài nhìn hắn mới tinh nhưng cẩn thận quan sát thì vẫn có thể nhìn thấy vết máu thấm trên mũi thương.

"Vị huynh đệ này nhìn rất lạ mặt!" Nam nhân cao gầy nhìn Lục Thánh từ trên xuống dưới, hỏi thăm Triển Hồng Ngọc: "Tiểu đội của ngươi chuẩn bị thu nạp người mới à?"

Triển Hồng Ngọc do dự một chút, mỉm cười lắc đầu nói: "Ta rất hi vọng nhị/y vầy" Nam nhân cao gầy lộ ra vài phần kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi gì nhiều.

"Xem ra tiểu đội Hổ Hạt liền muốn mọc thêm cánh! Ta không trở ngại các ngươi nữa, ta đi vào trước đây."

Sau khi chào tạm biệt, nam nhân cao gầy hướng về phía trung tâm tướng tỉnh mà đi.

Nhìn bóng lưng nam nhân cao gầy rời đi, Triển Hồng Ngọc nhỏ giọng chủ động giải thích: "Hắn là đội trưởng của tiểu đội tướng tinh cấp A, cách làm người và thực lực đều không tệ."

Lục Thánh gật đầu, bình tĩnh nói: "Đi thôi."

"Vâng "

Đám người đi về phía trung tâm tướng tỉnh.

Sau khi đi vào cổng chính, đập vào mắt bọn họ là một cái đại sảnh rộng rãi như trong dự liệu.

Trong đại sảnh có rất nhiều cửa sổ, trên mỗi cửa sổ đều đánh dấu dự án làm việc.

Số người bên trong đại sảnh không nhiều lắm, chỉ chừng mười người, Lục Thánh nhìn không thấy nam nhân cao gầy lúc trước đi vào.

Triển Hồng Ngọc giải thích: "Đại đa số tướng tinh đều ở lầu hai và lầu ba, nơi đó mới là nơi giao nhận nhiệm vụ."

"Vừa vặn lát nữa chúng ta phải đi nhận nhiệm vụ nên có thể đi lên đó xem một chút."

"Tiến hành chứng thực tướng tinh ở lầu một là được rồi, nghiệm chứng thực lực gì gì đó cũng ở lầu một."

Lục Thánh gật đầu, sau đó dựa theo chỉ dẫn mà đi đến một cái cửa sổ.

Trong cửa sổ đang ngồi một nam thanh niên mặc quân trang màu xanh đậm, nhìn bộ dáng chừng ba mươi tuổi.

Hắn ngồi thẳng tắp rất quy củ, thực lực võ đạo đại khái là cấp bốn cấp năm.

"Ta muốn chứng thực tư cách tướng tinh một chút."

"Được, mời ngài xuất trình một số văn kiện liên quan, như là thư đề cử của quân bộ."

Nam thanh niên trong cửa sổ mang thái độ cung kính nói ra một đống lớn đồ vật.

Lục Thánh hiện tại trong tay không có giấy tờ gì để chứng thực, hắn Lục Thánh vốn tưởng rằng nam thanh niên sẽ làm khó, nhưng không ngờ hắn ta dị thường dễ nói chuyện, trực tiếp giúp Lục Thánh liên lạc với Du Phi Dực.

"Alo, Du Phi Dực xin nghe."

"Lục Thánh đã đến quân khu rồi sao?"

"Chứng nhận tướng tinh ấy hả?"

"Được, ta biết rồi."

Du Phi Dực cùng nam thanh niên trong cửa sổ trao đổi một hồi, sau đó nam thanh niên ở trên máy tính lấy ra tư liệu của Lục Thánh, việc xác minh thân phận phi thường thuận lợi.
Bình Luận (0)
Comment